Tàu vận tải rõ ràng cũng thuộc biên chế hạm đội này, sau khi nó tới không lâu liền có hai chiếc tàu khu trục loại nhỏ tiếp cận hai bên, sau đó là quân đội giao tiếp. Mấy chuyện này đám Trịnh Xá không hiểu, cũng chẳng muốn quan tâm, dù sao thì không lâu sau đã có một tên quân nhân tới gần, thông báo ca nô đã được chuẩn bị, tùy lúc có thể đưa họ vào căn cứ bên trong đảo.
Tên lính đó cũng là một sỹ quan cấp úy, hắn dẫn đường vừa nói:
- Các vị là nhân viên viện bảo tàng tới thu thập tiêu bản phải không? Nhớ kỹ, sau khi lên bờ, ngàn vạn lần không được ra khỏi giới tuyến, ở đây không chỉ có khủng long to lớn hoặc Velociper cỡ nhỏ, mà còn cả các loại côn trùng đáng sợ so với khủng long cũng nguy hiểm không kém... Ở giới tuyến chúng ta đã bố trí một lượng lớn thuôc diệt và xua đuổi côn trùng, nếu không ngay cả quân đội cũng không thể lên bờ....
Trịnh Xá ngẫm nghĩ, đang định mở miệng thì Sở Hiên đã kéo kéo áo hắn rồi mỉm cười hỏi:
- Nói đến côn trùng... Các vị sợ số lượng con trùng hay là độ lớn? Theo như ta biết côn trùng cổ đại đều cực kỳ to lớn phải không?
Tên sỹ quan này gật đầu nói:
- Đúng ậy, đám côn trùng này vốn rất bình thường, nhưng từ mấy tháng trước bắt đầu không ngừng lớn lên, hơn nữa số lượng cũng gia tăng đến chóng mặt. Khoảng một tháng trước, một con muỗi không ngờ đã to bằng cả cánh tay, bị nó hút máu, trên người có thể xuất hiện một lỗ bằng viên đạn... Bất quá, kỳ quái là từ đầu tháng này đám côn trùng bắt đầu tử vong hàng loạt, chúng nó cứ chết từng đám từng đám một, chính vì thế mà cấp trên mới cho phép các ngươi đến thu thập thi thể côn trùng.
Sở Hiên lúc này đã trầm tư suy nghĩ, Trịnh Xá phải vội vàng tiếp lời:
- Không sai, chính là như vậy, có điều cấp trên cũng ra lệnh phải thu thập thêm một ít tiêu bản thực vật cùng mấy loại nữa.
Tên sỹ quan thuận miệng đáp:
- Cái đó ta không biết, dù sao bọn ta cũng tuyệt đối không muốn bước lên hòn đảo ấy nửa bước. Lúc trước để giành lấy một mảnh đất gần bờ, chúng ta cơ hồ phải dùng pháo cao xạ oanh tạc hơn nửa ngày trời, đến cả đất đai cũng tan nát, vậy mà vẫn chết đến mấy chục người...
Trong lúc nói chuyện, mọi người đã tới boong tàu vận tải, ở đó quả nhiên có một chiếc ca nô chiến đấu đậu sẵn, sau khi cả bốn người lên tàu, tên sỹ quan kia liền lái ca nô về phía đảo.
Từ xa nhìn lại, đảo Sorna đúng là một thắng cảnh, trên đảo cây cối um tùm, hơn nữa toàn là cây cao, lúc này đã khoảng tám giờ tối nhưng ánh chiều tà đỏ rực vẫn đang chiếu rọi, hòn đảo phảng phất như chốn tiên cảnh.
Tay sỹ quan thì thào:
- Nhìn rất đẹp phải không? Hòn đảo này lúc trước có rất nhiều địa phương trơ trụi, nhưng không biết vì sao, gần đây không chỉ một lượng lớn khủng long cùng côn trùng cổ đại xuất hiện mà cả các loại dương xỉ cũng bắt đầu lan tràn. Các ngươi đừng nhìn mấy cây đại thụ kia, trước đây chỗ nào cũng là dương xỉ, sau đó toàn bộ biến thành cây lớn, cao đến mấy chục mét, hơn nữa chất gỗ tốt đến kỳ lạ. Bọn ngươi không biết chứ, mấy tên nhân viên nghiên cứu còn đang nghĩ có thể lấy mấy loại dương xỉ ăn được ra, như vậy có thể giải quyết vấn đề nạn đói thế giới... Một lũ thần kinh.
Mọi người cũng không hỏi nhiều, chiếc ca nô đang chạy tới, đột nhiên một con cá người đầy giáp xác nhảy vọt lên mặt biển. Con cá to đến bốn năm mét, cũng may là nó không va phải, nếu không ca nô có lẽ đã lật úp.
- Thì ra là thế...
Sở Hiên cúi đầu lẩm bẩm, thanh âm của hắn chỉ có Trịnh Xá ngồi cạnh vừa vặn nghe được, Trịnh Xá vội thấp giọng hỏi:
- Ngươi phát hiện ra chuyện gì sao? Nói thử xem.
Sở Hiên gật đầu đáp:
- Kỳ thật côn trùng cổ đại và khủng long vì sao lại to lớn như vậy, mặc dù bằng chứng không rõ ràng nhưng trong đó có một lập luận là do hàm lượng dưỡng khí thời đó cao hơn bây giờ nhiều, làm sinh vật phát sinh biến đổi cực lớn. Mà đồng thời, từ một vài phương diện, sức sống của côn trùng thật sự ngoan cường hơn so với sinh vật bò sát, nhưng cũng theo một vài phương diện, sinh mạng của chúng cũng yếu ớt hơn nhiều. Ví dụ như, với dưỡng khí như hiện tại để duy trì thân hình khổng lồ, các loại bò sát nếu đột nhiên từ vùng đất thấp bò lên cao nguyên Tây Tạng sẽ cảm thấy thân thể khó chịu, cần thời gian rất lâu để thích ứng, còn côn trùng nếu như thân thể tiếp tục lớn lên, đến một mức độ nhất định chỉ có thể tử vong, điểm này không thể nghi ngờ...
- Ta cũng đại khái đoán được nghiên cứu của gã bác học điên kia, hắn hẳn là đã nghiên cứu ra một loại thuốc hoặc chất gì đó khiến sinh vật thoái hóa, làm cho các loài bò sát trên đảo này có được hoàn cảnh thích hợp để sinh sôi nảy nở, các loại dương xỉ cũng bắt đầu trở nên khổng lồ, về phần con cá vừa rồi cũng là cá cổ đại... có lẽ còn các dấu hiệu khác nhưng xét tổng thể, chúng ta rất may mắn.
Trịnh Xá tò mò hỏi:
- May mắn? May mắn cái kiểu gì? Như chúng ta hiện tại mà cũng gọi là may mắn sao?
Sở Hiên gật đầu đáp:
- Không sai, chúng ta hiện tại thật sự là may mắn, ngươi có biết là so với khủng long có thể cầm súng giết chết, chính thức đáng sợ lại là lũ côn trùng kia. Bọn chúng có lẽ không thể làm bị thương đến khủng long thân thể khổng lồ, giống như một con muỗi mắt đốt chúng ta vậy, nhưng nếu như côn trùng cổ đại tấn công bọn ta thì sao đây? Vô số cô trùng, thân hình lại to lớn cũng đủ làm thịt bọn ta... Nếu quả thật tình huống như thế sẽ là một loại khó khăn khác và cần cách giải quyết khác.
Trịnh Xá gật đầu, hắn còn chưa kịp lên tiếng gã sỹ quan đã lái ca nô đến bờ cát rồi trực tiếp nhảy xuống, hắn quệt mồ hôi lạnh, nói:
- Vừa rồi đúng là may mắn, trong biển có rất nhiều sinh vật cổ quái, ví dụ như ốc biển to bằng cả người, ngươi mà ngã xuống chỉ cần bị nó hút trúng, lúc đó nó không ăn đến tận xương thì không nhả ra đâu... được cái chúng ta đã lên bờ rồi.... Mẹ kiếp, thật muốn chuồn khỏi cái địa ngục này quá, dùng tên lửa trực tiếp bắn hòn đảo thành bình địa không được sao? Còn phải tiếp tục cố thủ như thế này làm gì?
Đang lúc nói chuyện, từ trong lô cốt cách đó không xa, hai tên lính chạy tới, giúp kéo ca nô lên bờ, tên sỹ quan bấy giờ mới nói:
- Các vị theo ta đi, ở chỗ đất cao đằng kia đã chuẩn bị phòng cho mấy người...
Mọi người bấy giờ mới có dịp đánh giá cẩn thận bãi cát này, từ bãi cát đến trong đảo khoảng một nghìn mét, địa hình dần dần cao lên, đến chỗ đạt cực đại lại từ từ hạ xuống. Ở chỗ đất cao giới hạn bãi cát có chăng một tấm lưới thép lớn, trên lưới còn mắc lại một ít thịt thối rữa cùng các loại chân cánh côn trùng, nhìn qua khiến người ta thấy buồn nôn.
Mấy người Trịnh Xá nhìn nhau, yên lặng gật đầu đi theo viên sỹ quan tới chỗ lô cốt mới được xây dựng ở giữa bãi đất cao. Mặc dù nhìn bên ngoài không bắt mắt lắm, nhưng bên trong lô cốt lại rất rộng rãi, hơn nữa còn có một số đồ dùng trong nhà, thậm chí mọi người còn thấy cả một số đồ điện như máy vi tính.
Chuyện tiếp theo là kiểm tra theo thủ tục, trình giấy chứng minh công tác, sau đó bốn người được đưa về phòng nghỉ ngơi và được thông báo mấy loại nội quy, sau mười giờ tối không được phép rời khỏi khu nhà, không được vượt qua lưới thép, không được hành động đơn độc, các loại. Nội quy dù có nghiêm khắc nhưng cũng rất nhanh, bốn người được cấp một bữa cơm thịnh soạn, nếu không nói đến hoàn cảnh xung quanh, chỉ riêng điều kiện ở đây đã tốt hơn ở nhà nghỉ hoặc một số khách sạn loại nhỏ. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - ệnFULL.vn
Ăn qua quýt xong bữa cơm, chờ đến mười giờ, đèn đóm tắt dần, Trịnh Xá mới lấy vũ khí và đạo cụ của từng người từ trong Nạp giới và túi không gian ra.
Đầu tiên Trịnh Xá một tay cầm đại liên sáu nòng, một tay cầm Ngọn giáo của thần Osiris, mặc dù hình tượng nhìn chẳng ra thể thống gì nhưng những ai từng thấy qua hắn sử dụng dụng hai món vũ khí này đều sẽ biết, uy lực của chúng trong tay Trịnh Xá sẽ được phát huy đến mức kinh khủng, không cần nói đâu xa, Ngọn giáo của thần Osiris ném ra giết chết một hai con T-rex là tuyệt đối không thành vấn đề.
Vương Hiệp cầm một khẩu súng tiểu liên bình thường, nhiệm vụ của hắn là chôn giấu địa lôi và cài đặt bom hẹn giờ, còn súng tiểu liên để đối phó với velociraptor phổ thông, các loại như T-rex thì giao cho mấy người còn lại, súng tiểu liên của hắn căn bản khó gây được thương tổn lớn cho T-rex.
Bá Vương vác theo khẩu railgun cực kỳ phong cách của hắn, khẩu súng này thật sự rất ấn tượng, cả ba người xung quanh đều liếc mắt thêm mấy cái, còn Bá Vương thì cực kỳ thỏa mãn.
Về phần Sở Hiên thì chẳng có vẻ gì là đang chuẩn bị cả, hai khẩu coilgun của hắn được cất trong tay áo, chỉ cần gặp chuyện là có thể tùy ý tấn công.
Trịnh Xá thấy mọi người đã chuẩn bị xong, hắn mỉm cười, lấy Goblin glider ra, vì chỉ có một chiếc nên những người còn lại đều lấy một sợ dây gia cố, buộc vào nó, sau đó mọi người đi ra cửa lô cốt.
Hành động của Bá Vương và Vương Hiệp cực kỳ giống nhau, ẩn nấp, len lén tới gần hai người lính canh cửa. Sau đó chỉ thấy hai người khẽ đưa tay vỗ vào cổ, hai người lính lập tức hôn mê, đồng thời hai người đưa tay ra dấu giải quyết xong, Trịnh Xá cùng Sở Hiên mới từ trong bóng tối đi ra.
- Đi thôi, bắt đầu chiến đấu!
Trịnh Xá bước lên Goblin glider, kéo ba người bay tới chỗ đất cao, không lâu sau, glider đã đưa cả bốn vào trong rừng, còn đèn kiểm soát xung quanh lô cốt không hề có chút phản ứng, giống như bọn họ chưa từng xuất hiện...
- Quả nhiên là cây thuộc họ dương xỉ....
Sở Hiên khẽ chạm vào một gốc cây lớn, nói.
Cái cây này có lá giống hệt dương xỉ, hơn nữa chất gỗ rất mịn, khi chạm vào không hề có cảm giác nhám tay, giống như sờ vào một tấm gỗ đã đánh bóng.
Lúc này mọi người mới tiến vào rừng được khoảng một nghìn mét, để tiết kiệm năng lượng, cũng vì để đi đường giết được nhiều khủng long, sau khi thương lượng tất cả đều thấy hạ xuống đây đi bộ là được rồi, hơn nữa, trong khu rừng rậm rạp như thế này, hiệu suất phi hành của Goblin glider cũng không cao, so với đi bộ cũng không nhanh hơn được bao nhiêu.
- Ngoài hai nguyên nhân này, ta còn lo có dực long (Pterosaurs) xuất hiện, mặc dù với trang bị của chúng ta mà nói chắc chắn không sợ chúng, nhưng khi chúng ta bắt đầu tấn công sẽ rất nhanh chóng bị hải quân phát hiện ra. Nếu như cử không quân hoặc bắn tên lửa định vị, chúng ta cũng không chắc có thể tránh được, mà ta thì muốn hết sức tránh tình huống này, trước khi đạt được tình tiết kịch bản trên đảo này, chúng ta tốt nhất không nên phát sinh xung đột với hải quân.
Sở Hiên nói.
Trong số vũ khí của mọi người, chỉ có coilgun của hắn và Ngọn giáo của thần Osiris Trịnh Xá sử dụng là có hiệu quả tĩnh âm, dù mọi người thật sự chưa từng thấy hắn sử dụng, cũng không biết uy lực của coilgun thế nào nhưng chắc chắn không thể kém được, nếu đã thuộc loại vũ khí Gauss, uy lực của nó ít nhất cũng phải đạt đến một mức nhất định.
Lúc này mọi người đi trong rừng, dựa theo bản đồ phân bố địa hình Sở Hiên tải xuống từ máy tính, hòn đảo giống như một cái bát, hai bên đều là đồi núi hoặc rừng cây cao, càng đi sâu vào trung tâm càng thấp, mà ở chỗ đó có một viện nghiên cứu đã bị bỏ hoang từ lâu. Mục tiêu của mọi người chính là viện nghiên cứu ấy, so với đi loanh quanh không mục đích khắp cả đảo, không bằng tìm một địa điểm rõ ràng, hơn nữa tay bác học điên kia lúc đầu chính là một mình tới hòn đảo này, nếu hắn muốn nghiên cứu, rất có thể sẽ sử dụng khu nhà bỏ hoang đó.
- Tình hình là như vậy, chúng ta phải qua vượt qua ba khu vực hoàn toàn bất đồng, bên ngoài cùng là rừng rậm, ở giữa là thảo nguyên bằng phẳng, tiếp theo là đầm lầy ẩm thấp chỗ viện nghiên cứu, nếu không có gì ngoài ý muốn, trước sáng ngày mai chúng ta có thể tới chỗ viện nghiên cứu bỏ hoang đó.
Sở Hiên nhìn bản đồ hòn đảo, vừa đi vừa nói.
Bá Vương vẫn không ngừng ngó nghiêng xung quanh, nói:
- Nhưng sao lại không thấy khủng long? Không phải nói nơi này có rất nhiều khủng long sao? Một cái bóng quỷ cũng không thấy nữa.
Sở Hiên cũng không ngẩng đầu lên, đáp:
- Xuất hiện trong rừng đại đa số là khủng long ăn thực vật, đến tối chúng nó cũng không đi kiếm ăn, mà ở khu vực bình nguyên thì phần nhiều là khủng long ăn thịt, nếu ngươi muốn thấy một lượng lớn khủng long thì đến bình nguyên sẽ được như ý. Chỉ có điều là uy lực súng của ngươi quá mạnh, âm lượng cũng quá lớn, trừ phi gặp tình huống khẩn cấp, nếu không phải hết sức tránh sử dụng, mục tiêu của chúnh ta là âm thầm hoàn thành tình tiết kịch bản, sau đó tập kích hải quân, sau đó...
Bá Vương gãi gãi đầu nói:
- Sau đó tới hòn đảo trong phần một phải không? Chuyện này ta cũng biết mà, ha ha ha, chỉ nói thế thôi, khi nào cần ta cung cấp hỏa lực thì ta mới bắt đầu toàn lực công kích, như vậy được chưa?
Nói xong, hắn vác khẩu súng lên vai, cười ha hả.
Trịnh Xá một mực yên lặng nghe bọn họ nói chuyện, bỗng hắn chợt thấp giọng nói:
- Hừ... Các ngươi có nghe thấy gì không?
Ba người còn lại lập tức cảnh giác quan sát xung quanh, nhưng bốn phía tối đen, hơn nữa một chút âm thanh cũng không có, nhất thời cả ba kỳ quái nhìn về phía Trịnh Xá, nhưng hắn đột nhiên lại bước tới một cây quyết cổ đại. Chỉ thấy Trịnh Xá cầm Ngọn giáo của thần Osiris cắm mạnh xuống, âm thành sàn sạt kỳ lạ vang lên, đến khi hắn quay lại, mọi người bấy giờ mới nhìn thấy trên cây giáo cắm một một con côn trùng lớn bằng cánh tay… nhìn hình dáng, rõ ràng là một con gián Mỹ phóng đại cả trăm lần.
- Côn trùng biến lớn, quả nhiên là có côn trùng biến lớn.
Trịnh Xá cau mày, vì từ mũi giáo truyền đến một mùi tanh hôi, mà càng làm hắn dựng tóc gáy là con gián khổng lồ này bị xuyên qua không ngờ vẫn chưa chết, thân thể nó đang không ngừng giãy dụa.
Sở Hiên không thèm để ý tới mùi tanh tưởi phát ra, hắn cúi xuống quan sát cẩn thận rồi nói:
- Không sai, là gián... Đây là mọt trong số ít những côn trùng cổ đại có thể chịu đựng được hoàn cảnh dưỡng khí thấp. Sức sống của loài gián có thể nói là mạnh đến đáng sợ, hơn nữa, loài gián này cái gì cũng ăn được, dù chỉ chút gỗ cũng có thể sống sót... Ta cảm thấy có chút lo lắng với hành trình của chúng ta.
Trịnh Xá vận kỹ năng hồng viêm, để luồng lửa màu đỏ máu thuận theo mũi giáo chạy xuống, roạt một tiếng, con gián không giãy nổi một cái, lập tức bị thiêu cháy thành than, còn Trịnh Xá nói tiếp:
- Ta biết ngươi đang muốn nói chúng ta có thể sẽ bị côn trùng tấn công phải không? Ta cảm thấy kỳ thật cũng không có gì đáng lo, dù sao nếu chỉ có gián thì hẳn là không thể gây thương tổn cho chúng ta mới phải, hơn nữa giết đám côn trùng này cũng không được điểm, so ra, không bằng chúng ta mau chóng tới bình nguyên, bắt đầu săn khủng long đi.
Sở Hiên đứng dậy nói:
- Đi thôi, không đủ tin tức thì không thể suy luận ra đáp án chính xác, bây giờ chúng ta cứ chiếu theo kế hoạch mà làm.
Ba người gật đầu cùng nhau đi ra khỏi khu rừng, bây giờ đã hơn mười giờ, xung quanh tối đen, hơn nữa cả tiếng côn trùng vốn vẫn hay nghe được ở nông thôn cũng không có, ngoài thỉnh thoảng có tiếng khủng long rống lên từ rất xa truyền tới, bốn phía đã yên lặng đến mức có thể nghe được một chiếc lá rơi, tình huống như thế, ngoài Sở Hiên ra, ba người còn lại đều cảm thấy rất khẩn trương.
Vất vả lắm mới xuyên qua được đám rừng, trước mắt họ là một bãi cỏ rộng, không chỉ như thế, mọi người cuối cùng cũng đã nhìn thấy khủng long. Bên bìa rừng, mấy con kiếm long to tớn đang nằm ngủ, mấy con kiếm long này trên lưng có những gai xương như kiếm, thân dài khoảng bảy mét, cuối chiếc đuôi dài còn có hai gai xương lớn như chiếc chùy, bọn chúng nằm trên có ngủ rất ngon lành, càn bản không hề phát hiện ra mấy người Trịnh Xá đến gần.
Trịnh Xá, Bá Vương, Vương Hiệp ba người đều rất hưng phấn, ngoài việc có thể kiếm được điểm thưởng, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy khủng long đang sống thật sự, Trịnh Xá cầm ngọn giáo đang định bước tới chỗ con kiếm long thì Sở Hiên đã vội ngăn lại:
- Chờ đã, trước mắt chúng ta cứ hoàn thành tình tiết kịch bản sau đó sẽ bắt đầu săn khủng long, khi đó dù hải quân có phát hiện ra sự tồn tại của chúng ta cũng không thể đuổi theo Goblin glider để tấn công. Đám khủng long này cũng chỉ là mấy con ăn cỏ, điểm thưởng rất ít, chúng ta cũng không cần vì hai mười điểm mà phải mạo hiểm, cứ đi tiếp đi, nếu gặp khủng long ăn thịt sẽ tấn công.
Trịnh Xá nhún vai:
-.... Vậy thì, chúng ta bắt đầu công kích đi, nếu đây là Velociraptor, chúng nó hẳn là loài ăn thịt...
Trong bốn người, tố chất thân thể và mức độ cường hóa của Trịnh Xá là cao nhất, vì thế trong màn đêm tối đen này cũng chỉ có hắn mới có thể nhìn được ra xa. Trong tầm mắt hắn, trên bình nguyên phía xa quả nhiên có hơn mười con Vepociraptor đang chạy trên hai chân, bọn chúng cao khoảng hai mét, hình dáng rất giống một con T-rex thu nhỏ, không chỉ như thế, trên người còn có đủ loại lông vũ màu sắc kỳ quái. Nhìn bộ dạng chúng tựa hồ đang truy đuổi một con khủng long ba sừng bị thương, phương hướng chính là tới chỗ mọi người đang đứng.
Trịnh Xá tốt xấu gì cũng là đội trưởng đoàn đội, có lẽ năng lực phân tích bố trí của hắn không bằng Sở Hiên nhưng nếu về vấn đề sắp xếp chiến đấu, hắn hoàn toàn xứng đáng là đội trưởng Trung Châu đội.
Trịnh Xá cầm Ngọn giáo của thần Osiris, thoáng phân tích tình huống rồi lập tức nói:
- Sở Hiên, Velociraptor giao cho ngươi, con ba sừng để ta...
Nói đoạn, hắn đẩy nội lực vào trong cây trường mâu, đến khi mũi giáo vừa vặn phát ra một tia quang mang kim sắc, hắn lập tức ném thẳng tới chỗ con khủng long ba sừng đang lao tới gần.
Con khủng long ba sừng này dài hơn bảy mét, trọng lượng ít nhất cũng phải tới bốn, năm tấn, lúc chạy giống như một chiếc xe tăng cực mạnh, tê giác trước mặt nó căn bản chỉ như một món đồ chơi con con, đây mới là loại sinh vật chạy, húc uy lực khổng lồ chân chính, mà cùng lúc Ngọn giáo của thần Osiris được ném ra, Sở Hiên cũng đột ngột chạy sang một bên, hai mắt biến thành mờ mịt.
Cây giáo mang theo tia ánh sáng màu vàng dễ dàng ngập vào sọ con khủng long ba sừng, nó không kịp kêu lên một tiếng đã ngã vật xuống, mà thân thể khổng lồ vẫn theo quán tính lao thẳng tới trước, vượt qua mấy chục mét mới từ từ dừng lại, chỗ nó trượt qua trên đất hiện lên một rãnh sâu rộng đến hai mét, giống như bị máy móc nông nghiệp kéo qua.
Còn Sở Hiên cũng đã quay về phía đám Velociraptor, hai khẩu coilgun từ trong tay áo rơi ra, tiếp đó hắn bỗng nhắm mắt một cách kỳ dị, hai khẩu coilgun bắt đầu liên tục chĩa ra xung quanh, hướng hai tay công kích giống như đang biểu diễn võ thuật, không ngừng chỉ ra bốn phía.
Phản ứng của đám velociraptor này cực kỳ nhanh, chúng vẫn được các chuyên gia coi là loài khủng long thông minh nhất, khi chúng nhìn thấy bốn người Sở Hiền thì rõ ràng có chút chần chừ, nhưng khi thấy chỉ có một mình Sở Hiên lao tới, đám khủng long này lập tức tản ra, bao bây lấy hắn, sau đó đồng loạt lao vào như muốn xé xác hắn ra.
Nhưng điều khiến người ta thấy kỳ quái là, Sở Hiên mặc dù nhắm mắt nhưng mỗi lần hắn nổ súng đều bắn xuyên đầu hoặc thân thể một con velociraptor. Uy lực của coilgun quả thật bất phàm, lúc hoạt động không hề phát ra âm thanh nào, giống như là súng lục giảm thanh, nhưng uy lực lại lớn đến kinh người, một phát đạn nhẹ hều, đầu con khủng long đã bị bắn vỡ tan, dù đánh trúng thân thể cũng để lại một lỗ thủng to bằng miệng bát.
Càng khó tưởng tượng hơn là kỹ thuật bắn của Sở Hiên, hắn cứ nhắm mắt lại, nhưng đạn không bao giờ trượt, bất cứ con velociraptor nào lao tới chỗ hắn đều bị bắn chết, nhìn thật sự có chút bất khả tư nghị. Chỉ có Trịnh Xá là biết, Sở Hiên không hề có năng lực dự cảm, hắn đang không ngừng công kích không gian xung quanh, công kích của hắn cực kỳ có quy luật, giống như chiếu theo một quy tắc nào đó liên tục bắn khắp bốn phía, nên Trịnh Xá vội vàng đẩy Bá Vương cùng Vương Hiệp nằm rạp xuống đất, hai khẩu coilgun này uy lực cực mạnh, nếu bị đạn lạc bắn trúng thì đúng là oan uổng, chết không nhắm mắt.
Ssau khi bắn chết bảy tám con velociraptor, Sở Hiên mới mở mắt ra, rồi trong vài giây bắn chết mấy con còn lại, tiếp đó, hắn đứng yên tại chỗ, trầm tư, ba người kia đi tới gần, hắn vẫn yên lặng không nhúc nhích.
Trịnh Xá đi đến chỗ xác con khủng long ba sừng rút Ngọn giáo của thần Osiris về, sau đó hắn tới cạnh Sở Hiên, hỏi:
- Cái đó gọi là Gun kata sao? Có vẻ là dựa theo quy luật tấn công khắp bốn phía, nhưng cũng không cần phải nhắm mắt chứ?
Trịnh Xá lúc này mới rời khỏi trạng thái trầm ngâm, thản nhiên đáp:
- Cái này chưa phải là Gun kata, giá cả hoán đổi kỹ năng này tại Chủ Thần không gian quá đắt đỏ, hơn nữa nguyên lý cơ bản ta cũng nắm được đại khái, vừa nãy chỉ là thử nghiệm một chút xem lý luận này có chính xác hay không thôi. Trước mắt có thể xác định, nguyên lý Gun kata là hoàn toàn chân thật, có điều còn vài điểm cần phải tiếp tục cải tiến...
Khi hai người nói chuyện, Bá Vương cùng Vương Hiệp nhìn velociraptor và khủng long ba sừng dưới đất, cảm thán không thôi, hai người đều có vũ khí của riêng mình, nhưng vì âm thanh khi sử dụng quá lớn nên họ cũng không dám tùy tiện lôi ra, đặc biệt là sau khi chứng kiến Trịnh Xá và Sở Hiên giết khủng long, nghĩ đến chuyện giết chúng sẽ được điểm thưởng, hai người nhất thời hâm mộ không thôi.
Mọi người lại tiếp tục tiến sâu vào thảo nguyên, Sở Hiên vẫn một mực trầm tư, hơn nửa ngày sau mới đột nhiên lên tiếng:
- Trịnh Xá, ta nhớ người từng nói có thể hoán đổi một loại đồng hồ đưa nhân vật kịch bản vào Chủ Thần không gian phải không? Nếu vậy có thể đưa sinh vật trong phim vào Chủ Thần không gian đúng không? Ví dụ như... dực long hoặc velociraptor, thậm chí là... T-rex?
Trịnh Xá lập tức ngẩn người, hắn ngẫm nghĩ một chút rồi đáp:
- Cái này không rõ lắm, công dụng của đồng hồ hoán đổi từ Chủ Thần theo như ta biết chỉ có thể đưa nhân vật trong phim vào Chủ Thần không gian, còn có thể đưa sinh vật trong phim về hay không thì... Chuyến này về chúng ta sẽ thử xem, nhưng chuyện này thì có ích lợi gì? Có vẻ cũng chẳng có tác dụng gì lớn mà?
Sở Hiên lắc đầu nói:
- Mỗi bộ phim kinh dị đều có các loại sinh vật hữu dụng... Ngươi biết phim Starship Trooper không? Nếu như chúng ta tìm được một loài bọ rất lợi hại trong phim, mà chúng ta lại dùng đạo cụ đưa nó vào Chủ Thần không gian, hơn nữa có thể khống chế nó một cách hoàn hảo, ngươi nói loại sinh vật này có hữu dụng không? Chuyện ta quan tâm không chỉ là có thể mang chúng nó về Chủ Thần không gian hay không mà còn cả khi nếu có thể thuần phục, mang về rồi thì làm cách nào để đưa chúng vào trong phim kinh dị đây? Với thể hình của chúng, ngươi nghĩ có thể lọt vừa cột sánng không? Nếu thật sự có cách để giải quyết hai vấn đề này, vậy ta còn có lựa chọn tốt hơn nữa, ví dụ trong The Lord of the Rings có ma long, đại bàng lớn đến mười mét, thậm chí là đám voi chiến khổng lồ. Tóm lại, trong Chủ Thần không gian tựa hồ ẩn chứa khả năng vô hạn, chỉ xem ngươi có thể khai quật được ra hay không thôi.
Trịnh Xá gật đầu, hắn còn chưa kịp nói gì, Sở Hiên đã tiếp tục:
- Năng lượng Vampire của ngươi bây giờ nếu tiêu hao sạch sẽ cần bao lâu để có thể hồi phục hoàn toàn, ta nói với mức năng lượng như hiện tại...
Trịnh Xá suy nghĩ một lát rồi đáp:
- Khoảng năm đến sáu giờ, như vậy đã là rất nhanh rồi, ngươi hỏi vậy làm gì? Chẳng lẽ có chỗ cần ta sử dụng Bạo tạc sao?
Sở Hiên không trả lời, hắn lấy địa đồ hòn đảo trong túi ra, đo đạc sơ qua một chút rồi mới nói:
- Triệu hồi Đội quân của thần Anubis đi, sử dụng chúng để săn khủng long trên thảo nguyên, giết chết tất cả các loại khủng long ăn thực vật và khủng long cỡ nhỏ, bỏ qua các loại khủng long ăn thịt lớn như T-rex... Từ chỗ chúng ta hiện tại đến trung tâm đảo cần khoảng năm tiếng đồng hồ, đến lúc đó dù năng lượng Vampire của ngươi còn chưa khôi phục hoàn toàn thì chắc cũng đủ sử dụng kỹ năng Bạo tạc rồi. Vì vậy, không nên lãng phí chiến lực Đội quân của thần Anubis, cứ lợi dụng chúng nó để săn khủng long, kiếm một mớ điểm đi.
Đây là một biên pháp cực kỳ hữu hiệu, dù sao Đội quân của thần Anubis đều sử dụng phương thức cận chiến, hơn nữa chỉ cần phần đầu còn nguyên là chúng nó sẽ không chết, quan trọng nhất chính là, đám quái vật này đều cao đến ba mét, thân hình đầy sức mạnh, so với velociraptor, đám lính này còn chiếm ưu thế hơn.
Trịnh Xá bây giờ mới cảm thán mức độ khó khăn của phim inh dị bình thường, trước kia, tất cả những phim hắn trải qua đều có độ khó siêu cấp, cơ hồ dẫn đến đoàn diệt. Đừng nói đến chuyện tìm kiếm tình tiết kịch bản hoặc kiếm thêm nhiều điểm thưởng, có thể sống sót hay không đã phải dựa vào số mệnh an bài rồi, sao có thể như hiện tại, đi lại thoải mái, không chút nguy hiểm, hơn nữa dễ dàng kiếm được điểm thưởng và chi tiết kịch tình, cảm giác này... thật vô cùng thư thản.
Trịnh Xá vừa cảm thán vừa lấy Vòng tay của thần Anubis ra, sau khi hoàn thành tình tiết kịch bản Vua bọ cạp, hắn có thể thoải mái bỏ ra, đến lúc cần sử dụng mới phải đeo vào. Theo năng lượng vampire tiêu hao, trên mặt đất dần dần trồi lên mấy trăm con quái vật, tất cả đều mình người, đầu chó, toàn thân đen kịt, cao đến ba mét, tay cầm trường đao lớn, bộ dạng cực kỳ bạo lực.
Trịnh Xá truyền lệnh săn giết khủng long, Đội quân của thần Anubis nhanh chóng hợp thành sáu đội ngũ, mỗi đội có năm mươi con quái vật cao lớn, cầm vũ khí, trông rất có phong cách Ai Cập cổ. Đám quái vật đột nhiên xuất hiện giữa đảo khủng long, hơn nữa hình thành đội hình quân lính lao về phía vô số sinh vật ăn cỏ trên thảo nguyên, tình cảnh quả thật quái dị vô cùng, còn Trịnh Xá lại dần dần cảm thấy hưng phấn, bởi vì hắn đã nhìn thấy một con kiếm long đang ngủ bị hơn mười con quái vật tiếp cận, loạn đao trảm xuống, lập tức bị phân thành mấy đoạn. Mặc dù thân hình khủng long rất lớn, nhưng dưới công kích lấy số lượng làm chủ của Đội quân thần Anubis, lũ khủng long ăn thực vật này gần như không có khả năng phản kháng, ngoài mấy con quái vật ngẫu nhiên bị đập trúng, rất nhiều khủng long trực tiếp bị giết chết.
Trịnh Xá, Bá Vương, Vương Hiệp càng lúc càng hưng phấn, mà Sở Hiên lại lông mày nhíu chặt, mọi người đi được hơn một giờ, Trịnh Xá cuối cùng không nhịn được hỏi:
- Bộ phim kinh dị lần này không phải rất đơn giản sao? Mặc dù vẫn chưa tìm được T-rex nhưng với hỏa lực mạnh mẽ của chúng ta, căn bản không cần sợ chúng, ngươi rút cuộc là đang lo lắng cái gì?
- Lo là lần này quá đơn giản.
Sờ Hiên đáp thẳng:
- Độ khó lần này thật sự rất đơn giản, có lẽ đối với người hoặc quân lính bình thường, đám khủng long này đều là sinh vật có khả năng công kích đáng sợ, nhưng với đội ngũ có hỏa lực mạnh như chúng ta, hơn nữa còn có ma pháp và Đội quân của thần Anubis, độ khó như thế này có thể nói là quá đơn giản, mặc dù phù hợp với suy luận của ta lúc trước, cũng tức là độ khó bảy người, độ khó của tiểu đội luân hồi thông thường... Nhưng mà, ta càng lúc càng cảm thấy, tình tiết kịch bản này không đơn giản.
- Nếu chỉ sống sót trở về, hoặc là giết một lượng lớn khủng long kiếm điểm rồi trở về, vậy độ khó này đối với chúng ta mà nói đơn giản như đang dạo chơi, mỗi người đều có thể kiếm được ít nhất 3000 điểm thưởng trở lên, mặc dù không được chi tiết kịch tình nhưng cũng coi như là hậu hĩnh. Nhưng cái tình tiết kịch bản kia thì sao? Hai tình tiết kịch bản chúng ta cần hoàn thành thì sao? Một là tìm kiếm tay bác học điên, hai là đến đảo Nublar.. Ta càng lúc càng cảm thấy, hai tình tiết kịch bản này có thể sẽ cực kỳ nguy hiểm và khó khăn, rất có thể sẽ trực tiếp khiến chúng ta đoàn diệt. Mặc dù ta không dám khẳng định nhưng từ các dấu hiệu trước mắt, tình tiết kịch bản đầu tiên của chúng ta rất có thể là phải đối mặt với...