Vô Hạn Khủng Bố

chương 17: hi vọng về thế giới hiện thực!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quá trình chữa trị thân thể của năm người kéo dài hơn hai giờ đồng hồ. Trên thực tế những người còn lại sau hơn một giờ cũng đã kết thúc quá trình chữa trị của mình, duy chỉ có thời gian chữa trị thân thể của Trịnh Xá là dài nhất. Hơn nữa sau khi toàn thân hắn được chữa trị xong, luồng ánh sáng chiếu lên người hắn đột nhiên lại biến đổi từ ánh sáng giống như ánh mặt trời chuyển thành ánh sáng màu xanh biếc. Chỉ có bản thân Trịnh Xá mới hiểu: đây chính là "chủ thần" đang chữa trị nguy cơ băng hoại gen cho hắn.

Mở cơ nhân tỏa đến tột cùng là trạng thái như thế nào, cho dù đã trải qua mấy lần nhưng Trịnh Xá vẫn hoàn toàn không thể giải thích rõ ràng. Trong loại trạng thái đó, có rất nhiều tin tức bản năng ào thẳng vào trong não hắn, mặc dù cho tới bây giờ hắn chỉ có thể mở cơ nhân tỏa trong lúc chiến đấu sinh tử, nhưng đó đã xem như phi thường khó lường rồi, ít nhất sau khi mở cơ nhân tỏa hắn vẫn còn sống. Nếu như hắn có thể sử dụng loại trạng thái này trong bất kì hoàn cảnh nào, tỷ như mở cơ nhân tỏa trong khi suy luận phân tích bố cục …tóm lại, khi hắn có thể tùy ý sử dụng loại trạng thái mở cơ nhân tỏa này, khi đó hắn quả thực chính là một siêu nhân không gì là không thể làm.

Trịnh Xá từ giữa không trung nhìn về phía mọi người ở dưới, tiếng cười của Trương Kiệt khoa trương nhất, hắn vừa ôm chặt lấy cái cổ đang đỏ bừng của mỹ nữ cổ điển vừa nói:

"Mẹ kiếp, tưởng chết rồi hóa ra lại sống a, có điều lần này là kiếm lớn rồi, mỗi một bộ phim kinh dị cố định 1000 điểm thưởng, giết chết một con Ailen được 500 điểm thưởng, còn có 1000 điểm vì hoàn thành nhiệm vụ cùng với một chi tiết kịch tình cấp D. Mẹ kiếp! Quả nhiên là cầu được phú quý trong hiểm cảnh, tuyệt cảnh như vậy lão tử cũng đã nhận thức rồi, ha ha ha …!"

Sở Hiên tựa hồ cũng từ chỗ "chủ thần" xem xét điểm thưởng cho chính mình, hắn trầm mặc một chút rồi nói:

"Chữa trị thân thể tiêu hao 107 điểm thưởng, bình thường đều là tiêu hao nhiều như vậy sao?"

Trương Kiệt lắc đầu nói:

"Tu bổ thân thể kì thật không đắt, đắt tiền là ở chữa trị thân thể, tỉ như người đứt tay đứt chân hay thứ gì đó mà muốn tu bổ, điều này đều rất tiện nghi. Nhưng mà nếu như ngươi bị thương nguy hiểm đến tính mạng, hơn nữa còn không biết nên tu bổ những bộ phận gì, như vậy cần phải sử dụng công năng chữa trị, sẽ hoàn toàn đem thân thể của người triệt để chữa trị. Nhưng mà số điểm thưởng phải chi chắc chắn sẽ lớn hơn rất nhiều, ngươi coi như tốt rồi mới có bỏ ra hơn 100 thưởng mà thôi, ta đây này bỏ ra hơn 200 điểm thưởng mới chữa trị xong."

Chiêm Lam đứng một bên vẻ mặt đau khổ nói:

"Quá trình chữa trị của ta phải bỏ ra hơn 400 điểm thưởng, bây giờ còn lại có hơn 1600 điểm, đây còn là tính gộp cả 100 điểm thưởng vì công sức hướng dẫn cho người mới nữa, ô, chữa trị thân thể dùng quá nhiều điểm thưởng … Duy nhất đáng vui mừng là còn có một chi tiết kịch tình cấp D."

Trương Kiệt ha ha cười nói:

"Thấy đủ chưa, phim kinh dị mà thay đổi tình tiết như loại này thì trên cơ bản đều là phải chết hết. Chúng ta không ngờ còn năm người sống sót, nên hiểu rõ, nếu không ngươi cho rằng chi tiết kịch tình là dễ dàng có được lắm vậy sao? Ít nhiều là nhờ có Trịnh Xá, nếu không chúng ta hiện tại chính là toàn bộ đều nằm trong bụng của Queen rồi."

Nhắc tới Queen, sắc mặt bốn người đều thay đổi, có điểm giống như là bị bầy chó dữ đuổi chạy mấy con phố, cuối cùng vẫn bị cắn trúng vào mông. Theo như Trịnh Xá nói đó chính là cảm giác được thật lạnh thật lạnh ở trong lòng.

Bất quá tốt xấu gì cũng còn sống, điều này là trọng yếu hơn bất cứ điều gì. Trịnh Xá lúc này mới có cơ hội nhắm mắt liên lạc cùng "chủ thần". Vừa mới bắt được liên lạc, một chuỗi con số dài điểm thưởng trực tiếp tràn vào trong đầu hắn: mỗi bộ phim kinh dị cố đinh 1000 điểm thưởng, giết chết hai con Ailen bình thường được 1000 điểm thưởng, giết chết Queen được những 3000 điểm thưởng, cộng thêm 1000 điểm thưởng cho hoàn thành nhiệm vụ cùng với một chi tiết kịch tình cấp D, chỗ này cũng đã có 6000 điểm thưởng. Ngoài ra còn có một dòng văn tự "đột phá giá trị tới hạn gen …", nhưng mà ngoại trừ vài chữ này, thậm chí ngay cả lời giải thích cũng không có, như vậy thật khiến cho Trịnh Xá cảm thấy một trận khó hiểu.

6000 đồng a, à không, 6000 điểm thưởng a, còn có cái chi tiết kịch tình cấp D kia cũng là thứ tốt. Nhất thời trong lòng Trịnh Xá vô cùng hưng phấn, nhưng mà hắn vừa nhìn số điểm hiện còn lại liền ngây cả người, chỉ còn lại có 4170 điểm thưởng. Hắn chỉ nhớ rõ lần trước sau khi mua bán xong còn lại 276 điểm thưởng, lần này lại đạt thêm 6000 điểm, nói cách khác, thân thể hắn sau khi chữa trị hoàn toàn không ngờ ngốn những hơn 2000 điểm thưởng. Con số này khiến cho hắn lập tức cười khổ, có thể tưởng tượng thương thế của hắn lúc đó nặng cỡ nào, không ngờ còn có thể được "chủ thần" cứu sống, nghĩ tới loại may mắn này khiến hắn cảm thấy kinh sợ sởn tóc gáy.

Mặc kệ nói như thế nào, có thể tiếp tục sống sót, lại còn thêm được hơn 4000 điểm thưởng, loại cảm giác tràn đầy an toàn này thật sự là không thể nói hết ra được. Trịnh Xá cũng chẳng muốn tiếp tục liên lạc cùng "chủ thần", sau khi hắn buông lỏng tâm thần từ trong loại trạng thái này rút trở về, tiếp theo an tĩnh nằm trong lục quang chậm rãi dưỡng thần, cho đến hơn một giờ sau hắn mới từ giữa không trung hạ xuống đất.

Vừa rơi xuống đất, Trương Kiệt đầu tiên ha ha cười to ôm chầm lấy hắn, đợi Trương Kiệt vừa buông hắn ra, La Lệ lập tức òa khóc lao tới, vừa mới nhào vào lòng hắn, cô bé mười lăm mười sáu tuổi này liền cắn một cái lên vai hắn, nước mắt của cô bé tuôn chảy lên vai hắn như suối không ngừng.

Quan tâm thái quá tới người mà mình yêu thương thực lòng, loại phản ứng đại hỉ đại bi này chính là lấy mẫu theo bộ dạng La Lệ hiện tại. Càng huống chi nàng trên thực tế vẫn chỉ là một cô bé mười lăm mười sáu tuổi, nhỏ tuổi như vậy đã phải đối mặt với sinh tử biệt li tự nhiên là không thể giống như người trưởng thành.

Chiêm Lam vồn cũng là dang hai tay ra, xem bộ dạng của nàng tựa hồ cũng chuẩn bị nhào tới khóc một hồi, nhưng mà khi nàng nhìn thấy biểu hiện của La Lệ và Trịnh Xá, nàng liền chầm chậm hạ hai tay xuống, chỉ là yên lặng đứng một bên mà mỉm cười lặng lẽ.

Trương Kiệt đột nhiên ha ha cười to nói:

"Được rồi, được rồi, các ngươi muốn thân mật cũng nên nhìn lại chỗ này một chút chứ? Ha Ha ha, ta đây xin lỗi không bồi tiếp được nữa, có chuyện gì thì chờ ta ngày mai rời khỏi giường rồi nói sau. Kinh nghiệm lần này thực sự là phi thương hung hiểm, ngày mai ta bảo chị dâu các ngươi làm một bàn thức ăn thật ngon để tẩy trần …"

Nói xong, hắn ôm lấy cổ điểm mỹ nữ bế xốc nàng lên, cũng không để ý ánh mắt kinh ngạc của mọi người xung quanh cùng ánh mắt thẹn thùng của cổ điển mỹ nữ vẻ trách cứ, hắn ha ha cười vang chạy về phía căn phòng của mình.

Trịnh Xá bất đắc dĩ lắc đầu, hắn nói:

"Các ngươi biết làm như thế nào mở ra gian phòng của mình chứ? Dựa vào tưởng tượng để quyết định hình thức của căn phòng, người khác không được sự cho phép của các ngươi thì không cách nào tiến vào phòng. Đúng rồi, về cách sử dụng điểm thưởng … ngày mai đi, ngày mai mọi người chúng ta sẽ thương lượng một chút xem sử dụng điểm thưởng như thế nào cho hợp lý. Trong bộ phim Ailen 1 lần này nếu có vũ khí hạng nặng mà nói, không chừng chúng ta căn bản sẽ không xảy ra thương vong lớn đến như vậy. Về phương diện này Sở Hiên khẳng định làm tốt hơn ta, ngày mai chúng ta sẽ cùng nhau thương lượng một chút làm thế nào đối phó với những bộ phim kinh dị tiếp theo."

Nói xong, hắn cũng bắt chước Trương Kiệt bế xốc La Lệ lên. Cô bé này lập tức "oa" kêu lên một tiếng, sau đó gắt gao ôm chặt cổ của hắn như thế nào cũng không chịu buông ra. Hắn ha ha cười vang bước đi về căn phòng của mình, sau lưng không ngờ lại truyền đến thanh âm của Sở Hiên:

"Lần này …. đa tạ rồi!"

"Không cần cảm tạ, lúc tối hậu nếu không phải ngươi dùng súng cứu ta, mọi người chúng ta có thể đều đã chết … cho nên chúng ta vẫn là minh hữu đi? Ha ha ha …"

Trịnh Xá cũng không quay đầu lại vừa đi vừa nói, sau đó hắn cười vang đi vào gian phòng của mình. Chỉ còn lại trên quảng trường ba người vẫn đang trầm mặc: Sở Hiên, Zero, còn có Chiêm Lam vẫn dõi theo thật sâu bóng lưng của Trịnh Xá

............................

Đi vào trong phòng, Trịnh Xá nhẹ nhàng đặt La Lệ lên ghế sa lông. Cô bé này lúc trên quảng trường đã sớm đỏ bừng cả khuôn mặt nhỏ nhắn, vừa vào trong phòng nàng lập tức gắt gao nhắm chặt hai mắt lại. Mới bị Trịnh Xá đoạt mất trinh tiết nên nàng tự nhiên lập tức nghĩ tới chuyện ấy, đặc biệt khi Trịnh Xá đặt nàng lên ghế sa lông, vẻ mặt cô bé này đã là thẹn thùng ấp úng nói không nên lời.

"Đừng, đừng làm ở đây … vào trong phòng ngủ đi." La Lệ líu ríu khẽ kêu lên.

Lại không ngờ tới Trịnh Xá tiếp theo không có hành động kì quái gì, mà chỉ là nằm xuống đặt đầu lên đùi nàng, gã nam nhân này cứ như vậy yên lặng nằm im không nhúc nhích. La Lệ đầu tiên vẻ mặt rất kinh ngạc, sau một lát thì nàng yên lặng đặt hai tay lên trên mái tóc Trịnh Xá khẽ vuốt ve.

La Lệ nhỏ giọng nói: "Em rất lo cho anh đấy, lúc nhìn thấy bộ dạng anh … em bị dọa chết khiếp."

"Ừm …"

"Trịnh Xá, trong lòng em rất sợ hãi, nghe tỷ tỷ nói, ở chỗ này chờ đợi một ngày rồi các người sẽ trở về, cũng có khả năng em và tỷ ấy đột nhiên biến mất khỏi đây, giống như một vị tỷ tỷ khác đã từng biến mất, có lẽ em và tỷ ấy cũng sẽ … Em rất sợ hãi sẽ không còn được gặp lại anh, cho dù là thực sự phải chết cũng muốn được nhìn anh lần cuối …"

Khi nói tới đây La Lệ dừng một chút, tiếp theo nàng lại nhẹ nhàng nói: "Hôm nay em vẫn luôn nghĩ, Trịnh Xá, nếu như năm đó em không chết, anh cũng sẽ không thất vọng đối với hiện thực như vậy, anh cũng sẽ không thấy được cái lựa chọn "yes" và "no" … anh cũng sẽ không phải chịu thương tổn nặng như vậy, hu hu hu… Lúc ấy em thực sự sợ hãi, chứng kiến bộ dạng anh cả người đầm đìa máu tươi, chứng kiến anh toàn thân trên dưới không có một bộ phận nào hoàn hảo, lúc ấy em thực sự sợ hãi phải mất anh, hu hu …" La Lệ đã không nói được nữa, nàng chỉ có thể ôm đầu Trịnh Xá mà nghẹn ngào khóc lóc.

Trịnh Xá chỉ cảm thấy quá mệt mỏi, ngoại trừ mệt nhọc trên thân thể, mệt nhọc trong tâm hồn càng là không cách nào hình dung được, thực sự quá mệt mỏi a. Giãy dụa tại nơi tràn đầy tuyệt vọng cùng tử vong này, mỗi bước đều phải cẩn thận cân nhắc, mỗi cửa ải khó đều phải tranh thủ từng chút liều cả cái mạng. Cho đến sau khi vượt qua khỏi tuyệt cảnh, hắn thật sự là ngay cả một điểm tâm lực cuối cùng đều tiêu hao hết. Khi đã an toàn, hắn thậm chí ngay cả một chút dục vọng cũng đều không có, chỉ muốn nằm trên đùi La Lê mà yên tĩnh nghỉ ngơi.

"Sẽ không chết … Lệ nhi, sẽ không chết! Chúng ta đều sẽ không chết! Anh đáp ứng với em, anh nhất định sẽ sống sót mang em trở về thế giới hiện thực, để còn đi xem hiện tượng cực quang ở Bắc cực, sau đó ngồi tàu biển đi qua Thái Bình dương, ban đêm nằm trên boong tàu đếm sao trời. Chúng ta lại đi Easter Island xem tượng đá lớn cùng nhau nghiền ngẫm bí mật mà loài người chưa biết, lại đi thảo nguyên Scotland nghe tiếng kèn Tây du dương để cảm giác chính mình như đang phiêu bồng trên các đám mây, cũng xem các di tích cũ ở Hy Lạp mặc niệm nền văn minh cổ đại rực rỡ đã mất đi, cuối cùng chúng ta lại trở lại Vạn Lý Trường thành cùng dắt tay nhau đi lên đỉnh Bát Đạt Lĩnh …Vô luận thế nào ta cũng phải sống sót! Những ước định cùng em, đến một điều anh cũng còn chưa làm được … vô luận thế nào chúng ta nhất định phải sống sót!"

Một đêm yên lặng, Trịnh Xá thực sự là mệt mỏi cực kì, hắn chỉ ôm La Lệ yên tĩnh mà ngủ một đêm. Hơn mười giờ sáng ngày hôm sau hắn mới chậm rãi mở mắt ra. Dung nhan xinh đẹp như ngọc của La Lệ hiện lên ngay trước mắt hắn. Cô bé này vẫn đang nhắm mắt ngủ ngon, nhưng mà trông vẫn thông minh sắc sảo, sau khi hắn mở mắt không được bao lâu thì La Lệ cũng chớp chớp mắt tỉnh dậy.

"Buổi sáng tốt lành."

La Lên chun cái mũi nhỏ lại, nhẹ nhàng ngáp một cái rồi nói.

Trịnh Xá quả thực rất thích cái bộ dạng này của nàng, trong trí nhớ của hắn, hai người khi mười một mười hai tuổi cũng thường ngủ chung với nhau lúc rảnh rỗi. Lúc ấy mỗi khi nàng tỉnh giấc thì trông giống như bộ dạng một mèo con lười nhác, dùng một từ để hình dung cảm giác lúc này chính là "manh động" cực kì, Trịnh Xá thấy vậy liền mê mẩn bất tri bất giác hôn lên môi nàng.

La Lệ lập tức "ưm ưm" trong cổ họng nhưng mà sau một lát thì hoàn toàn ngoan ngoãn trong lòng Trịnh Xá, đợi khi hắn rời khỏi cặp môi đỏ mọng của nàng, cô bé này mới kịch liệt thở dốc.

Đợi thở dốc mấy hơi xong, lúc này nàng mới gắt gỏng: "Hôi quá! Mới sáng sớm mà đã như vậy, đồ đại sắc lang này! Cũng còn chưa có đánh răng! Mau buông lỏng một chút ra, đè ép người ta cả đêm rồi …"

"Như vậy rồi … có đè ép thêm một lúc nữa cũng không sao …"

"Không được, đại sắc lang này …"

Sắc tức là không, không tức là sắc, xuân sắc tràn ngập trong phòng tự nhiên không cần phải nói nhiều.

Tóm lại khi hai người bước ra khỏi phòng, thời gian đã là gần mười hai giờ trưa, sắc mặt La Lệ đỏ hồng quyến rũ kì lạ, càng kì lạ hơn chính là nàng vẫn mặc chiếc áo ngoài cao cổ, cơ hồ đem cổ của nàng giấu hết đi, mà hai tay nàng càng là không ngừng nhéo trên lưng Trịnh Xá.

Trịnh Xá sớm đã là da dày không phải sợ, ngay cả cái đuôi và móng vuốt của Queen hắn còn không sợ chẳng lẽ lại sợ móng vuốt của cô gái nhỏ bé này sao? Mặc dù đều là giống cái nhưng mà so ra thì Queen vẫn đáng sợ hơn nhiều, Trịnh Xá tủm tỉm cười, trong lòng âm thầm nghĩ như vậy.

Sau khi ra khỏi phòng, lúc này hắn mới phát hiện đã có mấy người đứng trên quảng trường. Từ xa nhìn lại thấy Sở Hiên, Zero, Trương Kiệt bọn họ tựa hồ đều đang quây quần cùng nhau, xem bộ dạng hình như đang thảo luận vấn đề gì đó. Trịnh Xá đã tận mắt chứng kiến năng lực suy luận phi phàm của Sở Hiên, hắn lập tức nghĩ rằng có thể là Sở Hiên đã phát hiện ra điều gì đó ngoài ý muốn, nhất thời hắn liền kéo tay La Lệ vội vàng chạy tới.

Sở Hiên lúc này đã thay một chiếc kính mới, trên người mặc một bộ thường phục màu đen, thoạt nhìn hình thức cũng rất bình thường. Chỉ là Trịnh Xá tùy tiện nhìn hắn thế nào cũng đều cảm thấy gã này thật sự là giống đám mật vụ của Đức Quốc Xã như trong phim ảnh, thần tình của hắn băng lãnh như vậy thực sự là quá giống.

Zero cùng Trương Kiệt ngược lại không có thay đổi gì lớn, bọn họ đều mặc một bộ quần áo mới, sau khi trông thấy hai người Trịnh Xá, bọn họ đều hướng phía hắn gật đầu chào. Trương Kiệt vẫn theo thói quen vỗ mạnh lên vai hắn một chút, Sở Hiên lại là người đầu tiên mở miệng:

"Mọi người chỉ còn thiếu ngươi thôi, đợi lâu như vậy nên Chiêm Lam đã về rồi, ta đang bắt đầu nói cho mọi người mấy tình huống mà ta phân tích ra."

Trịnh Xá còn chưa nói gì, La Lệ lại đỏ bừng mặt cướp lời nói trước:

"Trương Kiệt ca ca, tỷ tỷ đâu rồi? Tỷ tỷ đang ở trong phòng à?"

Trương Kiệt hớn hở cười nới:

"Tỷ tỷ của ngươi cùng Chiêm Lam đang chuẩn bị chút đồ ăn, tiểu Lệ nhi à, tỷ tỷ của người từ sáng sớm cứ nhắc đên ngươi suốt đó."

La Lệ "vâng" một tiếng, nàng ngầm đưa tay nhéo mạnh Trịnh Xá một cái, tiếp theo chạy về phía phòng của Trương Kiệt, không lâu sau Chiêm Lam cười hì hì bước ra khỏi phòng.

Sở Hiên thấy đã đầy đủ năm người, hắn thản nhiên nói:

"Ta phát hiện ba vấn đề, một là sáng tạo nhân vật … Căn cứ vào điều kiện "chủ thần" cung cấp thì tựa hồ là ngay cả thần cũng có thể tạo ra. Bởi vì không giới hạn chủng tộc, tuổi tác, giới tính, năng lực, chỉ cần ngươi có thể tưởng tượng thì bất cứ thứ gì phảng phất cũng có thể làm ra được. Ngày hôm qua ta đã thử một chút, kì thật đây cũng là có ẩn tàng hạn chế … "

"Arnold!"

Sở Hiên hét to một tiếng, hơn mười giây sau, một gã nam tử to lớn đô con cao 2,45 thước từ trong phòng Sở Hiên khom lưng đi ra, hắn lẳng lặng đứng im bên cạnh Sở Hiên không nhúc nhích, nhìn vẻ mặt thản nhiên băng lãnh giống hệt Sở Hiên.

"Ban đầu ta lựa chọn Ailen và Crawler, bất quá "chủ thần" không đáp ứng ta, xem ra không thể lựa chọn dị sịnh vật … Vì vậy ta lựa chọn loài người, thân cao ước chừng 2,45 thước là cực hạn, giới tính ta không có thử, nhưng vì ảnh hưởng tới chiến đấu lựu cho nên vẫn là chọn giới tính nam. Về phần tuổi tác thì hai mươi hai tuổi bảo trì lực chiến đấu mạnh nhất, năng lực thì ta ban đầu muốn là năng lực như thần không gì không làm được, nhưng "chủ thần" lại không chế tạo ra sinh mệnh như thế. Vì vậy ta từng bước giảm bớt thực lực, thậm chí còn đem những cái gì mà huyết thống và cơ nhân có thể mua ở chỗ "chủ thần"" ra đều thử một chút, đều không được. Những thứ này không thể chế tạo ra, cho nên ta giả thiết một điểm, phương diện năng lực chỉ có thể lấy loài người làm chuẩn."

"Sau đó ta tận lực đưa năng lực của hắn lên cao nhất có thể, từ cực hạn mạnh nhất giảm xuống từng chút một, đến khi ước chừng bằng hai lần tố chất người thường, sinh mạng thể này được chế tạo ra. Đồng thời ta còn định ra tính cách cùng kinh nghiệm của bộ đội đặc chủng lên người hắn. Trên cơ bản chính là như vậy, bởi vì thoạt nhìn thật sự là phi thường cường tráng, cho nên ta gọi hắn là.... Arnold "

Trịnh Xá cùng Trương Kiệt đều âm thầm bật cười, không ngờ kẻ trông có vẻ vô cùng lạnh nhạt như Sở Hiên mà trong lòng cũng có suy nghĩ hóm hỉnh đến mức đó. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

"Đây cũng không phải là mấu chốt!". Sở Hiên thản nhiên nói:

"Hắn cũng có thể cường hóa! Ta đã thử để cho "chủ thần" cường hóa cho hắn 1 điểm trí lực, không ngờ tới "chủ thần" thật sự cường hóa cho hắn rồi. Các ngươi biết điều này có ý nghĩa gì không? Nó có ý là sinh mạng thể mà ngươi chế tạo khẳng định có thể tiến vào trong phim kinh dị! Với 500 điểm thưởng có thể chế tạo ra một gã bộ đội đặc chủng mạnh gấp hai người thường, như vậy điểm thưởng sau mỗi bộ phim kinh dị có thể tạo ra hai gã bảo tiêu. Ý nghĩ ban đầu của các ngươi hoàn toàn sai lầm rồi! Ngay từ đầu "chủ thần" tặng các ngươi một suất chế tạo miễn phí căn bản không phải cho các ngươi tạo ra nữ nhân để thỏa mãn dục vọng, mà là vì để bảo vệ tính mạng các ngươi, cho các ngươi cơ hội chế tạo bảo tiêu!"

"Tại sao trải qua phim kinh dị lại chết nhiều người như vậy? Hơn nữa người càng yếu đuối càng dễ chết trong phim kinh dị? Ta nghĩ chính là bởi vì rất nhiều người ngay từ đầu đã đem 1000 điểm thưởng để tự cường hóa bản thân, sau đó lại dùng lần chế tạo miễn phí này để chế tạo ra nữ nhân. Nhưng mà 1000 điểm rốt cuộc có thể cường hóa được những gì? Có thể đề thăng toàn bộ tố chất của ngươi lên gấp đôi không? Ngược lại không bằng chế tạo hai gã bảo tiêu! "Chủ thần" kì thật đã sớm đưa ra gợi ý rồi, như thế nào có thể sống sót khi tố chất thân thể yếu nhược, đó chính là chế tạo ra bảo tiêu! Đây là trí tuệ của phàm nhân …thói hư tật xấu của loài người, thực sự là quá thấp kém rồi …."

Trương Kiệt tựa hồ rất chán ghét loại ngữ khí tự đại này của Sở Hiên, hắn lạnh lùng nói:

"Chúng ta chính là trí tuệ phàm nhân, vậy thì sao chứ? Lão tử chỉ muốn chế tạo ra nữ nhân thì sao? Hiện tại lão tử vẫn sống tốt, hơn nữa còn càng sống càng dễ chịu! Ngươi …."

Trịnh Xá vội chắn ngang trước Trương Kiệt, ngắt lời hắn nói:

"Ngươi hẳn là không có nhàm chán như vậy, chỉ là vì cười nhạo chúng ta chứ? Có lẽ ngươi nói rất đúng, "chủ thần" đã cho chúng ta một suất miễn phí là dùng để chế tạo ra một bảo tiêu cường hãn, nhưng đây cũng chỉ là phỏng đoán của ngươi mà thôi, vạn nhất bảo tiêu không cách nào theo ngươi tiến nhập vào trong phim kinh dị thì sao? Mặc dù có thể tiến vào, nhưng ngươi cam đoan hắn sẽ trở thành chiến lực trọng yếu để ngươi sống sót sao? Hơn nữa khi chúng ta tiến vào phim kinh dị thì cần phải đứng trong một vòng quang tuyến đường kính có hơn một thước, ngươi cho rằng trong vòng quang tuyến đó có thể đứng được bao nhiêu người?"

Sở Hiên vỗ tay mấy cái, hắn thản nhiên nói:

"Năng lực suy luận của ngươi đang trở nên cường đại hơn, rõ ràng đã đạt tới cùng cấp độ với Chiêm Lam, ta cũng không có ý cười nhạo các ngươi, chỉ là các ngươi có nghĩ tới tại sao phim kinh dị này lại cấp ra hạn ngạch không tới hai mươi người không? Bởi vì trong một đội cần thiết chính là nhân tài ở các phương diện khác nhau, nếu là mỗi người đều theo hướng đề cao tố chất trên phương diện thân thể, như vậy quả thật có thể đề cao năng lực sinh tồn trong phim kinh dị, nhưng mà đồng dạng cũng sẽ tạo một loại năng lực đơn độc, lúc gặp phải tình huống có chút đặc thù thì cả đội rất có nhiều khả năng sẽ cùng nhau chết hết."

Nói tới đây, Sở Hiên rút một cái gói từ trong ngực ra, hắn mở cái gói ra, bên trong lộ ra một ít linh kiện cùng công cụ nhỏ, hắn chỉ vào mấy thứ này rồi nói:

"Chỗ của "chủ thần" đó ngoại trừ thành phẩm, không ngờ lại cũng có thể đổi được dụng cụ cùng tài liệu để chế tạo vật phẩm. Nói cách khác nếu như ngươi có tri thức và năng lực, ngươi hoàn toàn có thể dùng những tiện nghi giá rẻ để chế tạo ra những vật phẩm giá đắt đỏ, thậm chí vượt qua hạn chế của chi tiết kịch tình. Nhưng mà ngươi có được loại tri thức cùng năng lực này không? Khẳng định là không có!"

"Mà người có được tri thức cùng năng lực như vậy thì tố chất thân thể lại yếu ớt như người bình thường, cũng không có năng lực chiến đấu, vậy họ trước đó dựa vào cái gì để sinh tồn? Đáp án duy nhất chính là bảo tiêu, hơn nữa theo như lời ngươi vừa nói về độ lớn của vòng quang tuyến, không sai biệt lắm vừa vặn đủ đứng được hai người, nói cách khác, "chủ thần" tại sao chỉ cung cấp một suất chế tạo miễn phí? Bởi vì chỉ có thể mang theo một bảo tiêu tiến vào trong phim kinh dị, đây chính là gợi ý không lời của "chủ thần" cấp cho chúng ta! Đám người này có đặc thù, tính mạng của bọn họ kì thật cũng hoàn toàn có thể bảo đảm, đây đại khái chính là ý tứ của "chủ thần". "

"Lợi hại! Với ít tin tức như vậy mà có thể suy luận ra nhiều khả năng, năng lực suy luận như vậy …. Thật sự là chỉ có thể dùng từ "không phải người" để hình dung hắn."

Đám người Trịnh Xá đều lộ ra vẻ khiếp sợ trong mắt, bọn họ tiếp tục nghe Sở Hiên nói:

"Cho nên hai mươi người này hẳn là nhân tài ở các phương diện, ta lúc trước vẫn luôn tự hỏi: tiêu chuẩn để "chủ thần" đưa người tiến vào đây là thế nào? Ngoại trừ sự thất vọng đối với cuộc sống hiện thực, kì thật "chủ thần" đã lựa chọn ra nhân tài ở các phương diện, tỉ như tuổi tác từ trẻ tới già, từ người chân chính có năng lực đến bà chủ gia đình, kì thật "chủ thần" cũng không biết ai thích hợp hơn tiến vào trong phim kinh dị, nên lúc này mới đem các loại người trên các phương diện khác nhau tiến vào, để cho bọn họ dùng sự lựa chọn tự nhiên để tự đào thải. Đây có lẽ chính là nguyên nhân không ngừng có người mới tham gia, mà để cho người có kĩ năng đặc thù trong số đó sống sót thì một suất chế tạo sinh mạng thể miễn phí kia không thể bị lãng phí. Một gã bảo tiêu tố chất gấp hai lần người thường, tác dụng này đối với phim kinh dị khoa học viễn tưởng … ta nghĩ không cần phải nói nhiều thêm nữa chứ?"

Sở Hiên nói tới đây thì dừng lại một chút, hắn thu lại bao linh kiện kia rồi nói tiếp:

"Đây là chuyện thứ nhất mà ta muốn nói, nếu như ta chết trong phim kinh dị, như vậy tương lai khi có người mới gia nhập, nếu họ là chuyên gia chế tạo hoặc văn chức thì các ngươi hãy nói cho họ cách sử dụng chính xác của suất chế tạo sinh mạng thể đầu tiên này, mà không phải là chế tạo ra nữ nhân sinh đẹp để thỏa mãn dục vọng."

Trương Kiệt lại muốn phát hỏa khiến Trịnh Xá một phen lôi kéo ngăn hắn lại, nói:

"Có thể ngươi nói rất đúng, nhưng mà ta cũng không cho rằng ta chế tạo ra nữ nhân mà ta yêu mến lại không có tác dụng đối với phim kinh dị, dựa vào tâm linh so với dựa vào thực tế càng có thể khiến người ta có ý chí sinh tồn hơn. Hơn nữa "chủ thần" cũng không có nói rõ tác dụng của sinh mệnh thể được chế tạo lần đầu này, nói cách khác, lựa chọn này có vô hạn khả năng, ai cũng không cách nào chắc chắn ý nghĩ của mình là tuyệt đối chính xác. Nhưng mà ta cũng sẽ đem lời của ngươi nói cho người mới sẽ gia nhập trong tương lai …. Còn chuyện thứ hai?"

Sở Hiên thản nhiên mỉm cười, hắn lấy ra từ trong ngực năm bản thảo đánh máy, phân biệt đem chúng giao cho bốn người, nói:

"Đây là những thứ có thể mua được ở chỗ "chủ thần" mà ta tổng kết ra, phân biệt là bốn loại vật phẩm thực dụng khác nhau từ cấp thấp đến cao cấp mà chúng ta có thể sử dụng được, giới thiệu và công dụng chi tiết ta cũng đã chú thích ở dưới. Đương nhiên trong đó cũng có một số công năng là do ta tự phỏng đoán, đây là chuyện thứ hai - chính quy hóa hệ thống quy đổi, để làm cho chúng ta hiểu rõ chính mình có thể mua vật gì thì thích hợp, dùng cái này để ứng phó hết thảy kế tiếp có thể phải đối mặt."

"Đây cũng là một phỏng đoán của ta, nói không chừng chúng ta cũng không nhất định phải xuất hiện trong phim kinh dị. Ý tứ của "chủ thần" hẳn là làm cho chúng ta có kinh nghiệm trải qua hoàn cảnh nguy hiểm, trong lúc nguy hiểm không ngừng đạt được đột phá và tiến hóa. Chỉ là bởi vì phim kinh dị rất nguy hiểm, cho nên chúng ta mới xuất hiện nhiều ở trong phim kinh dị, nói như vậy thì một số phim khoa học viễn tưởng siêu cấp nguy hiểm cũng ắt hẳn có thể sẽ xuất hiện …."

Trịnh Xá nghe rất hứng thú, hắn tò mò nói:

"Thí dụ? Loại phim khoa học viễn tưởng gì sẽ xuất hiện?"

Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính nói:

"Thí dụ như phim Starship Trooper, nếu như "chủ thần" đem chúng ta đưa đến Trùng tinh, sau đó bốn phía đều là các loại trùng tộc, mà trên tay chúng ta không có vũ khí hạng nặng, ta không nghĩ rằng chúng ta có thể sống sót. Đương nhiên từ loại tình huống đó mà nói: "chủ thần" ắt khó có khả năng đem chúng ta hãm nhập vào trong tuyệt cảnh. Nhưng mà vì dự phòng tình huống như vậy xuất hiện, ta đề nghị chúng ta nên trang bị ba loại vũ khí: vũ khí cận chiến, vũ khí nhanh, vũ khí hạng nặng."

"Vũ khí cận chiến ta đề nghị chọn loại vũ khí linh loại và vũ khí truyền thuyết, kì thật ta cũng không thích xem loại phim kinh dị linh huyễn quỷ thần, bởi vì nó không hề có lô gic khoa học, không cách nào dùng những thứ thực tế để giải thích, ta sẽ không phí đầu óc để xem. Nhưng mà vấn đề hiện tại là chúng ta rất có khả năng phải đối mặt với phim kinh dị như vậy, hơn nữa để có thể sống sót trong dạng phim này ta kiến nghị vũ khí cận chiến nên lựa chọn loại vũ khí linh loại cùng vũ khí truyền thuyết, vừa có thể đối phó với sinh mệnh thể bình thường cũng có thể đối phó với những thứ linh huyễn quỷ thần. Điểm này Trịnh Xá ngươi làm phi thường tốt, nạp giới chỉ của ngươi cơ hồ bao hàm công năng hậu cần và cả phương diện công kích linh loại, với tố chất thân thể của ngươi mà nói thì nó chính là sự lựa chọn hoàn mỹ."

"Vũ khí nhanh thì là vì ứng phó với địch nhân quy mô lớn, tỷ như bầy cương thi, điều này thì không có gì phải nói. Về phần vũ khí hạng nặng ta đề nghị Zero chọn súng ion, đem ion phóng xạ gia tốc rồi bắn ra, động năng cực lớn cơ hồ có thể phá hủy hết thảy những thứ cản đường ngươi, loại vũ khí hạng nặng tầm xa này vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu thí nghiệm ở thế giới hiện thực, không nghĩ tới trong không gian "chủ thần" đã có thành phẩm rồi …. Về phần các vị, ta thì không đề nghị các ngươi mua nó, bởi vì các ngươi thao tác đối với vũ khí thì vô cùng thê thảm, chi bằng dùng vũ khí nhanh, thí dụ như súng tự động dùng đạn làm bằng Uranium nghèo, lực xuyên thấu và lựu sát thương của nó cũng rất khả quan."

"Trên cơ bản lựa chọn vũ khí là thế này, cuối cùng còn muốn thêm một câu chính là: những vũ khí này cũng có thể đối phó với loại quái vật kì dị ma quái, chỉ cần sử dụng đạn linh loại là được, chỉ là về phương diện giá cả có thể sẽ đắt hơn chút xíu."

Trịnh Xá trong lòng thầm kêu lợi hại, đây mới là nhân sĩ chuyên nghiệp chân chính, bản thân hắn ở chỗ không gian "chủ thần" xác thực là chưa hề nghĩ qua những việc này, mà Sở Hiên một phen nói ra những điều cơ hồ đem năng lực sinh tồn của bọn họ đề thăng lên vài phần. Mặc dù trong lòng không phục lắm, cũng khinh thường cách làm việc của Sở Hiên, nhưng mà tác dụng của Sở Hiên thực sự là rõ rành rành, thật là một thiên tài trong phương diện phân tích lý luận.

Trịnh Xá nhìn một chút vào nội dung bản thảo trên tay nói:

"Nhưng mà loại súng vô hạn đạn này đều rất đắt, chúng ta quả thật không còn nhiều điểm như vậy để mua chúng, ví như khẩu súng ion vô hạn đạn này ngoại trừ cần phải có một chi tiết kịch tình cấp D còn phải cần 5000 điểm thưởng nữa, nhiều điểm thưởng như vậy thực sự là …"

Sở Hiên thản nhiên mỉm cười nói:

"Ta nói phải mua vũ khí vô hạn đạn bao giờ? Còn nhớ chuyện thứ nhất ta nói không? Ngoại trừ bảo tiêu, còn có thể mua được linh kiện, dụng cụ và hỏa dược từ chỗ "chủ thần" với giả cả rất dễ chịu, một điểm thưởng có thể mua được một tấn hỏa dược thể rắn màu vàng, mà đồng và các kim loại khác cũng rất rẻ, ta có thể mua lấy các phụ tùng linh kiện làm một phân xưởng chế tạo đạn. Như vậy có thể làm ra lượng đạn mà chúng ta cần, mặc dù không cách nào mang theo vô hạn đạn dược nhưng mà chỉ cần không phải đối mặt với tình huống cực kì cấp bách, số lượng đạn chúng ta mang theo cũng có thể đủ ứng phó trong phim kinh dị khoa học viễn tưởng chứ? Mà những loại vũ khí truyền thuyết có giá cả phi thường đắt đỏ, mặc dù chúng ta không cách nào chế tạo ra mấy thứ này, nhưng mà chúng ta cũng có thể mua lấy một bộ phận đạn linh loại để ứng phó với các tình huống quỷ dị ma quái đặc biệt, đây chính là chuyện thứ hai mà ta muốn nói – tiêu chuẩn vũ trang của chúng ta."

Trịnh Xá và những người khác đều đưa mắt nhìn nhau, bọn họ đều thấy được vui sướng từ trong mắt của nhau, chỉ cần có thể sống sót thì sợ gì vẻn vẻn chỉ là hi vọng mà thôi, điều này cũng đủ khiến mọi người cảm thấy vui sướng, Trịnh Xá tươi cười nói với Sở Hiên:

"Vậy ngươi cứ nói tiếp đi, Sở Hiên à, ngươi quả nhiên rất lợi hại, nếu như không phải là ngươi nói ra thì phỏng chừng chúng ta căn bản không tưởng tượng được có thể làm như vậy …Tiếp tục gây ngạc nhiên cho chúng ta đi, chuyện thứ ba là gì?"

Sở Hiên hít một hơi rồi nói:

"Ta đã tìm thấy cơ hội quay về thế giới hiện thực … mặc dù chỉ có thể tạm thời trở về, hơn nữa còn phải tiêu tốn rất nhiều điểm thưởng, nhưng mà đây là một biện pháp nghiệm chứng rất tốt. Nghiệm chứng chúng ta đến tột cùng có phải hay không chỉ có tinh thần tiến vào thế giới phim kinh dị này, mà thân thể kì thật cũng không có tiến vào, đồng dạng cũng có thể nghiệm chứng chúng ta có thể hay không đem những thứ kia trở về hiên thực, đem thân thể đã cường hóa tố chất của chúng ta trở về …. Đúng vậy, ta đã tìm được cơ hội trở về thế giới hiện thực rồi!"

Quyển 3: The Grudge.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio