Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng: 【…… Chỗ này quả nhiên thật vắng vẻ, Ồ?! Chủ phòng không phải đồ ngốc chứ?! Mới xuống xe đã mở livestream.
Ôi đệt, mười phút hoàng kim liền cứ như vậy lãng phí! 】Người mới đưa tin: 【 Ma mới đưa tin, chủ phòng thật đáng yêu~】Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng sắp đóng giao diện lại, cảm thấy xem chủ phòng ngu ngốc thật lãng phí thời gian.
Hiện tại nhìn ma mới nhỏ, lưu lại thuần túy là vì đùa giỡn.Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng: 【 Đã lâu không thấy được loại ngốc bạch ngọt như thế này, mới đến trạm liền mở livestream.
Người thông minh nên mở livestream sau khi tiến vào lĩnh vực, một khi livestream được mở ra chính là hình ảnh mạo hiểm mới có thể hấp dẫn lưu lượng.
Hiện tại chủ phòng nhiều như vậy, phải biết cách thu hút sự chú ý ngay từ đầu mới có thể hot, ai kiên nhẫn nghe mấy người tám nhảm vô nghĩa chứ.
】Lúc này [Phòng phát sóng trực tiếp của Cố Hề Lịch] vừa mới treo lên trang chủ, người vào xem còn rất ít.
Đoạn chat của Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng chiếm cứ nửa cái màn hình, quan điểm này vẫn là có người phụ họa.Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng: 【 Dạy cô làm bé ngoan nè, dù cô có thể đánh giỏi thế nào đi nữa, khi tiến vào Lĩnh Vực Vong Linhcũng chỉ như cái bình hoa, choang một tiếng liền nát, chết thê thảm đến mức cô phải hoài nghi nhân sinh.
Nhìn xem, đối với người xa lạ không hề phòng bị, bị dỗ đến ngu người, ta cược chủ phòng này ở trong lĩnh vực chỉ được một ngày.
】Chiến Thần: 【 Cược gì? 】Một hàng chữ kim quang lấp lánh lơ lửng trên màn hình.
Số lượng người xem trong phòng livestream không thể thống kê, nhưng có được chữ vàng tổng số tuyệt không quá một trăm, không cùng một cấp bậc với thành viên VIP.
Dự cảm phía sau chữ hoàng kim này là một nhân vật không phú cũng quý, Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng nhất thời không dám tranh luận, liền thấy một hàng chữ vàng khác xuất hiện trên màn hình.Chiến Thần: 【 Hiện tại đồ ngốc mở xem phòng livestream đều không xem qua thông tin cơ bản của chủ phòng sao? 】Chủ phòng bình hoa cái gì?Tới khôi hài à?Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng tay run lên, mở ra giao diện thông tin cơ bản của chủ phòng, vừa thấy liền trợn tròn mắt.Họ tên: Cố Hề Lịch Tuổi: tuổi Thiên phú: Nói dối Giới thiệu thiên phú: Cô là một kẻ lừa đảo, trong miệng không có một câu nói thật Ghi chú bằng chữ đỏ: Do năng lực đặc thù của chủ phòng, hạng mục đại biểu số liệu đánh dấu không nhất định là đúng.“Bốp”Thực Vật Mạnh Nhất Hoa Miệng Rộng giống như bị ăn một cái tát, mặt mày đau nhức.
Tung hoành phòng phát sóng trực tiếp Trái Đất nhiều năm như vậy, hắn vẫn chưa thấy qua tư liệu kì lạ thế này, chủ phòng này có độc đi!Con tiểu quỷ trong ngăn tủ không phát ra tiếng động nào, Cố Hề Lịch không biết nó có còn ở bên trong hay không, với mức độ đáng sợ như thế này, ai la lên thì người đó thua.Hoa Mông bên kia có phát hiện mới, có người tìm được một tờ giấy được giấu trong sách.[Văn Văn, cậu phải cẩn thận, người Từ gia đều là kẻ điên]Không biết ai đã viết lời nhắn này, có thể tạm thời xác định chủ nhân cổ trạch này họ Từ, nhưng đây không phải là manh mối để mở cửa.
Hoa Mông bảo mọi người tìm lại, tốt nhất có thể tìm ra vật có thể mở ổ khóa.Cố Hề Lịch còn một ngăn tủ cuối cùng chưa mở, ban nãy nhìn thấy con tiểu quỷ kia, không phải là cô không bị ảnh hưởng, dù sao hiện tại mở ngăn tủ đã mở ra bóng ma tâm lý, nhưng không mở lại không được.
Cô hít sâu một hơi mới mở cái ngăn tủ cuối cùng ra, kết quả phát hiện một cái hộp bị khóa nằm bên trong.“Anh Hoa, anh lại đây xem này!”Tuy Cố Hề Lịch hạ giọng rất thấp, nhưng Hoa Mông vẫn có thể nghe được.
Gã vẫn luôn chú ý đến cô gái nhỏ này, đây thật không có ý khác, hoàn toàn là bởi vì một cô gái như vậy xuất hiện trong Lĩnh Vực Vong Linh vốn dĩ rất dễ khiến người ta chú ý.
Sau khi phát hiện cô không nhu nhược như bề ngoài của mình, Hoa Mông cũng đang đánh giá xem cô có đáng tin cậy hay không.Ổ khóa trên chiếc hộp làm bằng gỗ này rất nhỏ, vừa vặn khớp với chiếc chìa khóa được tìm thấy trong phòng chứa đồ.
Hoa Mông mở hộp ra, bên trong là một tấm bản đồ địa hình, tấm bản đồ được mở ra đặt dưới đất để mọi người đều có thể xem.Bản đồ thể hiện cổ trạch có hai tầng, nơi họ vừa ở thực sự là một kho chứa đồ, hiện chỗ đang đứng là thư phòng.
Cánh cửa ra khỏi thư phòng cũng được thể hiện trên bản đồ, bên trên treo một ổ khóa, tỏ ý không thể trực tiếp đi qua.
Nếu có thể từ thư phòng đi ra ngoài, bên trái là cửa chính cổ trạch, bên phải là phòng khách cùng nhà ăn.“Mở được cửa chính là có thể rời đi Lĩnh Vực Vong Linh đúng không?”Nói chuyện chính là một cô gái trẻ tuổi vẫn luôn đi theo bên cạnh Hoa Mông, ban nãy Cố Hề Lịch nghe thấy Hoa Mông gọi cô ta là Kiều Nguyên Bân.
Cô ta cũng không phải lần đầu tiên tiến vào Lĩnh Vực Vong Linh, điểm này kỳ thật có thể từ trên hành vi của du khách nhìn ra được.
Tay già đời đều biết nên làm gì, cẩn thận thì cẩn thận, nhưng cơ bản là vẫn làm việc, ngoại lệ duy nhất chính là Lý Khả, ông ta không làm việc nhiều, nhưng lại rất thích giao lưu với các du khách đồng hành, đặc biệt là những người mới.Người mới thì tương đối mờ mịt, đại đa số chỉ lo sợ hãi, tương đối trấn định cũng chỉ là làm theo mệnh lệnh và hành động của người khác.Trong mười hai người, hiện tại thoạt nhìn có bảy người chơi lâu năm, năm người mới.…… Vừa mới chết một người mới.Hoa Mông: “Tôi cũng hy vọng là thế, có thể như vậy thì tốt rồi.”Ngay cả Cố Hề Lịch là người mới còn biết, nếu không cần thăm dò lầu hai, vậy bản đồ cho ra lầu hai liền không thú vị, ngay cả khi cổng chính có thật là cửa ra đi nữa, cũng không thể mở ra lúc này.Cái bản đồ này vẫn không thể giúp bọn họ rời khỏi thư phòng, Hoa Mông bảo mọi người cùng nhau hành động, lục soát lại kho chứa đồ, không thể nào không có chìa khóa mở cửa, khẳng định là bọn họ đã bỏ sót thứ gì đó.Lại một lần đi qua hành lang, Cố Hề Lịch ngẩng đầu nhìn mấy bức tranh treo hai bên tường, đôi mắt trong những bức tranh này nếu nhìn kỹ thì hình như đang nhìn chằm chằm vào cùng một hướng, chính là một viên gạch nằm giữa hành lang.Đây rõ ràng là một manh mối, Kiều Nguyên Bân rất nhanh cũng phát hiện ra, cô ta gọi Hoa Mông lại, hai người xác định bên dưới viên gạch này là rỗng, bèn lấy dụng cụ trong kho chứa đồ ra, hợp lực cạy viên gạch lên, bên trong quả nhiên có cái gì đó.Một cây thước dính máu.Vật này hiển nhiên cũng không thể dùng để mở cửa, nhưng một thứ được giấu kín đặc biệt thế này sẽ có chỗ dùng.Lý Khả nhỏ giọng đoán: “Không chừng có thể dùng để đối phó vong linh.”Nhìn ra được Lý Khả rất thèm thuồng cây thước này, đáng tiếc vật này không phải ông ta phát hiện ra, hơn nữa trong tay ông ta còn cầm dây thừng dính máu, không thể nói là cái nào có ích hơn.Có được tin tức hữu dụng Cố Hề Lịch bất động thanh sắc ghi nhớ trong lòng, giọng nói dần dần ép tới càng thấp, lực chú ý của mọi người cũng không dồn hết vào cô nên không chú ý đến điểm này.Cố Hề Lịch: “Loại đồ vật có thể đối phó vong linh như thế này có thể mang ra ngoài Lĩnh Vực Vong Linh không?”Lý Khả: “Không được, ngay cả khi mang được ra ngoài thì cũng vô dụng đối với vong linh ở trạm tiếp theo, những thứ này đều không đáng tiền …… Tiểu Cố, cháu có biết thứ gì là quý giá nhất trong Lĩnh Vực Vong Linh không?”Cố Hề Lịch lắc lắc đầu..