Lần này du khách không trực tiếp tiến vào công viên giải trí, sau khi đến trạm, toàn bộ phải xếp hàng trước cổng công viên giải trí chờ kiểm vé, hơn nửa đêm còn có nhiều người xếp hàng như vậy, mười một người cầm vé đứng trong hàng người siêu dài, nhìn công viên giải trí đen như mực phía trước.Thấy thế nào cũng không giống bộ dáng hoạt động kinh doanh bình thường, còn bán được nhiều vé như vậy.Trên tay là tấm vé lớn, một mặt in bản đồ của công viên giải trí, mặt còn lại là tên của các mục, phía dưới mỗi một mục đều để một ô trống hình vuông.
Sau khi bị Ám Vật xâm lấn, ngày tận thế của loài người đã đến, khoa học kỹ thuật phát triển đình trệ, hoàn toàn phải dựa vào sự chi viện của các tinh cầu xa lạ.
Không riêng gì Trái Đất, toàn vũ trụ đều sẽ sản xuất tiêu thụ khi có nhu cầu, "Máy chơi game người ngoài hành tinh" được nhập khẩu vô cùng được hoan nghênh, sau khi lớn Cố Hề Lịch đã tìm ra cách để sở hữu một cái, Có một trò chơi trong cái máy đó tên là "Công viên giải trí trong mơ".Trò chơi này khá thú vị, sau mỗi lần mua vé vào sân, chơi một trò chơi liền sẽ được đóng một dấu, cùng một tấm vé bạn chỉ được chơi một trò chơi duy nhất, một trò chơi chỉ có thể chơi một lần.
Để qua cửa, cô đã tốn không ít thời gian.Cố Hề Lịch đánh giá hàng người, những người này có hình dáng khác nhau, có nam có nữ, có người già cũng có trẻ em.
Ngoài việc trên mặt đám người đều mang theo nụ cười hưng phấn, dường như họ rất chờ mong tiến vào công viên giải trí, thì cũng không có dị thường nào khác.Các du khách đang thảo luận manh mối trên vé vào cửa.“Tàu lượn xác ướp là chuyến đầu tiên, có phải chúng ta phải dựa theo trình tự du ngoạn?”“Con lắc lớn? Cái này tôi biết, cảm giác nó có tính an toàn cao hơn một chút so với tàu lượn siêu tốc.”Cố Hề Lịch đưa vé lại gần, cô ở Khu Phục vụ có học một chút kỹ xảo livestream, nghe nói sự tương tác rất có lợi để tăng sự nhiệt tình để các kim chủ ba đánh thưởng cho chủ phòng, tuy cô chỉ có thể sau khi rời khỏi lĩnh vực mới có thể xem tin nhắn, tương tác cũng chỉ là một bên, không biết thật sự có hiệu quả hay không, nhưng thử một lần lại không mất gì, vạn nhất thật sự có người cho cô tiền thì sao?!Giọng Cố Hề Lịch nhỏ đến mức chỉ có cô mới có thể nghe thấy, cô biết khán giả phòng phát sóng trực tiếp cũng có thể nghe được.“Các bạn có nhìn thấy vé vào cửa không? Địa điểm thứ hai là ngôi nhà ma, nghe nói trước khi mạt thế nhà ma đều là người giả quỷ dọa người, không biết có gì vui.
Hiện tại nhà ma mới thật sự là kích thích nha! Bên trong khẳng định tất cả đều là quỷ.”Nghiêm túc cùng khán giả nhìn không thấy nói một hồi về những hiểu biết của cô về các hạng mục trên vé, kỳ thật hoàn toàn là huyên thuyên, lúc làm đại tiểu thư cô nói không nhiều lắm, làm một thầy bói hầu hết đều là công phu miệng lưỡi.Chờ đến lúc đội ngũ phía trước chậm rãi rút ngắn lại, phòng bán vé rất gần cửa soát vé, Cố Hề Lịch ngừng nói chuyện phiếm, trực tiếp rời khỏi đội ngũ.
Bạch Hạo Vũ không chút do dự, chỉ lo đi theo cô.Bạch Hạo Vũ: “Chị Cố ……”“Hử?”Bạch Hạo Vũ lắp bắp kêu: “…… Bán tiên”Cố Hề Lịch rốt cuộc quay đầu lại nhìn cậu ta: “Cậu muốn theo thì đừng lên tiếng.”Bạch Hạo Vũ lúng túng cười cười, theo ánh mắt của Cố Hề Lịch nhìn về phía sau, cậu ta ngạc nhiên đến mức dựng cả tóc gáy.
Toàn bộ người trong đội ngũ đều xoèn xoẹt nhìn hai người họ.
Tình huống gì thế này? Mới ra khỏi hàng một chút mà thôi, có đáng chú ý như vậy không? !Những du khách khác vẫn đang xếp hàng cảm giác được bầu không khí quỷ dị, nói cũng không dám nói một câu, tận lực hạ thấp cảm giác tồn tại của bản thân.Bạch Hạo Vũ: “Bán tiên, này……”Cố Hề Lịch: “Người không đi theo đường bình thường, phải tập quen với sự chú ý của người khác.”Bạch Hạo Vũ: “……” Không phải, chị xác định những thứ đang nhìn bọn họ là người?Cố Hề Lịch đi đến quầy bán vé, gõ gõ cánh cửa sổ đang đóng.Bạch Hạo Vũ nhìn thấy một tấm bảng bẩn thỉu treo trước cửa sổ, mặt trên viết: Hôm nay vè đã bán hết.
Trong trường hợp này, có lẽ người soát vé bên trong đã tan tầm, hiện tại các du khách đã thuận lợi soát vé tiến vào công viên giải trí, mà bọn họ đợi lát nữa rất có thể sẽ phải xếp hàng một lần nữa.
Điều duy nhất khiến sắc mặt cậu ta không còn trắng nữa chính là người xếp hàng dường như đã nhìn đủ rồi, không còn chú ý đến họ nữa.Bạch Hạo Vũ vẫn là không nhịn được hỏi: “Bán tiên, bên trong hình như không ai, chúng ta tới đây làm gì?”Cố Hề Lịch: “Tôi vừa mới phát hiện ra trong quầy bán vé này có ánh sáng lập loè, khẳng định có thứ gì đó đặc biệt quan trọng.”Bạch Hạo Vũ: …… Ánh sáng lập loè??? Tôi ít đọc sách cô đừng gạt tôi!Cố Hề Lịch gõ vài lần, nhưng không có động tĩnh gì trong quầy bán vé, trực tiếp không kiên nhẫn, đập vào cửa kính “rầm rầm rầm” .Bạch Hạo Vũ ôm ngực, xanh mặt.Cố Hề Lịch: “Tôi thấy cậu sắp xĩu rồi đấy.”Bạch Hạo Vũ phát run: Quả nhiên có thứ gì đó ở bên trong..."Cố Hề Lịch đã hiểu, năng lực dự đoán chính xác sẽ mang lại gánh nặng thật lớn cho thân thể Bạch Hạo Vũ, một khi xác định có nguy hiểm có vong linh xuất hiện, cậu ta liền toàn thân rét run, tay chân đổ mồ hôi.
Bởi vì có cậu ta cảnh báo, lúc quay đầu lại nhìn thấy bên trong cửa kính có một khuôn mặt nhăn nheo như vỏ cây cổ thụ, cô cũng không sợ lắm.……【 Một khi có ai đó tin vào giả thiết của Tiểu Cố, năng lượng sẽ tăng vọt 】【 Luôn cảm thấy Tiểu Cố dễ dàng đạt được năng lượng hơn so với lĩnh vực trước 】【 Tại hạ có một suy đoán thiếu chín chắn, thiết lập nhân vật càng mới lạ, sau khi được người khác tin tưởng năng lượng đạt được sẽ càng nhiều……】【 Đáng sợ quá, tôi cư nhiên cảm thấy có chút đạo lý 】……【 Kêu bán tiên không có cảm giác, phải quỳ gối kêu ba 】【 Tại hạ còn có một suy đoán thiếu chín chắn, năng lượng tăng mạnh có quan hệ với Bạch Hạo Vũ.
Hãy thử nghĩ xem, một người dễ bị lừa khi bị lừa dối sẽ khiến bạn cảm thấy thành tựu hơn, hay một người không dễ lừa bị lừa dối càng có cảm giác thành tựu hơn? Thực hiển nhiên, đã lừa gạt được trực giác của Bạch Hạo Vũ, mới càng là 】Tác giả có lời muốn nói:Bán tiên không ngừng mắng người, còn mắng vong linh, so sánh mà nói cô thích mắng vong linh hơn, bởi vì sức chiến đấu vong linh tương đối mạnh, rốt cuộc đã là vong linh, cũng không sợ lại bị tức chết một lần nữa.
Mỉm cười.JPGCố bán tiên: Một bước đạp sai cả đời sai, nơi nơi gạt người là vì sinh hoạt…… Trong lòng thống khổ tỏ bày cùng ai, vì cuộc sống bức bách a ~.