Vô Hạn Thự Quang

quyển 13 chương 42: minh thổ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vậy là... tình tiết thứ nhất và thứ hai của cuộc chiến giữa các vị thần đã cùng lúc xảy ra rồi?

Sở Hạo mãi đến tận khi trở về doanh địa mới thấy có chút hoảng hốt, hắn không rõ có phải do hắn mới dẫn đến tất cả những việc này hay không, hay do Chủ Thần đã sớm tính toán tất cả, nếu không tại sao nhiệm vụ lại là giết chết bóng ảnh của Titan khởi thủy chứ? Nếu mọi thứ thực sự diễn biến như trong thần thoại, vậy sẽ phải đợi ở thế giới này trong rất nhiều năm rồi, rõ ràng Chủ Thần gần như không thể nào sắp đặt như vậy, thế cũng có nghĩa là... Lần này thế giới Luân Hồi ngay từ khi bắt đầu đã quyết định, bóng ảnh của Titan khởi thủy sẽ rất nhanh xuất hiện?

Như vậy, rốt cuộc Chủ Thần có một sắp xếp khác... hay là, Chủ Thần tiên đoán ra được bố cục hắn an bài? Vấn đề này... rất quan trọng!

“Thế nhưng những thứ này cũng như ý nghĩa sự tồn tại của Chủ Thần tương lai đều cần phải nghiên cứu lâu dài, kỹ càng... Vấn đề quan trọng nhất bây giờ vẫn là Minh Giới, đội Trung Châu, chiến đoàn, cùng với việc làm thế nào để phục sinh thành viên trong quân đoàn của mình.”

Sở Hạo đứng bên bờ Minh Hà lầm bầm một mình, trong thâm tâm hắn đã suy nghĩ rất nhiều.

Kể từ khi gặp Hades vào hôm qua, hắn cứ mãi rơi vào trong trầm tư, có quá nhiều việc, quá nhiều tương lai cho hắn suy xét và lựa chọn. Đội Trung Châu cứ như một ngọn núi lớn đè ép trên đỉnh đầu vậy, mặc dù đã có Hades gia nhập trở thành đồng minh, thậm chí là sức mạnh của bóng ảnh Titan khởi thủy, hắn vẫn không dám chắc nhất định sẽ đánh bại được đội Trung Châu. Huống chi, mục đích của hắn không chỉ là đánh bại hay hủy diệt đội Trung Châu mà còn là để hai bên đều cùng đi vào chỗ chết, việc này khiến toàn bộ kế hoạch trở nên càng quan trọng, càng khó khăn hơn.

Đồng thời, thứ hắn nghĩ không đơn giản chỉ là việc ở trước mắt, có một số chuyện là trong lúc suy nghĩ mới vô tình bật ra khỏi đầu hắn, ví dụ như, ý chí đã chiếm giữ Hades lúc trước, những lời hắn nói ra rốt cuộc có ý nghĩa gì...

Hồng Hoang Hải Nhãn...

Giáp ranh với Hồng Hoang vô tận, có một nửa tiếp giáp với Hồng Hoang, một nửa tiếp giáp với khoảng không vô hạn của đa nguyên vũ trụ, là tảng đá do Hồng Hoang vô tận hình thành. Mỗi ngày, biển của Hồng Hoang càng trở nên lớn hơn, những vật chất, năng lượng, thời gian, không gian vô tận trôi nổi trong khoảng không vô hạn của đa nguyên vũ trụ đều du nhập vào trong biển của Hồng Hoang, sau đó hóa thành một phần của lục địa Hồng Hoang, đây là một bộ phận tiếp giáp với vực thẳm vô tận, tiếp giáp với thiên đường ánh sáng, với mỗi một Vị Diện nguyên tố đặc trưng, với Minh Hà nằm giữa sống và chết của đại dương đặc thù, đặc biệt tiếp giáp với ven biển Hồng Hoang. Ở đó, vật chất thuần túy không còn tồn tại nữa, mà đều đã chuyển hóa thành thời gian, không gian, vật chất và năng lượng, bốn nguyên tố nền tảng đơn thuần của vũ trụ. Mà vị trí của Hồng Hoang Hải Nhãn, chính là biên giới biển của Hồng Hoang, có phần trong được hình thành bởi không gian vào thời gian, phần đục được hình thành bởi vật chất và năng lượng, tất cả tương hỗ cùng vướng mắc hình thành nên một tổ hợp tứ đại nguyên tố, đó chính là Hồng Hoang Hải Nhãn!

Vòm lốc xoáy này thoạt nhìn có vẻ không lớn, thế nhưng chỉ cần đi vào bên trong nó, có thể nhìn thấy mọi không gian lớn nhỏ của của vũ trụ vô hạn, dẫu sao cũng là địa điểm do hai phần trong và đục giao thoa xen kẽ cùng hình thành. Cứ như thời gian đang tái hiện lại thời khắc vũ trụ sơ khai bằng phiên bản được thu nhỏ lại vô số lần ở đây. Bên trong lốc xoáy lại càng là bản thu nhỏ rất nhiều lần của chính đa nguyên vũ trụ, chỉ là nó vẫn luôn dừng lại tại giai đoạn khai tịch của đa nguyên vũ trụ mà thôi. Hoàn cảnh môi trường ác liệt đến khó có thể tưởng tượng, Vị Diện nhỏ đó có thể sụp đổ tan biến bất kì lúc nào, cùng với vô số sinh vật hoang dã nguyên thủy có tuổi thọ ngắn ngủi nhưng mạnh mẽ cực độ, mà nơi đây... chính là một trong những địa điểm Nhân Hoàng lưu đày phong ấn vạn tộc Hồng Hoang. Bên trong Hồng Hoang Hải Nhãn này, tồn tại ba ngàn vạn tộc Hồng Hoang.

Ở sâu trong Hồng Hoang Hải Nhãn, bên trong một Vị Diện khổng lồ, đây là một Vị Diện cực kì ngẫu nhiên mới được hình thành nên, mặc dù tuổi thọ ngắn dài của loại Vị Diện lớn này cũng giống những Vị Diện thông thường, nhưng chỉ trong một quãng thời gian cực ngắn nó cũng có thể suy yếu lụn bại dần. Chẳng qua là Vị Diện lớn này có được ba sợi ý chí cuốn quanh chống đỡ, hình thành nên một tầng bao bọc ở bên ngoài, bởi vậy mà nó được bảo hộ. Nhưng vào lúc này, đã có hai sợi ý chí tiêu tán rồi, toàn bộ Vị Diện từ ngoài vào trong đều đã xuất hiện rất nhiều vết nứt, những pháp quy bên trong Vị Diện bắt đầu hỗn loạn, năng lượng chớp tắt, thời gian xáo trộn, không gian nứt gãy, vật chất tiêu tán. Vị Diện này đã sắp đi đến điểm cuối của nó rồi.

“... Nhân Hoàng...”

“Tại sao...”

“Chúng tôi dựa theo thỏa thuận với ngài, trước giờ chưa từng bước vào Hồng Hoang Hải Nhãn một bước, tại sao, tại sao...”

Bên trong Vị Diện này, một người nữ khổng lồ một mắt hiện đang lập lòe lúc ẩn lúc hiện, mỗi lần xuất hiện và biến mất, khoảng cách cự ly đều như vô định, mà khoảng cách cự ly ở đây gần như đều giống với thái dương hệ, nhưng dù có như vậy, vẻ mặt của cô gái một mắt này vẫn luôn hoảng hốt, trên thân thể xuất hiện những vết rạn nứt bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, máu huyết như mực bên trong cơ thể cũng như thế mà cứ chảy ra.

“Các ngươi đã biết được quá nhiều rồi.”

Một giọng nói vang lên bên tai của cô gái này, dù cô vẫn đang lập lòe ẩn hiện, giọng nói vẫn cứ như ở sát bên tai vậy.

“Nhưng chúng tôi không hề làm gì hết, chúng tôi vẫn luôn ở trong ngục giam này! Chúng tôi tuân theo thỏa thuận lúc trước với ngài, mãi đến trước khi thế giới rơi xuống, chúng tôi sẽ không ra ngoài, tại sao...”

“Chính vì vậy mà các ngươi đã biết quá nhiều...”

Giọng của người đàn ông một lần nữa lại vang lên, thế nhưng xuất hiện cùng giọng nói lần này còn có tám ký hiệu cùng năm dải ánh sáng rực rỡ, ngay sau đó, bốn sinh vật mang hình dáng Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Thanh Long cũng giáng từ trên trời xuống. Cô gái một mắt lại hoảng sợ thét lên tựa như việc sống chết đều được quyết định ở chính thời khắc này.

“... Băng Hoàng tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi! Nhân Hoàng! Thế giới cuối cùng sẽ phải rơi xuống! Đông Hoàng Thiên Hoàng cuối cùng sẽ phục sinh! Kỷ nguyên của loài người các ngươi đã kết thúc! Những gì Nhân tộc đã gây ra cho tộc chúng ta, chúng ta sẽ trả lại gấp đôi, ta...”

“Ôi, vì vậy ta mới nói các ngươi đã biết được quá nhiều rồi...”

Tứ Tượng, Ngũ Hành, Bát Quái... Giáng xuống!

Bản chất của Vị Diện thực ra chính là do thời gian, không gian, năng lượng, vật chất kết hợp, sau đó diễn biến thành hàng loạt quy luật, chính là từ một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật như thế, Thái Cực lưỡng ghi hóa Tứ Tượng, Tứ Tượng Bát Quái thành Cửu Cung, đây thực chất là nói về những điều huyền bí mà vũ trụ hình thành. Ngay từ thuở hỗn độn ban sơ, cho đến lúc pha tạp giữa trong và đục, tứ đại nguyên tố nền tảng hình thành, thời gian, không gian, năng lượng, vật chất. Trong đó thời gian và không gian hóa thành những yếu tố “trong” không thể nhìn thấy, vật chất và năng lượng lại hình thành yếu tố “đục” hữu hình. Trời và đất vì thế hình thành, sau đó là Tứ Tượng, Ngũ Hành, Bát Quái, sau cùng là Cửu Cung. Thực chất những thứ này chính là đủ loại quy luật được hình thành bởi sự kết hợp lẫn diễn biến từ tứ đại nguyên tố trụ cột, ví dụ như vận tốc ánh sáng, vĩ độ, tất cả các quy luật vật lý nền móng của vũ trụ, có hay không có ma pháp,... Dựa trên bản chất, quá trình hình thành Vị Diện là không thể đảo ngược, gần như tuyệt đối đều sẽ từ Thái Cực lưỡng nghi hóa Tứ Tượng, Tứ Tượng Bát Quái thành Cửu Cung cứ thế tiếp tục, mãi đến tận khi Vị Diện suy yếu mới thôi.

Thế nhưng giờ khắc này, toàn bộ quá trình đó lại xoay chuyển, toàn bộ vị diện lớn lại nhanh chóng khôi phục, từ cảnh tượng như ngày tận thế quay trở lại bình thường. Thế nhưng ngay sau đó, quang cảnh bình thường này vẫn tiếp tục đảo ngược như trước, Vị Diện càng lúc càng giống thời khắc khi mới được sinh ra, thời gian, không gian, năng lượng, vật chất dần dần trở nên tách biệt, hầu hết các quy luật đều hoàn nguyên về tứ đại nguyên tố trụ cột, mà tứ đại nguyên tố cũng bắt đầu hóa thành trong và đục thuở ban sơ, tiếp đến trong và đục giao hoan hòa trộn, biến thành hỗn độn ban đầu...

Tất cả những diễn biến này là vô cùng nhanh chóng, chỉ trong nửa khắc ngắn ngủi, toàn bộ Vị Diện lớn đã biến mất cùng với ba vị thánh nhân cấp cường giả và hơn mười tỉ sinh linh, tất cả đều hóa thành một mảnh hỗn độn. Nhưng mảng hỗn độn lại không hề mất đi mà bị một sức mạnh nào đó hấp dẫn về phía trung tâm nơi Vị Diện này đã biến mất, tất cả sau cùng đều bị hút vào một cái đỉnh khổng lồ thấp thoáng hiện lên ở phía trên đỉnh.

Toàn bộ Hồng Hoang Hải Nhãn là một mảnh tĩnh mịch, yên ắng đến có phần hơi quá mức. Trong tầm mắt, bên trong toàn bộ Hồng Hoang Hải Nhãn ít nhất có mười ý chí khổng lồ, hai ý chí vĩ đại cuồn cuộn, nhưng toàn bộ những ý chí này đều không có bất kì động tĩnh gì, thậm chí trong lúc tầm mắt hắn nhìn qua, những ý chí này còn bắt đầu lẩn trốn lẫn che dấu...

“Thật đáng để chế nhạo, vạn tộc Hồng Hoang à, có còn nên gọi các ngươi là vạn tộc Hồng Hoang không? Hay là...”

Người thanh niên vẫn đứng nguyên tại chỗ cũ rất lâu, vẻ mặt của hắn phức tạp khác thường, tuyệt nhiên không phải vui sướng, cũng không hề oán hận, phần nhiều là một loại cảm xúc thương hại khó có thể nói rõ. Lát sau, người thanh niên biến mất khỏi nơi đó, không để lại chút dấu vết nào. Vị Diện lớn đã từng tồn tại đã biến mất sạch sẽ, tất cả mọi thứ ban đầu đều không còn nữa, tựa như mọi thứ trước đó đều là ảo mộng vậy...

Những việc này, Sở Hạo đương nhiên đều không thể biết được, hắn lúc này đã bước lên một con đò. Sau khi Perseus ném những đồng vàng hắn lấy được từ chỗ Zeus vào trong nước, không lâu sau, một con đò liền cập bờ Minh Hà, mà người lái lại còn là một bộ xương lớn. Nửa dưới của bộ xương gắn làm một với con đò này, mà chất liệu làm đò cũng không phải là gỗ, sờ lên, nhìn qua, cảm giác lại giống như xương người vậy. Chính vì thế đoàn người đợi nửa ngày cũng không dám lên đò, mãi đến khi Sở Hạo dẫn đầu bước lên trước, đoàn người lúc đó mới nhìn nhau miễn cưỡng bước theo.

Sau đó con đò lướt đi, nhưng Sở Hạo lại không đi theo Perseus cùng Io vào bên trong khoang đò mà đứng trên mũi đò nhìn về phía xa trước mặt. Minh Hà vẫn vậy, mênh mông nhìn mãi không thấy được bờ. Con đò nhìn qua cũng có vẻ chỉ là loại đò vận chuyển thông thường, thế nhưng khi đò đi đến một nơi đã cách rất xa bờ Minh Hà, thì chỉ giây lát sau, Sở Hạo phát hiện tầm mắt mình bỗng trở nên vặn vẹo, ngay cả con đò, thậm chí là Minh Hà bên dưới nó đều bị bẻ cong cùng lúc. Sau một khắc vặn vẹo ấy, ở một nơi cách rất xa thẳng ngay tầm mắt lại xuất hiện một lục địa tăm tối.

Minh Hà! Đến rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio