Liên hệ giữa chất và lượng ẩn chứa trong vạn vật.
Ma pháp cũng vậy, phép thuật cấp được hình thành từ hơn trăm phù văn, còn cấp , số lượng phù văn tăng vọt đến cái. Biến thiên về số lượng dẫn đến thay đổi về chất. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Sở Hạo dùng ma pháp cấp chỉ tốn một giây trong khi cấp lại cần năm giây.
Dựa vào nguyên lý đó Sở Hạo mới đưa ra đề nghị dùng năng lượng Arcane trộn lẫn với điện năng để tiêu diệt quái vật, hủy diệt memes trớ chú. Lúc trước khi còn ở trong khối cầu, hắn vô tình tiếp xúc với tên người cá mập, tuy chưa hoàn toàn cảm ứng hết nhưng cũng rút ra được một kết luận. Memes trớ chú này kỳ thật không hề cường đại, cả chất lẫn số lượng phù văn trong người nó đều cho thấy điều này. Với lượng Arcane trước mắt, chỉ cần trộn cùng điện năng là đủ để hủy diệt nó.
Nhưng nếu muốn áp dụng cách đó cho nữ quỷ cùng với đám thi thể đang đứng xung quanh kia thì… quá là trò đùa!
“…Vì sao cô gái ấy lại tiến vào bên trong khối cầu? Nó có mục đích gì? Không, hẳn là, nó muốn cái gì chăng?” Lý Cương Lôi vừa kéo Sở Hạo chạy vừa hỏi.
U linh quỷ quái không có ý thức, ít nhất là về phương diện lý trí.Tổ chức kẻ phản nghịch đã thông qua vô số thí nghiệm, cuối cùng chứng minh được luận điểm này. Thứ duy nhất đám u linh cảm thấy hứng thú là sinh mệnh thể. Chúng thông qua các loại phương pháp để giết người, rồi dùng linh hồn họ cải tạo thành u linh hoặc quái vật nhằm thể hiện mong muốn của mình.
Sở Hạo dựa vào người Lý Cương Lôi, hắn hiện giờ toàn thân bủn rủn vô lực, chỉ có thể cố phân tích: “Không biết, nhưng từ tình huống của nữ quỷ kia thì tựa hồ nó còn mạnh hơn lúc trước. Chẳng lẽ… nó tiến vào khối cầu là để hấp thu cái memes trớ chú đang bị áp chế trong đó?”
“Sao lại có chuyện hoang đường như vậy được?” Lý Cương Lôi vừa chạy vừa kinh sợ rống lên: “Cậu cho rằng đây là trò chơi đánh quái thăng cấp hay là tiểu thuyết vậy? Kết cấu cơ bản của Memes là tổ hợp phù văn. Cậu cũng từng làm thí nghiệm rồi mà, chỉ cần thêm hoặc bớt một ký hiệu trong đó thôi là tất cả lập tức tan vỡ. Đây hẳn là do những phù văn ấy được sắp xếp dựa theo một quy luật khoa học nào đó, không thể tùy tiện thay đổi được. Cậu nghĩ hai cái mô hình tùy ý tổ hợp lại với nhau thì sẽ lập tức ăn khớp rồi trở nên mạnh hơn sao?”
“Tôi làm sao biết được?” Sở Hạo cũng cũng hét lên: “Tôi đây không phải là đang suy luận theo phương hướng hợp lý nhất à! Bằng không anh cho rằng vì sao nữ quỷ kia lại chạy vào trong khối cầu, đến khi đi ra liền bỗng dưng hóa thành người khổng lồ? Có phải trò chơi nữ quỷ biến hình đâu, rốt cuộc là muốn làm cái quái gì chứ!”
Hai người vừa gào vừa chạy. Các thành viên còn sống rốt cục hồi phục tinh thần, cả đám liền rút vũ khí xạ kích về phía nữ quỷ và đám thi thể đang được phục sinh, đồng thời tụ lại bảo vệ cho hai gã thủ lĩnh O.
Nhưng khi bọn họ đang dốc sức di chuyển thì phía sau vài người bỗng vươn ra một đôi tay xanh đen ôm chặt lấy. Những người đó liền biến mất vào hư không, đến khi xuất hiện lại, làn da bọn họ trắng bệnh như những thi thể, hơn nữa tay vẫn cầm súng chạy băng băng về phía trước.
“Anh Sở… Anh Sở Hạo…, anh ở đâu? Anh đừng đi, anh…”
Lý Cương Lôi đang kéo theo Sở Hạo chạy, bỗng trong tai hai người truyền đến âm thanh này. Toàn thân bọn họ chấn động mạnh. Đây rõ ràng là tiếng khóc nỉ non của một thiếu nữ, thanh thúy dễ nghe chứ không hề âm trầm khủng bố như những u linh quỷ quái khác. Song bước chân Lý Cương Lôi chỉ thoáng dừng lại một chút rồi lập tức gia tốc phóng đi.
Sở Hạo nghe xong liền mờ mịt nửa ngày, bấy giờ mới tò mò hỏi: “Thanh âm này là của nữ quỷ đó à? Chúng ta đều biết quỷ quái u linh thường hay gắn kết bản thân với một số chuyện, chấp niệm, địa điểm… Tuy rằng những lời nói ra đại bộ phận đều là giả nhưng cũng xen lẫn một ít thông tin thật. Sở Hạo… là nói tôi sao? Nữ quỷ đó có quan hệ gì với tôi?”
“… Không có gì.” Lý Cương Lôi hung hăng cắn răng, thấp giọng quát.
“Không có quan hệ cái xxx ấy, anh làm gì ôm tôi chặt như vậy, sắp gãy hết xương tôi rồi!” Sở Hạo hét lớn rồi quay đầu lại nhìn.
“Cúi đầu xuống!”
Lý Cương Lôi càng ôm chặt hơn, hắn rống lớn: “Quy tắc thứ nhất khi gặp memes loại u linh quỷ quái, không được hiếu kỳ! Gặp bất cứ tình huống dị thường nào đều phải bỏ qua! Con mẹ nó, chứ cậu làm sao biết nữ quỷ vì cái gì lại gọi tên mình. Đoán chừng là cô ta đã hấp thu năng lượng Arcane của ngươi lưu lại trong khối cầu nên bây giờ mới nảy sinh hứng thú với người sử dụng! Mẹ kiếp, nghe ta không sai đâu! Còn nói thế nữa, cẩn thận ta…”
Đang khi nói chuyện, bỗng nhiên phía trước xuất hiện hai cỗ thi thể chắn đường, hơn nữa sau lưng bọn chúng đều ẩn hiện một đoàn bóng đen mơ hồ, rõ ràng là hư ảnh của nữ quỷ kia…
“Ôm chặt!”
Lý Cương Lôi quát to, mắt hắn bỗng biến thành một mảnh mờ mịt, hơn nữa cơ bắp trên người lập tức căng phồng lên, thoáng chốc mà cơ thể đã bành trướng gần một nửa. Hai chân Lý Cương Lôi đạp mạnh, trực tiếp phóng thẳng lên tường… sau đó sử dụng tốc độ cực nhanh chạy xéo chừng hai mươi mét mới hết đà hạ xuống. Chỗ hắn đứng lúc trước chỉ còn lưu lại hai cỗ thi thể vồ hụt và dấu chân ấn hơi nông. Phải biết rằng sàn của căn cứ đều được làm bằng kim loại.
“… Anh… Anh muốn vứt bỏ em sao? Anh lựa chọn bảo vệ số đông, cho nên.... vứt bỏ em? Đừng mà, anh, đừng…”
Trong lúc cơ bắp toàn thân Lý Cương Lôi nổi gồ, bên tai Sở Hạo chợt truyền tới âm thanh của nữ quỷ. Trong lòng hắn không hiểu sao lại thấy nôn nóng, phảng phất như đã quên đi chuyện gì rất quan trọng… Nhưng dù cố gắng thế nào, Sở Hạo vẫn không hề nhớ ra, bao gồm cả âm thanh ấy…
“Ngươi rốt cục là ai! Nói cho ta biết, ngươi rốt cục là ai!”
Cuối cùng Sở Hạo nhịn không được hét lên, đám thi thể đang đuổi theo Lý Cương Lôi bỗng nhiên dừng lại, nhưng chỉ vài giây sau tất cả bọn chúng đều đồng loạt vỡ nát, sau lưng mỗi một tên từ từ xuất hiện hư ảnh của nữ quỷ.
“… Anh quên em? Anh… quên em… quên… mọi chuyện đều đã quên…”
“A!!!”
Giọng nữ quỷ càng thêm thê lương thống khổ, đến cuối cùng chỉ còn là một tiếng thét âm trầm khủng bố. Mỗi hư ảnh cũng gào thét hòa nhịp vào trong đó. Nhưng lúc này, Lý Cương Lôi đã chạy tới lối vào căn cứ. Tốc độ của hắn quả thực nhanh kinh người, khống chế cơ bắp tùy tâm khiến lực lượng bạo phát gấp bốn năm lần người bình thường. Chỉ trong khoảng thời gian rất ngắn Lý Cương Lôi đã sắp thoát khỏi nữ quỷ, chỉ cần vượt qua cánh cửa trước mặt, vượt qua…
Bỗng dưng Lý Cương Lôi ngừng lại. Phía trước hắn đột nhiên xuất hiện rất nhiều hư ảnh nữ quỷ hội tụ. Chúng dần dần sinh ra một thân hình cực lớn chặn ngay lối đi…
“…Phải… chết chắc rồi sao?”
Nữ quỷ gào thét giãy dụa, khuôn mặt nó hiện ra càng ngày càng rõ, đồng thời thanh âm không ngừng lặp đi lặp lại.
“Anh… ở cùng em, đừng quên em, ở cùng em, đừng quên em, ở cùng… A…”
Ngay khi nữ quỷ định vồ về phía hai người, một mũi tên xoay tròn xuyên mạnh từ sau lưng nữ quỷ vọt ra trước, đồng thời cánh cửa sắt của căn cứ cũng bị đục một lỗ đường kính hơn mười cm, ánh mặt trời theo đó tràn vào bên trong.
“Này, có ai không? Uy, mở cánh cửa này ra dùm đi! Đằng sau ta có rất nhiều người chết đang đuổi theo !!!
“Trương, Trương Hằng!?”