"Nam Vô A Di Đà Phật, bỏ được bỏ được, có bỏ mới có đến, Hà Tiên Cô, ngươi có thể tìm hiểu huyền cơ, còn có thể minh ngộ bát tiên chỉ có dựa vào mình, mới có thể trảm yêu trừ ma, thật đáng mừng, có thể xưng chúng tiên điển hình." Nhưng vào lúc này, thiên ngoại bỗng nhiên truyền đến một tiếng từ bi thanh âm, mấy người nhao nhao quay đầu, nhìn về phía thiên ngoại, chỉ gặp Quan Âm chân đạp hoa sen tòa mà tới.
"Tham kiến Quan Âm Bồ Tát." Hà Tiên Cô cùng Lữ Động Tân liền vội vàng hành lễ, Tô Tinh Huyền thấy thế cũng là tiến lên đánh chắp tay, "Gặp qua Bồ Tát."
"Tô đạo hữu hữu lễ, hôm nay may mắn mà có tô đạo hữu, mới có thể ngăn cản Thông Thiên giáo chủ làm ác, cứu được Lữ Động Tân cùng Hà Tiên Cô, còn khiến Hà Tiên Cô minh bạch vạn sự không thể vọng động, chìm tỉnh táo, mới có thể minh ngộ đại đạo." Quan Âm thấy thế cũng là đáp lễ lại.
Tô Tinh Huyền nghe vậy cười nói, "Bồ Tát quá khen, việc này đều là bần đạo phải làm, mà lại cũng là chính Hà Tiên Cô có tuệ căn, nếu không chính là bần đạo tại như thế nào tương trợ, sợ là cũng không có minh ngộ."
"Đạo hữu khiêm tốn." Quan Âm Bồ Tát cười cười, sau đó quay đầu nhìn về phía Hà Tiên Cô, từ Tịnh Bình bên trong xuất ra dương liễu nhánh, nhẹ nhàng bung ra, liền gặp ngũ sắc thần thủy ngưng tụ, hóa thành vô biên linh khí, hội tụ Thiên Nguyên thanh khí, rơi vào Hà Tiên Cô trên cánh tay trái, kia gãy mất cánh tay trái lại là trong nháy mắt sinh trưởng mà ra, tựa như chưa hề đứt gãy.
Hà Tiên Cô thấy thế lập tức vui mừng, vội vàng hướng Quan Âm nói lời cảm tạ, "Tiên Cô đa tạ Bồ Tát."
Quan Âm nghe vậy gật đầu nói, "Hà Tiên Cô, ngươi bây giờ đã minh ngộ, thật đáng mừng, Ngọc Đế ban thưởng ngươi pháp khí 'Hoa sen ngạc', giúp ngươi trảm yêu trừ ma." Nói chỉ một ngón tay, liền gặp một đóa hoa sen ngạc xuất hiện tại Hà Tiên Cô trong tay, nhẹ nhàng một mảnh, giống như vật sống, ẩn chứa trùng điệp sinh cơ, chính là nhìn lên một cái, đều có thể cảm nhận được ẩn chứa trong đó linh lực.
Cảm thụ được cỗ này sinh cơ, Tô Tinh Huyền trong đầu minh ngộ lại là càng phát ra rõ ràng, lập tức liền gặp Quan Âm nói cho Lữ Động Tân, lần này Thông Thiên giáo chủ đột kích, bất quá là bát tiên thành đạo trên đường vừa mới bắt đầu thôi, tam tam tai ương, cửu cửu chi kiếp, đều cần tinh tế thể vị, tìm hiểu kỹ càng, muốn Lữ Động Tân một mình lên đường, tham thiền cơ, ngộ Phật pháp, ngày khác tu chính đạo, lấy cứu thương sinh.
Điểm hóa xong Hà Tiên Cô cùng Lữ Động Tân về sau, Quan Âm liền lại một lần nữa biến mất vô tung vô ảnh, Tô Tinh Huyền cũng ứng nhớ cái này U Minh Vạn Hồn Phiên nguyên nhân, tại Quan Âm rời đi sau liền cũng quay người rời đi.
Nói đến, nếu như là bình thường người, trong tay có U Minh Vạn Hồn Phiên bực này trọng bảo, gặp tổn thương lời nói, sợ là không có thời gian hàng trăm, hàng ngàn năm đi sửa phục, là tuyệt đối sẽ không khôi phục như lúc ban đầu, thế nhưng là Tô Tinh Huyền trong tay có được Chúng Diệu Chi Môn bực này vô thượng Thần khí, chỉ cần có thể nỗ lực đầy đủ khí vận chi lực, liền có thể trong nháy mắt đem U Minh Vạn Hồn Phiên khôi phục như lúc ban đầu, cho nên Thông Thiên giáo chủ coi là tổn thương U Minh Vạn Hồn Phiên liền có thể để Tô Tinh Huyền không hề có lực hoàn thủ, bất quá là cái vọng tưởng thôi.
Huyền Tinh Quan bên trong, chỉ gặp U Minh Vạn Hồn Phiên lơ lửng tại Tô Tinh Huyền trên đỉnh đầu, chỉ gặp tại hắn trên đỉnh tam hoa chập chờn, trong lồng ngực ngũ khí bốc lên, ngưng tụ từng sợi đạo vận, rơi vào kia U Minh Vạn Hồn Phiên bên trên, kia U Minh Vạn Hồn Phiên bên trong, liền gặp trời u ám, Thập Nhị Nguyên Thần hài cốt trên thân đạo đạo vết rạn vẫn là chữa trị, chỉ nghe hổ khiếu phượng gáy rùa ngang, ba tiếng vang động, hư không bên trong, hiển hóa ra Bạch Hổ Chu Tước Huyền Vũ ba tôn pháp tướng.
Lần trước cùng Thông Thiên giáo chủ chi chiến, Tô Tinh Huyền mượn nhờ mình, Lữ Động Tân, Huyền Khôi, tiểu Bạch bốn người, lấy Tứ Tượng chi thế đến huyễn hóa Thanh Long chi tượng, mặc dù chưa từng thật ngưng tụ ra Thanh Long pháp tướng, nhưng là đến cùng cả hai đồng nguyên, đối với diễn hóa xuất Thanh Long pháp tướng cũng có chút tâm đắc.
Tăng thêm Hà Tiên Cô tay cụt cầu sinh, kia Tiên gia nhục thân hóa thành vô biên sinh cơ, cùng Ngọc Đế ban tặng hoa sen ngạc bên trên dư dả sinh cơ, đều để Tô Tinh Huyền hiểu rõ một tia sinh sôi không ngừng Ất Mộc Thanh Hoa lực lượng, Tô Tinh Huyền đem U Minh Vạn Hồn Phiên chữa trị không lâu, liền muốn mượn nhờ cái khác ba tôn pháp tướng lực lượng, khí cơ dẫn dắt, tăng thêm cái này một tia Ất Mộc Thanh Hoa lực lượng, dung hợp ngưng tụ ra Thanh Long chi tượng.
Chỉ gặp Tô Tinh Huyền kết động ấn quyết, trong thần hồn, một tia Thanh Hoa chi quang chậm rãi tiêu tán mà ra, rơi vào kia tam hoa ngũ khí phía trên, liền gặp ba tôn pháp tướng gào thét, trong thần hồn, liền thấy Phong Vân hội tụ, tầng tầng tường vân ngưng tụ mà ra, một đạo lớn như vậy hư ảnh chậm rãi hiển hiện ra, rơi vào tầng mây kia bên trong, biển mây phun trào, liền gặp linh quang lấp lóe, một đầu màu xanh cự long chậm rãi ngưng tụ mà ra.
Chỉ gặp râu rồng bay lả tả, mắt rồng sắc bén bên trong ẩn chứa bễ nghễ thiên hạ uy nghi, nương theo một tiếng long ngâm, hư không chấn động, mây tầng núi non trùng điệp, từng mảnh Thanh Hoa hội tụ, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn, hóa thành điểm điểm linh quang, từng mảnh vảy rồng, giao thoa không chừng, kia trăm trượng thân thể uốn lượn khúc chiết, thần long kiến thủ bất kiến vĩ, tại trong mây vẫy vùng.
Thấy thế, Tô Tinh Huyền trên mặt lập tức lộ ra mỉm cười, bất quá cũng không biết có phải hay không mỗi một lần chỉ cần thấy được hi vọng liền nhất định vỡ nát, liền gặp Tô Tinh Huyền nụ cười trên mặt không có duy trì bao lâu, kia Thanh Long liền kịch liệt chấn động, vừa mới ngưng tụ mà thành vảy rồng lại là từng mảnh bay xuống chết héo, UU đọc sách kia giống như dây leo đồng dạng thân thể cũng là trong nháy mắt hóa thành đất khô cằn chi sắc, tựa như đoạn tuyệt sinh cơ.
Lập tức, Tô Tinh Huyền ý cười cứng ở trên mặt, lập tức hai mắt run lên, ấn quyết trong tay kết động, giống như mặc hoa chi bướm, không ngừng đánh vào kia Thanh Long chi tượng trên thân, liền gặp kia Thanh Hoa không ngừng co vào, trong phiến khắc, lại là từ kia trăm trượng lớn nhỏ thần long, hóa thành lớn chừng bàn tay, chợt nhìn, lại là tựa như trong biển giống như cá bơi, không có chút nào thần dị có thể nói.
Nhìn xem cái này lớn chừng bàn tay Thanh Long pháp tướng, Tô Tinh Huyền lông mày nhịn không được nhíu lại, từ cái này Thanh Long pháp tướng bên trong, Tô Tinh Huyền có thể cảm nhận được ẩn chứa trong đó một cỗ không kém Ất Mộc Thanh Hoa chi lực, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là không kém thôi, cùng cái khác ba tôn pháp tướng kia lay động đất trời lực lượng so sánh, cỗ lực lượng này lại là yếu nhược hơn rất nhiều, chỉ có thể nói cùng thần thông bình thường chênh lệch không hai, không những không thể đạt tới lúc trước đối kháng Thông Thiên giáo chủ thời điểm uy năng, thậm chí ngay cả dung hợp Tứ Tượng chi lực đều làm không được.
Tô Tinh Huyền trầm ngâm rất lâu, rốt cuộc minh bạch là lòng của mình cảnh tu vi còn kém chút, còn chưa đủ lấy đem cái này Thanh Long pháp tướng huyễn hóa mà ra, bây giờ mặc dù miễn cưỡng huyễn hóa mà ra, nhưng cũng bất quá là mượn nhờ hắn hùng hậu chân nguyên, tăng thêm dưới cơ duyên xảo hợp ngưng tụ đến Ất Mộc Thanh Hoa miễn cưỡng vì đó thôi, thuộc về tiên thiên không đủ, muốn đạt tới cái khác ba tôn pháp tướng lực lượng, lại là còn kém hơn nhiều.
Bất quá duy nhất để hắn có chút vui mừng là, cái này pháp tướng đến cùng là ngưng tụ ra, chính là có chút tiên thiên không đủ, chỉ cần về sau ít có cơ duyên, liền có thể ngưng tụ hoàn toàn, so kia chưa từng ngưng tụ mà ra, đến cùng vẫn là mạnh hơn nhiều, mà như vậy một chữa trị, cùng một lần ngưng tụ, nhưng cũng đã là thời gian hai mươi năm quá khứ, Tô Tinh Huyền bấm ngón tay tính toán, kia bát tiên một trong Phí Trường Phòng chuyển thế Hàn Tương Tử, giờ phút này lại là đã đứng đại thành người.