( Tuy đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, nhưng tối đa cũng chỉ có thể địch nổi thành viên tiểu đội luân hồi bình thường mà thôi, muốn chiến đấu với thành viên tiểu đội chăn nuôi vẫn chưa đủ. Nhưng nếu như không tiêu diệt đội ngũ chăn nuôi này ta sẽ không thể lấy được tư cách thành viên tiểu đội luân hồi, đến lúc đi lấy di sản của Thánh nhân phân hệ da đen cũng sẽ nguy hiểm vạn phần.)
Trương Hằng liên tục suy nghĩ nhưng vẫn không tìm ra được biện pháp thích hợp, chuyện này cũng khó trách, dù sao hắn cũng chỉ là một người tương đối thông minh mà thôi, hoàn toàn không thể so sánh với những trí giả như Sở Hiên, Tiêu Hoành Luật, Adam hay Nyos... hơn nữa thực lực cũng không có thiên phú như Trịnh Xá hay Lăng Tân, do vậy hiện tại hắn thật sự cảm thấy vô cùng khó xử.
( Ta còn thiếu một trí giả, sau khi trận chiến này chấm dứt nhất định phải tìm kiếm một trí giả mới được, bất quá khá tốt, còn một trí giả đang ẩn giấu, Lý Cương Lôi. Tuy không so được với Sở Hiên, cũng hơi kém hơn Lăng Tân, nhưng ít nhất vẫn ngang với cấp độ của mấy người Trần Hạo Thao, Hà Thiên Đạo, Vĩ Thi Thi, có điều hiện tại nghĩ đến vấn đề này còn quá sớm, cái khó trước mắt vẫn là làm sao tiêu diệt được đội ngũ chăn nuôi…)
Trương Hằng liên tục suy nghĩ, trong lúc bất tri bất giác, xe tải đã tiến vào đến phạm vi phế tích của Bắc Kinh, ngoại trừ vô số lều vải của dân chúng dọc đường, đằng xa còn có một tòa cao ốc khổng lồ đứng vững. Nhìn tòa nhà hội nghị do mấy người Trịnh Xá hoán đổi, trong lòng Trương Hằng cũng minh bạch, giờ phút này hắn tuyệt đối không thể để cho tiểu đội luân hồi biết đến sự hiện hữu của mình, cho dù có người đoán được hắn đã đích thân đến thế giới này, nhưng dù sao hắn cũng là sinh vật đến từ bên ngoài cái hộp, thực lực như thế nào, tư tưởng ra sao bọn họ đều không biết, do vậy có thể che giấu được bao lâu thì cứ che giấu, đến khi thực lực của hắn đạt đến một mức nhất định rồi gặp mặt cũng chưa muộn, chính vì vậy nhanh chóng rời khỏi Trung Quốc là chuyện vô cùng quan trọng và gấp rút, nếu như thân phận của hắn bị phát hiện, lúc đó muốn chết cũng không thể.
- Đi thôi, chúng ta đến đăng ký trước, sau đó đi ăn tối, ngày mai sẽ tìm người trợ giúp.
Sau khi xuống xe, Anna cười nhẹ với Trương Hằng một cái rồi liền kéo tay hắn đi về hướng địa điểm đăng ký, Trương Hằng cũng hơi sững sờ, có điều còn chưa kịp phản ứng, một cảm giác mềm mại dễ chịu đã truyền đến khiến cho hắn lập tức quên mất mình định nói gì, chỉ đi theo Anna đến địa điểm đăng ký. Hai người một xinh đẹp một anh tuấn giống như cặp tình nhân trẻ tuổi nắm tay nhau đi như vậy khiến cho rất nhiều dân chúng xung quanh để ý, trong lúc nhất thời những người may mắn sống sót sau trận chiến với Sao Hỏa đều cảm thấy như có thêm sinh khí, vui vẻ nhìn xem đôi uyên ương đi về phía xa.
Sáng hôm sau Anna dậy rất sớm, lặng lẽ đi một mình không nói gì với Trương Hằng, mà Trương Hằng cũng không để ý, thấy Anna không đến quấy rầy mình hắn càng mừng, yên tâm nằm trong lều nhắm mắt thể nghiệm những kỹ xảo chiến đấu, không biết bao lâu sau, bỗng nhiên cửa lều nhấc lên, tiếp đó Anna liền bước vào.
- OK rồi.
Mới bước vào Anna đã vừa cười vừa nói như đang khoe thành tích:
- Đã tìm được mấy khách hàng trước kia cùng với mượn được một chiếc máy bay tư nhân loại nhỏ, ngươi muốn trực tiếp đến Canada hay là đến nơi nào đó trước rồi mới đến Canada sau?
Trương Hằng suy nghĩ một chút rồi lập tức trả lời:
- Trực tiếp đến Canada cũng tốt, ở đó có nhiều rừng rậm, tìm một khu rừng nguyên sinh, ngươi giúp ta luyện tập kỹ xảo chiến đấu một chút, tranh thủ thuần thục mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, đúng rồi, nếu như ngươi có biện pháp, tìm một số nhân viên tình báo, điều tra thu thập tin tức về đối tượng cần ám sát.
Anna vui vẻ đáp ứng, hai người nói chuyện thêm một lát, sau đó cùng đi ăn trưa. Do biểu hiện gần đây của Trương Hằng, không có bất kỳ dấu hiệu muốn chạy trốn nào, cho nên Anna cũng càng ngày càng ôn nhu, trên mặt thường xuyên mang theo vẻ tươi cười, trong động tác cũng đều tản ra mị lực của nữ nhân. Sau khi ở chung nhiều ngày như vậy, Trương Hằng cũng dần có chút không duy trì được, dù sao hắn cũng là nam nhân chân chính, không phải thái giám, bị mỹ nữ như Anna hấp dẫn cũng là chuyện dễ hiểu, có điều khúc mắc trong lòng vẫn chưa mở, cho nên hắn cũng không dám quá thân mật với Anna.
Khi hai người vừa đi đến địa điểm cấp đồ ăn, Trương Hằng đột nhiên mãnh liệt cúi đầu, tim đập thình thịch, cũng may hắn phản ứng nhanh, lập tức mở cơ nhân tỏa, đè nén một hồi tim đập này. Sau đó hắn cũng không ngẩng đầu lên, chỉ yên lặng đi về phía trước theo Anna, trong lòng thầm tính toán phạm vi tầm mắt của đối phương. Tại con đường bên cạnh cách đó không xa, Trịnh Xá cùng những thành viên tiểu đội luân hồi khác đang vừa đi vừa bàn bạc chuyện gì đó. Bọn họ đều không chú ý tới Trương Hằng, hơn nữa Trương Hằng vốn cũng không sợ bị nhìn thấy, dù sao giữa hai bên cũng không có nhân quả gì, cái hắn sợ chính là người đang đứng bên cạnh Trịnh Xá, Lăng Tân. Trí tuệ người này chỉ dưới Sở Hiên, hơn nữa còn có quen biết với Trương Hằng, do vậy ngay cả tim đập hắn cũng cố đè ép xuống, tuyệt đối không thể để lộ chút sơ hở nào trước mặt Lăng Tân cho dù chỉ một chút.
May mắn là đây là địa điểm cung cấp thực phẩm, dân chúng xếp hàng rất đông, mà mấy người Trịnh Xá dường như cũng có chuyện gì đó quan trọng, chỉ không ngừng vừa thảo luận vừa đi về phía trước, khi các thành viên tiểu đội luân hồi đều đã đi xa, toàn thân Trương Hằng đã như muốn nhũn ra, sau lưng đầy mồ hôi hột.
Lúc này Anna mới nhỏ giọng hỏi:
- Không sao chứ? Dường như ngươi rất sợ bọn họ...
Trương Hằng cười khổ, thấp giọng nói:
- Không phải là ta muốn sợ, thực lực của người tên là Trịnh Xá kia ngươi cũng đã thấy qua, ngươi cùng ta cộng lại cũng không ngăn được một quyền của hắn, hơn nữa người đứng bên cạnh hắn là khách hàng trước kia của ta, chính là người đã thuê ta làm nhiệm vụ ám sát tại Thượng Hải. Có trời mới biết tiểu đội luân hồi xem những người mở cơ nhân tỏa như chúng ta là cái gì, nếu như bọn họ có ác ý, chúng ta thật sự không thể nào là đối thủ của bọn họ, cho nên tạm thời cứ né tránh là tốt nhất.
Lời này xác thực cũng không sai, do vậy Anna chỉ im lặng đồng ý, lúc này Trương Hằng mới thở ra một hơi, trong nội tâm cũng quyết định phải rời khỏi Bắc Kinh bằng cách nhanh nhất có thể, chỉ cần đến được Canada, lấy được tư cách thành viên tiểu đội luân hồi, sau khi vượt qua thế giới phim kinh dị tiếp theo sẽ lập tức đến di tích của Thánh nhân phân hệ da đen.
( Thực lực của ta vẫn quá yếu, di tích của Thánh nhân phân hệ da đen a, bên trong cất giấu Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, Xạ nhật thần cung, đại lợi khí một công một thủ, ta vất vả ngày đêm suy nghĩ xếp đặt thiết kế bug chính là để có thể bảo vệ tính mạng trong Vô hạn thế giới này, chỉ là bên trong di tích nguy cơ trùng trùng điệp điệp, thực lực tầng thứ tư mới có thể bình yên vô sự, nếu không nhất định phải trải qua thiên tân vạn hiểm, thực lực của ta vẫn quá yếu!)
Trương Hằng cảm thán trong nội tâm, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía xa, ở giữa không trung của quảng trường, một quả cầu ánh sáng màu vàng đang lơ lửng, Chủ thần, cũng là nguồn gốc lực lượng của tiểu đội luân hồi.
( Có điều Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp cùng Xạ nhật thần cung cũng chỉ là lúc đầu mà thôi, thực lực chân chính vẫn là mở cơ nhân tỏa, hoặc là nắm giữ công nghệ văn tự ký hiệu, chỉ là tuy công nghệ văn tự ký hiệu có thể địch nổi Thánh nhân mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm, nhưng một khi quy tắc vũ trụ thay đổi, hoặc khi ta trở lại thế giới thực tế, căn bản là không còn tác dụng, cho nên vẫn phải đạt tới cấp độ nội vũ trụ mới được. )
Trương Hằng lại chăm chú nhìn quả cầu ánh sáng cực lớn phía xa một lúc, sau đó dứt khoát thu hồi ánh mắt, theo dòng người đi về phía trước, con đường của hắn... bây giờ mới bắt đầu!