Vô Hạn Tương Lai

chương 167: giương cung, tiễn kỹ bắn rơi mặt trời (nhất)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trương Hằng sững sờ ngồi trong lều của mình, trên mặt mang theo một nụ cười ngây ngô không cách nào hình dung, sau giây lát nụ cười ngây ngô này lập tức biến thành cười khổ, tiếp đó từ cười khổ chậm rãi trở thành cười nhạt, rồi lại bắt đầu tiếp tục chuyển thành cười ngây ngô...

Trương Hằng không phải là newbie trên tình trường, cũng không phải là chưa từng hôn ai, nhưng hắn lại là người vô cùng đơn thuần đối với chuyện tình cảm, hoặc có thể nói là, do những tao ngộ ở trường học lúc nhỏ, khiến cho hắn vô cùng trân trọng đối với chuyện tình cảm, bất kể là tình bạn, hay là tình yêu.

Một đoạn tình cảm tan vỡ lúc trước, khúc mắc trong lòng Trương Hằng vẫn chưa được tháo gỡ, ngay khi hắn thiên tân vạn khổ tự nhủ với bản thân nên rời xa Anna để tốt cho cả hai, yêu nữ này lại bỗng nhiên hôn hắn một cái, khiến cho nội tâm hắn lập tức chấn động mãnh liệt, đầu óc cũng như bị mê hoặc, trong lúc nhất thời không nghĩ xuyên suốt được chuyện gì, cứ ngây ngây ngốc ngốc như vậy.

Trong một chiếc lều khác, Anna lại đang vui vẻ mỉm cười, nữ nhân phương tây vốn không hay thẹn thùng như phương đông, tại phương đông muốn nói I love you chỉ có thể ở nơi kín đáo mới được, phương tây thì không băn khoăn nhiều như vậy, nếu như có tình cảm vậy muốn nói lúc nào thì nói, mặc kệ xung quanh có người hay không, mà cách nghĩ của Anna cũng rất đơn giản, chỉ đơn thuần là biểu đạt tình cảm mà thôi, hơn nữa nụ hôn này là nụ hôn đầu của nàng, cũng cảm thụ được vẻ kinh ngạc của Trương Hằng, loại cảm giác này khiến cho nàng thật sự rất vui vẻ.

Hai người cứ như vậy chậm rãi thiếp đi cùng với tâm tình của riêng mình, sáng hôm sau khi Trương Hằng vừa bước ra khỏi lều, đúng lúc thấy Anna đang rửa mặt, hắn vội vàng quay đầu lại bước vào trong lều, một lúc sau mới bước ra cùng với khăn mặt bàn chải các loại, vừa cúi đầu vừa đi về hướng Anna.

Anna lại cười hì hì, nàng cũng không đùa giỡn gì với Trương Hằng nữa, chỉ đứng lên sau đó nói:

- Sau khi rửa mặt chúng ta sẽ ăn điểm tâm, tiếp đó bắt đầu huấn luyện, thời gian hiện tại rất gấp rút, hết thời gian một tuần chúng ta sẽ quay về, khi đó đoán chừng bọn họ cũng đã tìm được đối tượng cần ám sát.

Lúc này Trương Hằng mới suy ngẫm cẩn thận một chút, giây lát sau hắn vội vàng nói:

- Anna… em xác định đã nhắc nhở bọn họ kỹ rồi chứ? Ngàn vạn lần không nên đến gần, chỉ cần sử dụng các loại thiết bị, tra ra địa chỉ đại khái của đối phương là được, nếu như đến gần... chẳng những bọn họ sẽ chết chắc, nói không chừng ngay cả người đứng sau là chúng ta cũng có thể bị bại lộ.

Anna mỉm cười nói:

- Ừm, đã dặn dò cẩn thận, bọn họ đều là người của gia tộc Mafia, đều đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, những chuyện như trinh sát trước đây bọn họ cũng đã thực hiện nhiều lần, đối với nhóm người này, yêu cầu của em đối với bọn họ là... đối đãi giống như với tiểu đội luân hồi.

Khi nghe được câu cuối cùng, Trương Hằng lập tức cả kinh, hắn sững sờ nhìn về phía Anna, mà Anna lại chỉ mỉm cười, không có chút nào biểu lộ gì khác, hắn cũng chỉ có thể lập tức nói:

- Em biết không, những người kia xác thực là tiểu đội luân hồi, có điều so ra thì yếu hơn Trung Châu đội, cũng yếu hơn tiểu đội luân hồi từng đại náo tại Bắc Kinh trước kia, thực lực của tiểu đội luân hồi này có thể nói là rất yếu, nhưng mà cho dù yếu cũng vẫn là tiểu đội luân hồi, mạnh hơn không ít so với lực lượng của thế tục. Bọn họ cũng có tinh thần lực khống chế giả, đây là một loại năng lực có thể sử dụng tinh thần lực để tra duyệt hoàn cảnh xung quanh, vì thế tuyệt đối không nên tiếp cận... Thật xin lỗi, từ lúc đầu đến giờ vẫn một mực gạt em.

Anna chỉ mỉm cười khoát tay nói:

- Mỗi người đều có bí mật riêng của mình, cho dù là vợ chồng cũng không nhất định phải chia sẻ, do vậy không cần xin lỗi, khi nào cảm thấy thích hợp rồi hãy nói em biết cũng được. Có điều đối phương là một tiểu đội luân hồi, vậy nếu như chúng ta tập kích sau đó giết chết toàn bộ đội ngũ này, những tiểu đội khác sẽ phản ứng như thế nào?

- Không sao, bọn họ sẽ không đến, đây là điều chắc chắn.

Thấy Trương Hằng trả lời với vẻ khẳng định như vậy, Anna cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ cầm hai khẩu súng lục lên giắt vào hai bên hông, sau đó cười nói:

- Như vậy bắt đầu huấn luyện thực chiến thôi, anh cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, ngày đầu tiên em sẽ không sử dụng toàn bộ niệm động lực, bởi vì chúng ta sẽ huấn luyện trong thời gian bảy ngày, cho nên ngày đầu tiên em sẽ chỉ sử dụng % niệm động lực, sau đó mỗi ngày sẽ tăng thêm %, đến ngày cuối cùng sẽ sử dụng toàn lực, do vậy anh cũng phải cố gắng lên, không nên bị đánh nằm rạp trên mặt đất dậy không nổi đâu đấy nhé.

Nói xong, nàng liền đứng dậy, sau vài bước đã xâm nhập vào trong phạm vi rừng rậm, bắt đầu thích ứng với hoàn cảnh của chiến trường. Trương Hằng lại cười khổ một lúc, tiếp đó hắn cầm thanh trường cung bằng gỗ lên, dùng tay cảm giác đường cong cùng độ cứng của thanh trường cung này một cách cẩn thận, sau đó cầm theo mấy mũi tên rồi theo Anna đi vào trong rừng.

Đây không phải lần đầu Trương Hằng chiến đấu với Anna, nhưng mà đây lại là lần đầu hai người thực chiến, là sử dụng kiếm thật súng thật để chiến đấu, sở dĩ hai người phải đi tới nơi xa xôi này chính là để mượn địa hình phức tạp tại đây, tăng thêm tính chân thật cho cho quá trình thực chiến.

Kỹ xảo chiến đấu của Trương Hằng nhất định là không bằng Anna, trên thực tế, là một sát thủ thâm niên, Anna gần như có thể được hình dung bằng cụm từ thân kinh bách chiến, đối với các loại địa hình đều có đầy đủ kinh nghiệm chiến đấu. Mà Trương Hằng, hắn cũng không kế thừa trí nhớ cùng ý thức của nguyên chủ nhân thân thể này, cho dù sau khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, lấy được một bộ phận kỹ xảo chiến đấu lưu truyền lại từ trong gien, nhưng mà những kỹ xảo chiến đấu này cũng không quá đáng là nhận thức trên giấy mà thôi, muốn hoàn toàn chuyển hóa những nhận thức này thành lực lượng của mình, vậy thì nhất định phải có kinh nghiệm, kinh nghiệm chiến đấu!

Sau khi tiến vào phạm vi rừng rậm, Trương Hằng chỉ nhẹ nhàng đi về phía trước, vừa đi vừa dùng mũi cảm nhận mùi nước hoa của Anna, theo đạo lý mà nói một sát thủ không thể để lại dấu vết của bản thân, nhưng mà Anna lại khác, bởi vì nàng có niệm động lực, khi tiến hành ám sát có thể ngăn cách thậm chí là chuyển dời mùi nước hoa đến vị trí khác, khiến cho vệ sĩ của đối phương phán đoán sai lầm, từ đó tạo ra cơ hội ám sát rất tốt, do vậy mùi nước hoa ngược lại trở thành trợ giúp cho nàng.

( Mùi nước hoa xác thực là có thể khiến cho người khác nghi thần nghi quỷ, đến tột cùng vị trí phát ra mùi nước hoa có người hay không? Đây quả là một phương pháp mê hoặc đối phương rất tốt, nhưng mà đồng dạng, mùi nước hoa xuất hiện đã chứng minh hoặc là nàng đang ở gần đây, hoặc đây là một cái bẫy, do đó đây cũng chính là biện pháp tốt nhất để tìm ra vị trí của nàng. )

Trương Hằng yên lặng cảm nhận mùi nước hoa lảng vảng trong không khí, hắn cũng không dám vọng động, chỉ ngồi dựa vào một gốc đại thụ sau đó mở cơ nhân tỏa, cứ như vậy hai mắt mờ mịt ngồi dưới gốc cây.

Chiến đấu chân thật thực sự không phải là hai bên hét lớn một tiếng, sau đó lấy súng lấy kiếm quyết đấu, cái đó chỉ có thể là trong phim ảnh mà thôi, chiến đấu chân chính bao hàm rất nhiều công đoạn, đầu tiên là tìm hiểu thực lực cùng điểm yếu của đối phương, sau đó là phân tích cùng bố cục, cuối cùng mới là căn cứ theo bố cục mà chiến đấu, trinh sát cùng với tìm cách tận dụng địa hình là một công đoạn rất trọng yếu, mà kiên nhẫn cũng là một yếu tố rất quan trọng.

Trương Hằng ngồi yên lặng dưới gốc đại thụ như vậy một lúc lâu, cho đến khi mùi nước hoa như có như không kia triệt để tiêu tán mới thôi, tuy rằng hắn mới chỉ mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, so với trình độ mở cơ nhân tỏa của Anna thì thấp hơn một tầng, nhưng mà mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai cũng chỉ là tăng cường khả năng khống chế thân thể mà thôi, ví dụ như đề cao cường độ cơ bắp, đề cao tốc độ trong thời gian ngắn, mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất đã kích hoạt các loại ý thức chiến đấu cùng kỹ xảo, cho nên xét về khía cạnh ẩn núp tránh né mà nói, khác biệt giữa hắn và Anna kỳ thực cũng không lớn, tại nơi có hoàn cảnh phức tạp như trong rừng, hắn không cách nào phát hiện ra vị trí của Anna, mà Anna cũng không phát hiện được vị trí của hắn.

Sau khi mùi nước hoa đã hoàn toàn tan biến, Trương Hằng lại chờ thêm giây lát, tiếp đó mới yên lặng cúi người, đi từ bóng cây về phía trước, mỗi một bước chân đều vô cùng nhẹ nhàng, ngay cả những cành cây hay lá khô cũng cẩn thận tránh né, chốc lát sau Trương Hằng đã đi tới vị trí phát ra mùi nước hoa lúc trước, sau khi cẩn thận nhìn kỹ mặt đất một lát, hắn mới khẳng định vị trí này quả nhiên là một cái bẫy.

Trên mặt đất không có bất kỳ dấu chân cùng dấu vết không tự nhiên nào, rõ ràng không có ai vừa đứng tại vị trí này, ít nhất trong thời gian ngắn không có người nào đứng tại đây, mà trong không khí lại có mùi nước hoa phảng phất như có như không, rõ ràng là Anna sử dụng niệm động lực chuyển mùi nước hoa đến vị trí này, mà nàng hẳn sẽ ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đây, chỉ cần Trương Hằng bước một bước vào trong phạm vi bắn của nàng, như vậy hắn sẽ lập tức thua cuộc.

Cũng may Trương Hằng vốn quen thuộc đối với tất cả nhân vật trong thế giới này, sớm biết rõ phương thức chiến đấu của Anna, nếu đổi lại là người khác chắc chắn sẽ không hề nghi ngờ đưa chân vào bẫy.

- Nơi này là vị trí đặt bẫy, như vậy nàng nhất định đã ở gần đây, tìm ra vị trí lúc trước của nàng, sau đó từng bước một tìm kiếm... Trận này khả năng phần thắng thuộc về anh, Anna.

Trương Hằng đeo trường cung sau lưng, xoay người lại sau đó bước từng bước chậm rãi về phía trước, mà ở một vị trí cách đó không xa, đằng sau bụi cỏ lớn, một thiếu nữ cực xinh đẹp đang yên lặng quan sát hắn, khóe miệng khẽ mỉm cười, trong mắt là tình ý không nói nên lời...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio