Vô Hạn Tương Lai

chương 174: cửu tiễn xạ nhật! (nhất)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Với tư cách binh khí sinh vật được chế tạo ra trong thời kỳ Hồng hoang đại chiến, Vu, mục đích sinh ra của hắn chính là để đối kháng cùng tiêu diệt đại lượng Tu chân giả, thậm chí là để đối kháng với Tiên nhân có thực lực gần ngang bằng Thánh nhân, hắn có đại uy năng, ngoại trừ khuyết điểm duy nhất là vô thần trí, thực lực đã tiếp cận với cấp bậc Thánh nhân sơ cấp.

Trong đó, có một số lượng rất ít Vu không mất đi thần trí, những Vu này được gọi là Đại Vu, hơn nữa Đại Vu cũng có một số công pháp đặc biệt của riêng mình, tiến hành biến đổi phương thức sử dụng năng lượng của bản thân, sinh ra uy năng cực lớn đủ để địch nổi Thánh nhân, mà Đại Vu cùng phương thức sử dụng năng lượng của Đại Vu thì được Thánh nhân cùng Tu chân giả gọi là... Ngoại đạo!

Khi bụi luân hồi hoàn toàn bao phủ Trương Hằng, thân thể hắn bắt đầu không ngừng thu nhỏ lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, từ thanh niên biến thành thiếu niên, từ thiếu niên biến thành trẻ nhỏ, cuối cùng triệt để biến mất không thấy gì nữa, nhưng chỉ nháy mắt sau, một thân ảnh cao chừng ba mét đột nhiên xuất hiện ở vị trí lúc trước của hắn, thân hình này cơ bắp vô cùng cường tráng, phảng phất như trong thân thể có vô cùng vô tận lực lượng, cùng lúc nam tử này xuất hiện, một luồng uy áp khó có thể tưởng tượng cũng bạo phát.

- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!

Vừa xuất hiện trong bụi mù nam tử cao lớn đã lập tức gào thét như điên, tiếng thét thảm thiết như vọng đến từ địa ngục, hai dòng nước mắt nóng từ trong hốc mắt chảy ra, hắn thì thào:

- Vì sao? Vì sao! Thật vất vả mới hạ quyết tâm, thật vất vả mới có thể mở rộng cửa lòng, đây là đáp án sao? Đây là đáp án vận mệnh cho ta sao?

Khí hậu bắt đầu bị ảnh hưởng, chuyển thành không khí chết chóc thê lương, gió bắt đầu thổi, nam tử này liên tục gào thét, đồng thời luồng uy áp lúc trước cũng theo tâm tình của hắn trở nên vô cùng mãnh liệt, vốn chỉ là một tia ý thức mà thôi, vậy mà cũng có thể ảnh hưởng đến vật chất, dùng nam tử này làm trung tâm, vòi rồng kịch liệt bắt đầu hình thành.

- Chòm sao Sư Tử... Thánh y chòm sao Sư Tử!

Giờ phút này Otto Rik cũng bất chấp tất cả, uy áp của nam tử bên trong màn sương càng lúc càng khủng bố, chỗ của hắn và Berry đang đứng là gió xoáy mãnh liệt, thậm chí những nơi khác cũng đã dẫn phát vòi rồng, nhưng sương mù tại vị trí nam tử cao lớn đứng lại rất bình hòa yên tĩnh, không hề có dấu vết gì của việc bị cuồng phong ảnh hưởng, quả nhiên là vô cùng cổ quái.

Ngay khi Otto Rik hét lớn, bên trong xe buýt lập tức xuất hiện một luồng sáng, tiếp đó ảo ảnh một con sư tử bằng vàng liền hiện lên, khi sư tử vàng đang lao nhanh về hướng Otto Rik, bỗng nhiên một tay của nam tử cao lớn khẽ vẫy nhẹ, lực đạo khó có thể tưởng tượng trực tiếp lướt qua Otto Rik, hút sư tử vàng về phía màn sương, Otto Rik cùng Berry còn chưa kịp có phản ứng gì, nam tử cao lớn đã há miệng cắn nuốt ảo ảnh sư tử này vào bụng, cùng lúc đó, uy áp trên người nam tử cao lớn lại trở nên càng thêm mãnh liệt.

Đây là Ngoại đạo, đây là khác biệt giữa Vu và Đại Vu, đây là nguyên nhân Đại Vu có thể địch nổi Thánh nhân: Ngoại đạo!

Đại Vu đã tiến hành chuyển đổi phương thức sử dụng năng lượng của bản thân, biến thành tố chất thân thể có thể cắn nuốt thiên địa vạn vật. Bất kể là sinh mạng, năng lượng hay pháp bảo, chỉ cần năng lượng của bản thân có thể áp chế, như vậy sẽ có thể cắn nuốt, sau đó chuyển đổi thành năng lượng của bản thân.

Nam tử cao lớn tùy ý cắn nuốt ảo ảnh sư tử vàng, nhìn như vô cùng nhẹ nhàng, nhưng Otto Rik cùng Berry lại hoàn toàn sợ hãi đến mức ngây người, bọn họ đều rõ ảo ảnh sư tử kia đến cùng là thứ gì, đây chính là áo giáp vàng hộ thể của mười hai chòm sao bảo vệ cho thần hệ Olympus lưu truyền lại, mức độ cứng rắn chắc chắn không cần nhiều lời, hơn nữa theo tiểu vũ trụ của người sử dụng càng cường đại, mức độ cứng rắn cũng sẽ càng lớn, thậm chí chống lại vũ khí hạt nhân cũng có thể, đây chính là thánh y cần hai chi tiết cấp A, sao có thể bị cắn nuốt như vậy được?

Sau khi cắn nuốt ảo ảnh sư tử vàng rốt cuộc nam tử cao lớn cũng nhìn về phía Otto Rik cùng Berry, lực uy áp vốn phân tán khắp bốn phía lập tức tập trung đến vị trí của hai người. Cho dù với thực lực của hai người không thể hoàn toàn cảm nhận được sự khủng bố của luồng uy áp này, nhưng khi nam tử cao lớn nhìn về phía mình, thân thể cả hai vẫn tự động run rẩy không thể khống chế, Otto Rik hét lên một tiếng rồi ngã quỵ trên mặt đất, chỉ có người da đen Berry là lấy hết sức tập trung lôi điện quanh cơ thể, điện quang như có thực chất dần nâng thân thể của hắn lên không trung, giây lát sau Berry đã bay lên đến độ cao mấy chục mét.

- Sợ sao? Hiện tại đã biết sợ rồi sao? Lúc các ngươi giết người, đùa bỡn người khác, trói buộc tra tấn linh hồn của họ, có từng cảm thấy sợ hãi?

Nam tử cao lớn mặt không biểu tình nói, tiếng nỉ non giống như được loa phóng thanh phóng đại lên truyền đến khắp bốn phương trời, Berry như phát điên liều mạng bay ra xa khỏi phạm vi của gió bão, mà nam tử cao lớn lại không hề có động tác nào chỉ chậm rãi nhắm mắt lại, khi hắn mở mắt ra, đôi mắt đã trở thành một mảng mông lung, đồng tử các loại đều đã biến mất, chỉ còn lại có tinh vân Hỗn Độn, một tay hắn cầm lên thanh trường cung bằng hợp kim, tay còn lại rút ra chín mũi tên ánh sáng vô cùng rực rỡ từ trong hư không.

- Hãy cảm thấy tự hào đi, lúc trước có thể chết dưới chiêu này không phải Tiên nhân thì cũng là tu chân giả cường đại, vậy mà con sâu cái kiến như ngươi cũng có thể...

Nam tử cao lớn khom người giương cung như trăng rằm, toàn bộ chín mũi tên đều nằm trên dây, vụt một tiếng, chín mũi tên đồng thời bay ra, Otto Rik vô thức nhìn về phía bầu trời, dùng phản xạ thị giác của hắn căn bản không thể thấy rõ hướng đi của những mũi tên này, hắn chỉ nghe thấy mấy tiếng nổ ầm ầm vang vọng liên tiếp, sau đó một quả cầu ánh sáng chói chang như mặt trời, kích thước lớn như sao chổi vụt bay ra khỏi tầng khí quyển, người da đen Berry đã sớm biến mất không còn tung tích, giống như chưa bao giờ tồn tại, ngay cả một chút tro tàn cũng không có, quả cầu ánh sáng lóe lên một chút rồi biến mất ngoài không gian, uy lực cực lớn thậm chí tạo ra một lỗ hổng khổng lồ trên bầu trời, phảng phất như dấu vết thiên thạch để lại...

- Cửu tiễn xạ nhật... Chỉ có thể phát huy được một thành uy lực, nhưng cũng đủ để kích phá hành tinh nhỏ như Nguyệt cầu rồi...

Nam tử cao lớn vừa nói vừa bước ra từ trong màn sương khói tràn ngập, vừa ra khỏi phạm vi của sương mù, toàn bộ thân hình hắn liền bắt đầu vặn vẹo giống như tín hiệu điện, nhanh chóng trở nên hư ảo, mà hắn cũng không để ý đến chuyện đó, chỉ bước về phía trước, nhìn có vẻ chậm rãi nhưng nháy mắt sau đã xuất hiện bên cạnh Otto Rik, tiếp đó cánh tay nam tử cao lớn nhẹ nhàng khẽ động, tứ chi Otto Rik liền bị biến thành thịt nát, ngay cả xương cốt đều triệt để nát vụn, hắn cũng mặc kệ đối phương kêu gào thảm thiết, chỉ quay người đi về hướng Anna.

- Thật xin lỗi, hức, thật xin lỗi...

Nam tử cao lớn bế Anna lên từ trên mặt đất, hắn vậy mà giống như đứa trẻ khóc òa lên, khóc đến thê thảm vô cùng, theo thân thể của hắn càng lúc càng trong suốt, phảng phất như chuẩn bị biến mất, lúc này hắn mới ngửa mặt lên trời hét lớn.

- Ta muốn lực lượng, ta muốn lực lượng đủ để bảo vệ chính mình, bảo hộ chúng ta! Nếu như ta có lực lượng, làm sao nàng lại chết? Aaaaaaa!

Nam tử cao lớn này đúng là Trương Hằng sử dụng bụi luân hồi quay ngược về Hậu Nghệ chân thân, dựa vào lực lượng cùng trí nhớ của Đại Vu, giờ phút này Trương Hằng chính là tồn tại không thể địch nổi, ngay cả Trịnh Xá hắn cũng nắm chắc có thể đánh bại trong vòng mười giây. Nhưng mà như vậy thì có ích gì? Thân thể này của hắn chỉ là Đại Vu chân thân, không phải là thân thể của Thánh nhân, hắn không có cách nào hồi sinh Anna.

Lực lượng của Đại Vu đã biến đổi, không còn một số khả năng kỳ diệu như Thánh nhân, hắn có thể dựa vào năng lượng để ngưng đọng thời gian, tuy vậy lại không cách nào dựa vào năng lượng để nghịch chuyển thời gian, hắn có thể cắn nuốt vạn vật, tuy vậy lại không cách nào dùng năng lượng chữa trị cho người khác. Vu, cho dù là Đại Vu, đều chỉ là sinh vật được tạo ra cho mục đích chiến đấu, bọn họ chỉ là vì chiến đấu...

- Anna, anh cần em, đã nói sẽ một mực bên nhau vĩnh viễn, làm sao anh có thể để em ra đi như vậy!

Sau khi nói xong những lời này, hư ảnh nam tử cao lớn rốt cuộc cũng triệt để biến mất, tiếp đó thân thể của Trương Hằng liền xuất hiện tại chỗ, hắn cũng không nói thêm gì nữa, chỉ ôn nhu hôn hướng về phía Anna đang nằm trong lồng ngực mình, hôn lên đôi môi đỏ mọng nhuộm đầy máu tươi của nàng…

( Người yêu, em hãy ngủ một giấc… )

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio