Vô Hạn Tương Lai

chương 66: chiến đấu, chiến đấu! (lục)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc đầu Hà Thiên Đạo ra mệnh lệnh, một khi trong phạm vị thành phố Thượng Hải phát hiện được bất kỳ khu vực nào xuất hiện tai nạn hoặc chuyện kỳ quái liên tục, như vậy lập tức điều động quân đội cảnh sát vũ trang từ khu vực phụ cận qua, hơn nữa trước tiên phải báo cáo cho hắn, nhưng sau khi hai người Trương Hằng bị phát hiện, chiến tuyến vốn đã bố trí thống nhất lại xuất hiện một loại rối loạn, giờ phút này một bộ phận cảnh sát đã bị Hà Thiên Đạo điều đi chặn đường Trương Hằng, một bộ phận lực lượng cảnh sát còn lại thì đang hướng về nơi phát sinh liên hoàn tông xe tại phố XX.

- Đại tá, tấm bản đồ này ngươi đã lật đi lật lại mấy lần rồi, kết quả đến cùng là cái gì?

Trong một chiếc xe cảnh sát, Hà Thiên Đạo đang ngồi cùng một chỗ với mấy tên thanh niên, dung mạo mấy tên thanh niên này tuy không giống nhau, nhưng hai mắt bọn họ đều sáng ngời, cả người cơ bắp tuy vậy lại không gây cảm giác cứng như sắt mà có vẻ mềm dẻo linh hoạt. So sánh với đám thanh niên, Hà Thiên Đạo ăn mặc quần áo lôi thôi lếch thếch thực sự trông có phần lạc lõng, tuy vậy không có bất kỳ người nào dám lộ ra biểu lộ xem thường gì, trên thực tế... những nhân viên nội bộ biết rõ thực lực người nam nhân này, đối với hắn trong lòng chỉ có cảm giác sợ hãi mà thôi...

Người vừa hỏi lúc nãy là người lớn tuổi nhất trong đám, ước chừng hai tám hai chín tuổi, thái độ cùng động tác của hắn đối với Hà Thiên Đạo đều rất cẩn thận, đâu ra đấy. Hà Thiên Đạo vẫn đang cầm bản đồ Thượng Hải xem xét kỹ, vừa xem xét hắn vừa xé một lỗ xuống từ những vị trí nhất định, chỉ sau một lát, trên bản đồ đã đầy những lỗ lớn nhỏ.

- Hai tuyến đường hoàn toàn bất đồng sao?

Hà Thiên Đạo thì thào tự nói một câu, sau một lúc hắn mới nói với mấy người thanh niên này:

- Vừa rồi có điện thoại của cấp trên sao? Nói gì vậy?

Tên thanh niên cầm đầu vội vàng nói:

- Chủ tịch không hài lòng với việc ngươi đánh Lý đội trưởng bị thương, mặc dù là trong khi làm nhiệm vụ, cũng không thể tùy ý tiến hành công kích với người trong đội ngũ, mặt khác chủ tịch cũng đồng ý với phân tích suy đoán, hy vọng có thể thấy người thật vật thật... Muốn chúng ta chấm dứt tình hình hỗn loạn tại Thượng Hải trong vòng hai tiếng đồng hồ, còn muốn viết một bản báo cáo chi tiết kỹ càng, thứ đại tá nhắc đến lúc trước cũng phải trình diện lên…

Hà Thiên Đạo gãi gãi đầu, hắn bất mãn thầm nói:

- Đám lão gia hỏa này thật sự là tham lam a, rõ ràng chỉ là một suy đoán mà thôi. Vậy mà bọn hắn đã liều mạng phát động truy tìm... Dục vọng của nhân loại thật sự là làm người ta ghê tởm, các ngươi biết không? Trước tiên muốn có tiền tài, sau đó muốn có quyền thế điều khiển vận mệnh của người khác, nếu như đều đã có, vậy thì vẫn phải đối mặt với phán quyết công bằng cho tất cả, không ai có thể trốn tránh, lão hóa cùng tử vong... Nếu như có thể thoát khỏi phán quyết này mà nói... dục vọng của nhân loại còn có thể phóng đại đến mức nào đây?

Mấy tên thanh niên trong xe lập tức nhắm mắt nhắm mũi, ngồi im không nhúc nhích, phảng phất như vừa rồi Hà Thiên Đạo chỉ là nói nhảm vậy, nếu như có thể mà nói, bọn hắn thật sự là hận không thể che lỗ tai của mình lại... Có một số việc có thể nghe, nhưng cũng có một số việc nghe xong sẽ khiến chết người a, bọn hắn cũng không phải Hà Thiên Đạo, không thể nào đủ khả năng để nghe những chuyện cực kỳ cơ mật này...

- Thật sự là một đám phàm nhân a... Có người muốn trường sinh, có người đã nghe lại giả bộ như không nghe thấy, có người lại đau khổ giãy dụa vì miếng cơm manh áo, thế giới như vậy thật sự là không thú vị chút nào...

Hà Thiên Đạo thở ra một hơi, hắn lấy ra một chiếc đùi gà từ chiếc túi trên bàn, vừa cắn đùi gà vừa nói:

- Như vậy tiếp tục phong tỏa phố XX, điều động bảy mươi phần trăm cảnh sát cùng quân đội vũ trang qua đó, khi cần có thể yêu cầu quân đội phái ra trực thăng chiến đấu, yêu cầu dưới danh nghĩa phòng số cục quốc an... Mặt khác toàn bộ lực lượng cảnh sát còn lại theo tuyến đường này, đuổi theo hai người bị tình nghi, nhất định phải bắt cho bằng được.

Trong lúc Hà Thiên Đạo nói chuyện, đã vẽ ra một tuyến đường trên bản đồ, mà đó cũng chính là lộ tuyến của Trương Hằng hiện tại. Mấy tên thanh niên lập tức thở ra một hơi nhẹ nhõm, chỉ có người thanh niên cầm đầu vẫn hơi không yên tâm một chút:

- Huy động toàn bộ? Tuy đã trấn áp được phần lớn đối tượng có súng, nhưng thật sự không lưu lại chút lực lượng dự bị nào sao? Nếu như có đối tượng sử dụng súng gây náo loạn vậy chúng ta căn bản sẽ không đến kịp…

- Không cần. Những kẻ gây bạo loạn đó chỉ muốn chạy trốn giữ mạng thôi, cho dù có kẻ chạy thoát khỏi Thượng Hải cũng không sao, sau này sẽ có rất nhiều thời gian săn lùng truy bắt. Cá lớn chính thức mà chúng ta muốn bắt là ở chỗ này... hoặc là chỗ này!

Hà Thiên Đạo dùng ngón tay chỉ về một chỗ trên phố XX, chỗ đó đúng là khách sạn lão tứ Lâm gia đang ở, mà một chỗ khác chính là lộ tuyến Trương Hằng đang chạy trốn.

- Cho ta xem thử xem, thứ này rốt cuộc là cái gì, vì sao có thể dẫn phát liên hoàn tông xe, có thể phóng hỏa tại bệnh viện, có thể biết trước tương lai... À, còn có vì sao có thể biết được số điện thoại của tiểu đội hành động bí mật…

Hà Thiên Đạo nhắm mắt yên lặng, hắn thì thào nói, bàn tay lúc trước cầm chiếc đùi gà vô ý thức chạm vào ngực áo, vì vậy, bộ y phục trên người càng lúc càng lôi thôi hơn…

- Quả nhiên.

Lăng Tân một tay cầm Phong Thần bảng, tay kia cầm một quả táo đỏ, hắn vừa ăn táo vừa nói:

- Hà Thiên Đạo quả nhiên đã biết được điều gì đó, mục đích của hắn tuyệt đối không chỉ đơn thuần là muốn bắt bốn người Lâm gia cùng với tiêu diệt tập đòan La thị, có lẽ trước khi Phong thần bảng xuất hiện, nhiệm vụ của hắn xác thực là những chuyện này, nhưng nhiệm vụ hiện tại của hắn có lẽ đã biến thành đọat được Phong thần bảng rồi...

Đạt Vân Hi vừa lái xe vừa liếc nhìn Lăng Tân, khi thấy Lăng Tân lại đang ăn táo, nàng mới đột nhiên hỏi:

- Lúc trước ta đại khái còn có thể đoán được ngươi định làm cái gì, nhưng bây giờ lại thật sự không cách nào đoán được, ngươi rốt cuộc muốn dẫn Trương Hằng cùng nữ sát thủ kia đến nơi nào? Cảnh sát cũng đã bao vây phố XX, ngươi có thể làm gì khiến cho nam tử họ Lâm bại lộ vị trí? Thật là khó hiểu.

-... Trí tuệ của người bình thường.

Lăng Tân cũng không tức giận:

- Ta muốn dẫn Trương Hằng tới trường đại học trước kia, đó là phục bút cho bước tiếp theo, tạm thời không cần đề cập tới, chuyện quan trọng nhất trước mắt vẫn là tranh đoạt Phong Thần bảng, về phần làm thế nào khiến cho nam tử họ Lâm tự lộ ra ra vị trí… ta không cần làm gì cả, chỉ cần vòng vây cảnh sát càng ngày càng nhỏ, vị trí của hắn sẽ tự bại lộ... Đến lúc đó, chính là thời điểm chúng ta cần phải chiến đấu…

Cùng lúc đó, cách vị trí của hai người Lăng Tân rất xa, trong một quán rượu có hai nam tử trẻ tuổi đang ngồi, một người dáng ngồi toàn thân thẳng tắp, tư thế thật sự là không có chút khuyết điểm nào, phảng phất giống như một quân nhân, mà một nam tử trẻ tuổi khác thì tư thế ngồi giống như của lưu manh côn đồ, hơn nữa chân hắn còn vểnh tới vểnh lui, thật sự là không có chút nào đứng đắn.

-... Ta căn bản không cần ra tay, khi vòng vây cảnh sát càng lúc càng thu hẹp, nam tử họ Lâm tự nhiên sẽ nhịn không được sử dụng Phong Thần bảng. Giống như nhận được một lượng lớn điểm nhân quả trong thời gian ngắn sẽ gây ra xui xẻo liên tục, sử dụng một lượng lớn điểm nhân quả cũng sẽ tạo thành thời không nghịch lưu, chỉ là loại thời không nghịch lưu này có chút khác biệt, đột ngột và chí mạng… Lúc trước ta cũng đã có nói, chúng ta không cần trực tiếp đối mặt với nam tử họ Lâm, bởi vì trên mười vạn điểm nhân quả xác thực quá kinh khủng, ngay cả ta cũng không dám chính diện lấy cứng đấu cứng, cho nên, lợi dụng cảnh sát, khiến cho hắn sử dụng Phong thần bảng mà tự tử vong, khi đó chính là thời điểm ngươi đi cướp Phong Thần bảng.

Thanh niên ngồi nghiêm túc lạnh lùng nói. Tên thanh niên giống như côn đồ kia thì quát khẽ một tiếng, sau đó hắn mới thấp giọng nói:

- Trần Hạo Thao, ngươi rốt cuộc là lớn lên trong hoàn cảnh như thế nào mà có thể có trí tuệ như vậy? Những chuyện này đều bị ngươi phân tích suy đoán ra, ta nghe mà cảm thấy giống như đúng thật sự là có chuyện như vậy, hắc hắc, có thể gặp được ngươi thật sự là quá tốt, Thiên đường trong tâm tưởng của ta... Đúng rồi, vì sao ngươi không tự mình đi lấy Phong Thần bảng? Cứ để cho ta ngăn chặn Lăng Tân không được sao?

- Bởi vì ta muốn gặp hắn một lần...

Người thanh niên có tư thế ngồi nghiêm túc mang khí chất quân nhân này chính là Trần Hạo Thao, hắn cúi đầu thì thào nói:

- Mấy chục năm thân tình sao có thể dễ dàng vứt bỏ như vậy? Tuy tín niệm bất đồng, nhưng chẳng lẽ không thể tìm ra được điểm chung, tạm bỏ cái bất đồng qua một bên sao? Cho nên trước khi ta và hắn thực sự trở thành kẻ địch, ta nhất định phải gặp lại hắn một lần... Huống hồ, chỉ dựa vào trí tuệ biểu hiện dựa trên bố cục lần này của hắn, cũng khiến cho ta cần phải đi gặp hắn một lần rồi, sau khi ta cùng hắn liên hợp lại, thực lực của chúng ta tuyệt đối không phải đơn giản chỉ là một cộng một bằng hai, nếu như có hắn trợ giúp ta mà nói..., chúng ta nhất định có thể vượt qua kẻ đứng phía sau tất cả mọi chuyện này… Cho nên, ta nhất định phải gặp hắn một lần.

Nam tử côn đồ lắc lắc đầu nói:

- Thật sự là khó có thể lý giải cái các ngươi gọi là tình thân, thế giới này có cái gọi là tình thân sao? Hắc hắc, đều chỉ là dối trá mà thôi, thế giới này căn bản không có cái gọi là tình thân đâu, có lẽ... Có lẽ chỉ có khi chúng ta đã sáng tạo ra Thiên đường, tình thân mới có thể thực sự xuất hiện...

Trần Hạo Thao sau khi thở ra một hơi liền đứng lên, hắn đi về hướng cửa quán rượu, vừa đi hắn cũng vừa nói:

-Đi thôi, đi đoạt lấy lực lượng có thể giúp chúng ta sáng tạo Thiên đường, đi hoàn thành mộng tưởng của chúng ta...

- Thiên Đường...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio