– Gia Cát Thần Hầu, tại hạ Lam Phá Thiên, hôm nay đến qúy phủ cầu hôn Vô Tình công tử cho con gái độc nhất của ta Lam Nhựợc Phi.
– Gia Cát Thần Hầu, hôm nay ta đến quý phủ cầu hôn Vô Tình công tử cho con gái ta là Lăng Tiểu Đao.
– Gia Cát Thần Hầu, tại hạ là bang chủ Phi Hổ bang Hồng Thất Công, hôm nay ta đến quý phủ cầu hôn Vô Tình công tử cho con ta là Hồng Kính.
Phi Hổ bang chủ nhắc tới chính là đứa con trai đại bất hiếu, Hồng Kính mà trán đầy mồ hôi. Đuờng đường là một nam tử hán, từ khi trên đường gặp được Vô Tình thì liền hồn xiêu phách lạc, ba hồn thì mất đén hai mỗi ngày đều tuyệt thực để bức người cha tội nghiệp đến Thần bộ ti cầu hôn, cứ y như điệu bộ của nữ nhân muốn chồng vậy. Phi Hổ bang chủ đành phải chiều lòng con trai, đây rốt cục là đạo lý gì? Con trai lão tự nhiên lại muốn thành thân cùng một nam nhân khác!
Lam Phá Thiên, Lăng Lạc Thạch, Gia Cát Chính Ngã dường như hóa đá, chết trân tại chỗ, nam nhân muốn thành thân cùng nam nhân, đây là cái lý gì chứ?
Còn Vô Tình lúc này lại đang lang thang mua sắm trên phố. Lát sau y liền gặp phải tên háo sắc Trần Cửu.
– Đại mỹ nhân a… Trần Cửu gào lên vang dội.
– Mỹ nữ? – Lâm Phong từ khi xuyên không tới nơi này kỳ thực chưa gặp được một mỹ nữ Đại Tống chân chính nào liền không tự chủ được phải mở thật to mắt dáo dác ngó nghiêng để tìm mỹ nhân. – Nhưng mỹ nhân ở đâu?
– Đại mỹ nhân, là ngươi đó!
Trần Cửu toan đưa tay sàm sỡ Vô Tình, hắn vừa xáp lại gần thì không ngờ xuất hiện một thiếu niên, y quát lên:
– Không được bắt nạt vợ ta! >’’