Phải nói Ngô Chính che giấu quá sâu dù là bất cứ ai cũng vô phương có nhìn thấu được hắn, bởi lẽ đó Phương Sinh đại sư từ đầu đến giờ đều không một chút dám buông lỏng.
Trước đó bởi vì Nhậm Ngã Hoành hành động quá vô liêm sỉ khiến Phương Sinh đại sư cực kỳ phẫn nộ không thể kìm chế mới không một chút nương tay điên cuồng tiêu diệt hết “ vật cản ” dám chắn đường.
Nào có biết được hiện tại lại bị một tên tiểu tử hỷ mũi chưa sạch mượn cớ lấy đó làm khó dễ cơ chứ!?
Đồng thời Phương Sinh đại sư cũng rất thắc mắc tại sao sư huynh của hắn Phương Chứng đại sư lại muốn không làm khó dễ để Ngô Chính có thể tự ý ly khai.
Dù sao nếu phải chiến đấu ngay bây giờ Phương Sinh đại sư vẫn tin tưởng Ngô Chính dù là thâm bất khả trắc cũng không phải là đối thủ của Phương Chứng đại sư.
Hơn nữa Thiếu Lâm tự còn có con bài tẩy chưa lật, không cần phải sợ hãi nghênh chiến với hai cái tuyệt đỉnh đối thủ.
Chưa kể nếu thật sự không đánh lại còn có thể lợi dụng đám người đồng bọn sau lưng Ngô Chính để uy hiếp hắn.
Phải biết mấy cái nhất lưu đỉnh tiêm cao thủ gì đó trong mắt tuyệt đỉnh cao thủ đều là nhỏ bé như con kiến, chỉ cần muốn dẫm liền chết hoàn toàn không có chút khó khăn.
“ Diệt trừ yêu ma chính là cứu giúp chúng sinh, tiểu thí chủ hà tất phải lấy đó mà chê trách Thiếu Lâm tự chúng ta không tốt!? ”
Phương Chứng đại sư thì ngược lại không nóng vội, vẫn là rất có phong thái điềm đạm thản nhiên của một đại sư từ tốn nói.
“ Tất nhiên là không thể chê trách, nhưng là đến người mình cũng muốn giết không một chút thủ hạ lưu tình, ta là rất thắc mắc Phương Sinh đại sư như thế nào lại có thể là đại sư a!? ”
Ngô Chính giọng nói tuy là không cay nghiệt đả kích nhưng là mười phần châm biếm bám lấy vấn đề này không buông tha.
“ Tiểu tử, ngươi vừa nói cái gì? ”
Phương Sinh đại sư nghe được liền nóng nảy quát lên, tựa hồ là không thể kìm chế xúc động muốn ra tay giải quyết Ngô Chính.
Phương Chứng đại sư liền đưa tay can ngăn sư đệ của mình xung động, sau đó lại nhẫn nại nói với Ngô Chính:
“ Rốt cuộc tiểu thí chủ là muốn làm gì? ”
Ngô Chính lại không trả lời cố ý trầm mặc nghiền ngẫm, tận dụng hết mọi cơ hội câu kéo thời gian, đồng thời bên cạnh hắn Đông Phương Bạch trên tay đã có sẵn kim châm, chỉ cần có chút bất thường ngay lập tức liền sẽ động thủ.
Chíuuu...
Đúng lúc này bỗng nhiên có tiếng pháo hiệu từ dưới chân núi phát ra, hồng sắc pháo hoa tựa như tên lửa phóng thẳng lên bầu trên để mọi người dù là cách đó hai mươi dặm vẫn có thể trông thấy.
Ngay tức khắc sau đó hơn hai trăm người Tiếu Diện quân đang đứng phía sau Ngô Chính liền có phản ứng hành động.
Tiếu Diện quân mỗi người từ trong y phục nhanh chóng lấy ra một cái mặt nạ mang lên che đi khuôn mặt, trên mặt nạ tiếu diện đặc điểm nhìn qua rất dễ để nhận biết thân phận của bọn hắn.
Phương Chứng đại sư cùng Phương Sinh đại sư trông thấy Tiếu Diện quân công khai bại lộ thân phận liền trở nên sững sốt kinh nghi.
Thiếu Lâm tự có thể nào đã quên mất trên giang hồ còn có một cái Tiếu Diện Huyết Ma từng làm mưa làm gió hay sao!?
Cứ tưởng Tiếu Diện Huyết Ma đơn giản chỉ là con cờ để Thiếu Lâm tự có thể lợi dụng, lại không hề hay biết chính bản thân Thiếu Lâm tự trước nay chẳng qua cũng chỉ là một trong những con cờ nằm trên bàn cờ mà thôi.
Không chờ đợi Phương Chứng đại sư hai người kịp suy nghĩ thông suốt, Tiếu Diện quân lúc bấy giờ đã tiến đánh xuống núi, bắt đầu công cuộc giết chóc của mình.
“ Không ổn, ngăn bọn hắn lại! ”
Phương Chứng đại sư nhanh chóng phản ứng, lúc này liền muốn nhanh chân chặn lấy con đường xuống núi không để Tiếu Diện quân tự tung tự tác muốn quấy rối kế hoạch của Thiếu Lâm tự.
Vi Đà Chưởng!
Tuy nhiên Ngô Chính sẽ để yên thành toàn cho Phương Chứng đại sư sao? Tức khắc liền có động tác một chưởng đánh về phía Phương Chứng đại sư.
“ Nghiệt súc, đừng hòng cản trở! ”
Phương Sinh đại sư hét lên, sau đó dùng khinh công phóng đi muốn thay sư huynh của hắn Phương Chứng đại sư đón lấy Vi Đà Chưởng của Ngô Chính.
“ Đối thủ của ngươi là ta ”
Nhưng là Đông Phương Bạch canh chừng Phương Sinh đại sư đã lâu, nhiệm vụ của nàng là không để Phương Sinh đại sư có thể cản trở cho Ngô Chính.
Trên tay Đông Phương Bạch kim châm đã phóng tới Phương Sinh đại sư khiến hắn phải không thể không né tránh sang một bên.
Về phía Phương Chứng đại sư, lúc bấy giờ đón lấy một chưởng thô sơ nhưng bá đạo cương mãnh bậc nhất trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự Vi Đà Chưởng, khiến Phương Chứng đại sư kinh nghi không thôi.
Đại Lực Kim Cương Chưởng!
Không chần chừ, Phương Chứng đại sư chọn cách lấy cứng đối cứng, ngay lập tức cũng thi triển một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm tự chống lại Vi Đà Chưởng.
Ầm...
Chưởng pháp giao nhau bất phân thắng bại tạo thành xung lực đồng thời đẩy lui Ngô Chính, Phương Chứng đại sư hai người về phía sau.
Cùng lúc đó, Tiếu Diện quân tranh thủ thời gian di chuyển đã có thể xuống núi tham dự vào chiến đấu bên trong giữa triều đình và danh môn chính phái đám người.
“ Khốn kiếp! ”
Phương Sinh đại sư không kìm nổi giận dữ hét thật to, nhưng cũng vô phương có thể thay đổi cục diện lúc bấy giờ.
Đông Phương Bạch toàn lực thi triển tấn công quấn lấy Phương Sinh đại sư khiến hắn không có một chút thời gian để quan tâm đến chuyện khác, chỉ có thể nhanh chóng phân ra thắng bại với Đông Phương Bạch mới có thể được nhàn rỗi.
Ở trên võ đài lúc này, Ngô Chính đang đối diện với Phương Chứng đại sư cả hai đều vô cùng kiêng kỵ lẫn nhau.
Một chưởng vừa rồi giao đấu nếu chỉ xét về lực lượng thì Vi Đà Chưởng bá đạo mạnh mẽ hơn Đại Lực Kim Cương Chưởng một phần, nhưng bù lại Phương Chứng đại sư công lực lại mạnh hơn Ngô Chính một cấp bậc mới tạo thành tình huống cả hai người bất phân thắng bại.
“ Ngươi là Tiếu Diện Huyết Ma!? Ngươi tại sao lại học được tuyệt kỹ của Thiếu Lâm tự bọn ta? ”
Phương Chứng đại sư sắc mặt cực kỳ âm trầm nghiến răng nói, lúc bấy giờ Ngô Chính đã thay cho mình Huyễn Ảnh Tử Bào cùng với trước đó Tiếu Diện quân công khai bại lộ thân phận liền có thể đoán được thanh niên trước mắt Phương Chứng đại sư là ai.
Trên thế gian này còn ai có thể đối cứng Phương Chứng đại sư một chưởng mà không bại!?
Dù nói Phương Chứng đại sư cũng không tự cho mình là thiên hạ vô địch nhưng từ khi dừng chân ở tuyệt đỉnh đỉnh phong tu vi suốt mấy chục năm vẫn chưa từng có đối thủ có thể chính diện giao đấu với hắn.
Thậm chí đến cả Phong Thanh Dương tiền bối đời trước của Hoa Sơn kiếm phái có đến đây Phương Chứng đại sư cũng không một chút sợ hãi.
Một cái Phong Thanh Dương đã bị tuổi tác ăn mòn theo năm tháng còn có thể khiến cho Phương Chứng đại sư sợ hãi hay sao!?
-------------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc h sẽ upload chương mới, từ -> chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote -> sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.