Trương Tam Phong an nhàn trên núi bấy lâu tựa hồ đã quên mất nguyên do thứ ba nếu có ai đó muốn tìm kiếm tung tích của Tạ Tốn rồi, phải biết một khi Tạ Tốn an toàn trở về cũng đồng nghĩa với việc Minh giáo lực lượng lại thêm một phần ngưng kết, không còn tình trạng mỗi người một nơi như hiện nay.
Mà đó có lẽ cũng không hẳn là một việc tồi tệ, trôi qua chừng ấy thời gian Tạ Tốn sát tính hẳn là cũng đã vơi bớt phần nào, nếu hắn có thể kiểm soát ổn định được Minh giáo lúc bấy giờ đang chia bè kết phái không việc ác nào là không làm, thì âu cũng là tạo phúc cho võ lâm.
Tuy nhiên nếu Tạ Tốn thù oán sâu nặng hung tính vẫn chưa bị mai một, ngược lại giang hồ lại phải tiếp tục hứng chịu cơn thịnh nộ của hắn một lần nữa, điều này càng là họa không phải là phúc.
Lại nói trong tình thế triều đình quân Nguyên tàn bạo giết chóc áp bức lương dân như thế này nếu lại thêm một cái ma giáo hoành hành vô kỵ thì hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, Minh giáo tuy là làm hại võ lâm nhưng cũng là lực lượng chủ chốt của quân khởi nghĩa, không phải ai ai trong Minh giáo đều kẻ xấu tán tận lương tâm không việc ác nào không làm.
Hơn nữa Trương Tam Phong trong hai năm qua cũng nghe được ít nhiều tin tức về Ngô Chính, một tên thiếu niên cư trú tại Hồ Điệp Cốc làm nhiều việc nghĩa được giang hồ mọi người ca tụng đặt cho ngoại hiệu Lục Mạch Kiếm Tiên, đồng thời bên cạnh còn có Huyết Y Tiên Tử làm bạn, chỉ bấy nhiêu đó Trương Tam Phong liền có thể nhận biết được Ngô Chính trong suốt hai năm qua là đang làm chuyện gì.
Chưa kể Trương Vô Kỵ từ khi trở về lại núi Võ Đang cứ cách vài ngày lại hỏi thăm tin tức của Ngô Chính, để Trương Tam Phong không khỏi dặn dò Võ Đang Thất Hiệp mỗi khi đi ra bên ngoài đều là chú ý nghe ngóng.
Mà hầu hết tin tức có được về Lục Mạch Kiếm Tiên đều là ra tay cứu lấy bá tánh lương dân đồng thời tiêu diệt áp chế quân Nguyên hành động tàn bạo áp bức.
Cho nên khi Ngô Chính đến đây và nói muốn biết tin tức của Tạ Tốn để trợ giúp cho Minh giáo, Trương Tam Phong liền có thể hiểu được Ngô Chính đây là đang muốn mạo hiểm đánh cược một lần.
“ Tin rằng Trương Chân Nhân cũng không cần vãn bối phải giải thích nữa, lần này đến đây là hy vọng được ngài thành toàn! ”
Ngô Chính lúc này đột nhiên lại đứng lên chấp tay thành khẩn thỉnh cầu, để Đông Phương Bạch một bên trông thấy không khỏi thất thần ngơ ngác.
Trong tâm trí của nàng Ngô Chính tính cách là vô cùng cao ngạo chưa bao giờ thực sự để ai trong mắt, hầu như tất cả đều bị hắn xem là con cờ của mình để tiêu khiển mà thôi.
Tuy nói khả năng diễn xuất của Ngô Chính là rất tốt nhưng cho dù là diễn xuất Đông Phương Bạch cũng chưa từng trông thấy hắn cam chịu khấu đầu trước mặt kẻ khác mà cầu khẩn, đây hẳn là lần đầu tiên đi.
Điều này phải chăng là muốn nói Ngô Chính đối với Trương Tam Phong trong lòng tâm phục khẩu phục!?
Nhưng kể ra cũng không phải là quá khó hiểu, Trương Tam Phong đường đường là tổ sư sáng lập nên Võ Đang phái, là một nhân vật truyền kỳ khiến bao nhiêu thế hệ điên cuồng sùng bái ngưỡng mộ, có thể Ngô Chính cũng là một trong số những người đó mà thôi.
Tuy nhiên Đông Phương Bạch là không biết, Ngô Chính vốn dĩ chấp nhận khấu đầu trước Trương Tam Phong đơn giản là vì ông ta cảnh giới tu vi... quá mức biến thái!
Đông Phương Bạch không có Thuật Thăm Dò nên không hề hay biết, nhưng Ngô Chính lại có thể nhìn thấu được tu vi của Trương Tam Phong từ hai năm trước đã là tông sư đỉnh phong cấp bậc.
Phải biết Ngô Chính từ khi đặt chân đến giới này vẫn chưa từng gặp qua bất cứ ai có tu tuyệt thế hậu kỳ huống hồ là tông sư cảnh giới, kể cả Đại Ỷ Ti người được xem như là một trong những người có võ công đứng hàng đầu tiên trong “ Ỷ Thiên Đồ Long Ký ” cũng chỉ là tuyệt thế trung kỳ a.
Như vậy nếu suy ra Trương Vô Kỵ bên trong nguyên tác thời kỳ đỉnh phong của mình cao lắm cũng chỉ là tông sư sơ kỳ cấp bậc mà thôi, không có khả năng sẽ đạt được cảnh giới như thái sư phụ của hắn Trương Tam Phong, mà có lẽ cả đời Trương Vô Kỵ cũng không thể bắt kịp được ông ta.
Cho dù có muốn hay không Ngô Chính cũng phải công nhận Trương Tam Phong quả thật là một nhân vật truyền kỳ siêu việt cả một thời đại bên trong, Ngô Chính còn là không nghi ngờ nếu không phải bị thế giới pháp tắc áp chế ràng buộc thì Trương Tam Phong có thể còn đạt được đến cảnh giới cao hơn không chỉ là dừng lại ở tông sư đỉnh phong cấp bậc.
“ Chuyện này lão đạo là không thể quyết định, Ngô thiếu hiệp vẫn là hỏi ý kiến của Vô Kỵ thì hơn! ”
Lúc này Trương Tam Phong lắc đầu thở dài, đồng thời cũng đùn đẩy trách nhiệm này qua cho Trương Vô Kỵ tự ý quyết định.
Tuy bề ngoài là như vậy nhưng Ngô Chính minh bạch đây là Trương Tam Phong đã ngầm đồng ý cách làm của hắn, còn là chấp nhận mạo hiểm đánh cược lần này.
Ngô Chính liền tỏ ra vui mừng cười đáp: “ Đa tạ Trương Chân Nhân! ”
Trương Tam Phong nghe được không khỏi lại lắc đầu cười khổ, quả nhiên ông ta là bị Ngô Chính nhìn thấu ý nghĩ.
Thực chất nếu là người khác đến thỉnh cầu cùng một vấn đề thì dù là thân thuộc đến đâu Trương Tam Phong đều sẽ phũ phàng từ chối hoặc là gián tiếp không đồng ý.
Nhưng là vì Ngô Chính trước đó còn có ân tình cứu mạng với Trương Vô Kỵ, hơn nữa suốt hai năm qua ròng rã làm việc nghĩa cũng là để Trương Tam Phong trong lòng rất khâm phục, càng là tin tưởng vào quyết định của hắn.
Cho nên mặc dù ban đầu Trương Tam Phong rất không muốn mạo hiểm như vậy, nhưng rồi cuối cùng vẫn là không thể mở miệng mà từ chối.
Trương Tam Phong lúc này đột nhiên lại chuyển sang chuyện khác nói:
“ Lão đạo có một chút thắc mắc trong lòng, không biết Ngô thiếu hiệp có thể giúp ta giải đáp? ”
“ Không biết Trương Chân Nhân là có điều chi muốn biết, vãn bối tất nhiên sẽ không giấu diếm ”
Chuyến này mục đích đã hoàn thành một nửa, Ngô Chính lúc này rất nhàn nhã khoanh chân ngồi xuống tọa đệm.
“ Chỉ là hai năm trước đây Vô Kỵ trở về núi đã kể lại sự việc diễn ra trong lúc đó cho lão đạo ”
Trương Tam Phong rất từ tốn không nhanh không chậm nói:
“ Theo lão đạo được biết thiếu hiệp là dùng công lực của mình để chữa khỏi nội thương cho Vô Kỵ, phải chăng thiếu hiệp tu luyện chính là Cửu Dương Chân Kinh năm xưa đã thất truyền!? ”
Quả nhiên Trương Tam Phong từ lâu đã chú ý đến vấn đề này, chỉ là không có cơ hội để hỏi thăm Ngô Chính mà thôi.
Năm xưa Trương Tam Phong, Quách Tương và Vô Sắc thiền sư của Thiếu Lâm tự đều là nghe được Cửu Dương Chân Kinh thông qua Giác Viễn trong lúc tọa thiền nhập thần vô tình đọc lại toàn bộ tâm pháp bên trong bộ kinh thư này.
Ba người đều dựa vào những gì nghe được hôm đó mà ngộ ra võ học khai tông lập phái, tuy nhiên vì không thể nào nhớ hết toàn bộ cho nên mỗi người chỉ thuộc lòng một phần ba tâm pháp trong kinh thư.
---------------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc h sẽ upload chương mới, từ -> chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote -> sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.