“ Nực cười! Vừa rồi không phải ngươi cũng ám toán đó sao, trên thế gian chỉ được phép một mình ngươi là được đánh lén!? ”
Ngô Chính trên miệng vẫn không ngừng khích bác, đồng thời cũng không có y định lùi bước, một quyền đánh tới nghênh đón Đường Văn Lượng thế công.
“ Cái gì!? Thất Thương Quyền!? ”
Từ tư thế tung quyền cho đến lực đạo quyền kình không nghi ngờ Ngô Chính sử dụng chính là Thất Thương Quyền của phái Không Động, lúc bấy giờ Không Động ngũ lão phía sau trông thấy không khỏi kinh nghi hô lên.
Bên cạnh đó Tạ Tốn nghe được động tĩnh âm thanh phát ra, đồng thời cảm nhận được quyền thế vận hành cũng ngạc nhiên không kém, Ngô Chính chẳng lẽ là từ hai tháng trước trong lúc chiến đấu với hắn đã học lóm được môn quyền pháp này!?
Nếu nói Ngô Chính trước đó đã học được Thất Thương Quyền tại sao trong lúc chiến đấu với Tạ Tốn lại không sử dụng!?
Hơn nữa trong hai tháng qua trên tàu thuyền Tạ Tốn cũng không ít lần giao thủ luận bàn cùng Ngô Chính, trong lúc đó rất nhiều lần Tạ Tốn bị buộc phải sử dụng Thất Thương Quyền mới có thể đối kháng lại Ngô Chính thế công dồn dập.
Câu trả lời tựa hồ là đã có, Tạ Tốn lúc này trong lòng cũng cảm khái khôn nguôi.
Ở một khía cạnh khác, Ngô Chính lúc bấy giờ đang đối bính với Đường Văn Lượng chưởng môn phái Không Động, đồng thời lại dùng chính tuyệt kỹ của phái Không Động để so chiêu với nhau.
Binh binh binh binh binh...
Quyền kình liên tiếp giao thoa nhưng vẫn đang trong tư thế bất phân thắng bại, Thất Thương Quyền đối chiến với Thất Thương Quyền không chỉ là so về công lực ai lợi hơn ai, còn là so về độ thuần thục tinh thông đối với môn võ kỹ này.
“ Hỗn trướng, là Tạ Tốn dạy ngươi môn công phu của phái Không Động ta!? ”
Đường Văn Lượng cao giọng quát lên, nhưng động tác vẫn không ngừng đánh tới, một tay nắm quyền vận kình chẻ ngang nhắm vào yết hầu của Ngô Chính.
Chiêu thức tuy hiểm nhưng không độc, Ngô Chính cúi người liền có thể né tránh, lại tiếp tục vận kình chuyển thủ thành công, muốn dùng phương thức cương mãnh để so chiêu.
“ Ta là mình lĩnh ngộ, cứ phải có người chỉ dạy mới có thể học được võ công sao!? Thảo nào phái Không Động của các ngươi suốt đời không ngóc đầu lên được! ”
“ Câm mồm! ”
Đường Văn Lượng bị Ngô Chính vuốt râu hùm không kìm chế được lửa giận của mình, đồng thời cũng chuyển sang phương thức lấy cứng chọi cứng mà đấu với Ngô Chính.
Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh...
Hai người chân đạp khinh công bay lên không trung, quyên đầu liên tiếp đối bính giao thoa, Thất Thương Quyền vốn dĩ bao hàm bảy loại quyền kình không loại nào giống loại nào, cho nên tình hình chiến đấu vẫn là cực kỳ gay gắt biến hóa khôn lường, chỉ nhìn từ bên ngoài không thể nào đoán được là ai đang nắm thế thượng phong.
Bên này Ngô Chính và Đường Văn Lượng so tay ai cứng hơn, còn bên kia Tạ Tốn cũng không một chút nhàn rỗi có thể làm người đứng ngoài quan chiến.
Đối diện Không Động ngũ lão tuy vẫn giữ nguyên vị trí không hề động thủ, nhưng là khí thế toàn thân không ngừng bộc phát áp bách về phía Tạ Tốn, có vẻ là sợ Tạ Tốn nhân cơ hội hai người kia giao đấu mà đào tẩu.
Tuy nhiên Tạ Tốn cũng không để bọn hắn tự tiện tác oai tác quái, trên người kinh khủng sát khí tích tụ hơn mười năm trước một phen làm mưa làm gió tắm máu giang hồ vẫn chưa một khắc bị mài mòn đi, lúc này ngược lại ung dung áp bách về phía Không Động ngũ lão, khiến bọn hắn mỗi phút mỗi giây trôi qua đều là vô cùng rùng rợn, dựng đứng cả tóc gáy.
Thật may sát khí là để dọa người không phải là để giết người, bằng không Không Động ngũ lão sớm đã tan tác đội hình không còn một manh giáp.
“ Tặc tử, ngươi khốn kiếp! ”
Bỗng nhiên lúc này bên kia chiến tuyến Đường Văn Lượng giận dữ hét toáng lên, nhìn lại chỉ thấy khóe môi của hắn đã có một tia huyết lưu chậm rãi chảy xuống.
“ Ha ha, Thất Thương Quyền không phải trấn phái tuyệt kỹ của Không Động các ngươi đấy ư!? Sao bây giờ so với Thất Thương Quyền của ta thực sự quá yếu đuối a ”
Ngô Chính thì ngược lại hả hê cười to, liên mồm khích bác trêu ngươi, quả thật hắn đã sớm nhận ra Thất Thương Quyền của mình vượt trội hơn Đường Văn Lượng rất nhiều.
Môn công phu này sở dĩ vô cùng khó luyện đó là phải dẫn xung khí cường lực lưu thông qua các huyệt đạo kinh mạch trong cơ thể, việc này đòi hỏi nội công phải cực kỳ thâm hậu áp chế lấy xung khí cường lực trong lúc lưu thông qua các huyệt đạo đả thương đến nội tạng của mình.
Nhưng điều này ngược lại là ưu thế của Ngô Chính, nên biết thể chất của hắn là tiên thiên đạo thể, đồng nghĩa với việc kinh mạch huyệt đạo toàn thân đều đã được đả thông thu phát tùy tâm không cần phải đợi đến cảnh giới cao hơn mới có thể, hơn nữa càng là dẻo dai rắn chắc hơn người bình thường gấp mấy lần, cho nên Ngô Chính vốn dĩ không vận công dẫn khí chỉ cần tập trung bảo vệ nội tạng là được.
Chưa kể Thất Thương Quyền uy lực mạnh yếu còn phải tùy thuộc vào công lực của người sử dụng sâu cạn thế nào, nếu là công lực không đủ chống đỡ liền sẽ dẫn đến nội tạng trong cơ thể sau mỗi lần sử dụng Thất Thương Quyền đều phải chịu ám thương tiềm tàng, ngược lại chỉ cần công lực đủ thâm hậu liền có thể khiến môn võ kỹ này đạt cấp bậc có thể sánh ngang thậm chí là vượt trội so với bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm tự, đây hoàn toàn là không nói ngoa một chút nào.
Thất Thương Quyền của Ngô Chính là học từ trong hệ thống thương thành mà ra, nguyên bản đã vượt trội hơn Thất Thương Quyền của phái Không Động rất nhiều, đồng thời Ngô Chính còn có Cửu Dương Chân Kinh nội lực sung mãn chống đỡ, cho dù là chưa lĩnh ngộ đến nơi đến chốn nhưng cũng không phải là Thất Thương Quyền của Đường Văn Lượng có thể so sánh với.
“ Hỗn trướng, ta giết chết ngươi! ”
Đường Văn Lượng càng đánh càng giận, nhưng mỗi quyền tung ra xung kình nhận lại mỗi lúc một nhiều, khiến nội tạng của hắn ẩn ẩn đã tổn thương nặng nề, chưa kể bị xung kình từ phía Ngô Chính tác động vào.
Uỳnh uỳnh uỳnh...
Ngô Chính cũng rất thỏa thích loạn quyền đả cước kiểu này, cảm giác phấn khích khi được chiến đấu không phải là dùng một hai lời lẽ có thể nói hết được, cho nên càng đánh lại càng hăng sung sướng cười to.
“ Chưởng môn! ”
Trông thấy Đường Văn Lượng mỗi quyền đối bính với Ngô Chính đều khiến bản thân chịu thêm một tầng thương thế không ngừng thổ huyết, Không Động ngũ lão cũng là kinh hãi không thôi.
Lúc này một tên trong số Không Động ngũ lão động đậy, có ý định sẽ can thiệp vào cuộc giao đấu giữa Ngô Chính hai người, trên người hắn đã vận công súc thế chuẩn bị lao đến.
“ Hừ, ngươi định đi đâu! ”
Tuy nhiên Tạ Tốn không cho phép Không Động ngũ lão được toại nguyện, hai tay siết chặt Đồ Long đao đang gâm dưới mặt đất, vận công gia cố trên thân đao sau đó vung mạnh về phía Không Động ngũ lão tên kia đang có ý định tham chiến.
---------------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc h sẽ upload chương mới, từ -> chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote -> sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.