Hơn nữa hắn cũng đã sớm đoán ra thân phận của huyết sam nữ tử, đồng thời còn muốn hảo hảo lợi dụng nàng một phen. Nhưng nào có ngờ, nữ tử này tính cách lại quái dị như vậy!? Hoàn toàn là phũ phàng không đoái hoài gì đến hắn có tâm nghĩa hiệp ra tay tương trợ a.
“Tiểu cô nương hình như có chút hiểu sai vấn đề, Diệt Tuyệt sư thái là đang muốn cuồng sát những người ở đây a, cô nương không thấy bà ta vừa sát nhân hàng loạt hay sao!?” – Hà Thái Xung không một khắc dám rời mắt khỏi Diệt Tuyệt sư thái, nhưng trong mồm lại không ngừng nói lời đạo lý khuyên nhủ huyết sam nữ tử.
“Không liên quan đến ta!” – Huyết sam nữ tử nhàn nhạt đáp lời.
“Ngươi...”
Nghe được lời ấy, Hà Thái Xung sắc mặt nổi lên gân xanh, cực kỳ khó coi. Hắn đã bỏ qua mặt mũi xuống nước cầu viện, vậy mà huyết sam nữ tử làm ngơ như không. Đây là muốn khiến hắn thành trò cười cho thiên hạ!? Nhìn qua thật giống như là hắn đường đường chưởng môn phái Côn Luân lại đi gạ gẫm một tiểu cô nương a.
“Chư vị anh hùng có mặt ở đây hẳn là được tận mắt chứng kiến tội ác tày trời của Diệt Tuyệt sư thái. Hôm nay Hà mỗ tại đây thỉnh cầu chư vị trợ giúp một tay, sớm ngày tiêu diệt lão ni cô này trừ hại cho võ lâm, bớt đi một tên ma đầu giết người hàng loạt không chớp mắt”
Hà Thái Xung bị huyết sam nữ tử thẳng thừng từ chối trợ viện, liền mặt dày mặt dạn, dùng nhân nghĩa đạo lý mà quay sang đám đông những người đang đứng ngoài quan chiến kia cầu viện.
“Hà chưởng môn quá lời, loại ác nhân này một ngày còn tồn tại trên giang hồ, chúng ta đều ăn ngủ cũng không yên”
“Không sai, nhất định phải diệt trừ, không để lão ni cô này lại mượn cớ trừ gian diệt ác để thỏa mãn sát tính của bà ta!”
“Ta tán đồng!”
...
Quần hùng nhân sĩ giang hồ mặc dù trong lòng ai nấy đều phỉ nhổ khinh bỉ cách làm này của Hà Thái Xung, nhưng ngoài mặt lại tỏ ra rất đồng tình, liên mồm khẳng định sẽ không bàng quan để mặc cho Diệt Tuyệt sư thái tác oai tác quái, hoành hành vô kỵ.
Đồng thời bọn hắn hăng hái rút đao rút gươm, bốn phương tám hướng bao vây lấy Diệt Tuyệt sư thái, không để bà ta có một kẽ hở để tẩu thoát.
“Các ngươi cứ tự nhiên, ta không làm phiền các ngươi chơi đùa!”
Ở phía ngược lại, huyết sam nữ tử biểu hiện mười phần lười nhác, thi triển khinh công chớp mắt đã phóng lên mái nhà, chỗ cao nhất. Nàng cứ thế ung dung nhàn nhã đứng đó, đổi vai trò làm người ngoài cuộc mà quan chiến.
Đám người nhân sĩ giang hồ nhìn thấy trong mắt không khỏi thất thố dở khóc dở cười, nhưng rồi cũng không xoắn xuýt vấn đề này. Dù sao làm người đẹp thì có quyền, phải biết mỹ nhân lợi hại nhất chính là ở chỗ này, không cần động tay động chân cũng có người thay mình liều mạng mà làm việc.
Lúc bấy giờ trong tâm trí của đám đông những người nam nhân có mặt ở đây, khó nói có không ít người nuôi nấng tâm tư muốn đoạt nàng về làm của riêng. Chỉ cần bọn hắn có thể may mắn có được Ỷ Thiên kiếm trong tay, đến khi đó bắt về một cái nữ tử không phải là càng trở nên dễ dàng hay sao!?
Trên giang hồ đồn thổi không ai là không biết, Diệt Tuyệt sư thái chiến lực thực chất chẳng có được bao nhiêu, chỉ là một cái tuyệt thế sơ kỳ cao thủ mà thôi. Hơn nữa lão ni cô này học võ công của bản môn còn không nên, song lại đi sáng tạo ra cái gì là Diệt Tuyệt Kiếm Pháp, chẳng ra trò trống gì. Nếu thẳng thắn mà nói, thì danh tiếng của bà ta gầy dựng lên cho đến bây giờ hầu hết công lao đều là quy về cho Ỷ Thiên kiếm. Không có Ỷ Thiên kiếm trong tay, Diệt Tuyệt sư thái cũng chỉ là cái danh hão mà thôi.
Bởi vậy cũng khó trách bọn hắn tham niệm Ỷ Thiên kiếm và Đồ Long đao. Chỉ cần có một trong hai món bảo khí này trong tay, tin tưởng bọn hắn chiến lực còn cường đại hơn cả Diệt Tuyệt sư thái lúc bấy giờ.
“Diệt Tuyệt sư thái, sư việc đã đến nước này, sư thái vẫn không biết hối cải là gì ư!?” – Hà Thái Xung lắc đầu thở dài nói.
“Một đám ngu muội bị tham niệm làm mù quáng, để con yêu nữ kia lợi dụng còn không biết. Ta trước giờ làm chuyện gì cũng không thẹn với lương tâm, cần gì phải nghe những lời vô nghĩa của các ngươi mà hối cải?” – Diệt Tuyệt sư thái cao giọng phản bác.
“Hàm hồ hàm chứa, sát hại bao nhiêu mạng người như vậy, còn nói gì là không thẹn với lương tâm!?” – Một tên hán tử trong đám người bao vây Diệt Tuyệt sư thái, lớn tiếng đả kích.
Nghe vậy Diệt Tuyệt sư thái quay sang nhìn lại, trầm giọng chất vấn:
“Ngươi là ai?”
“Hừ, ta chính là Kiều Giang Long chưởng môn Thanh Long phái, ngươi giết bao nhiêu đệ tử của ta, cho dù là chết trăm lần cũng không rửa hết tội!” – Hán tử vỗ ngực mạnh miệng đáp lời.
“Chỉ là một tiểu môn phái mà thôi, còn dám nhúng chàm vào việc của ta!?” – Diệt Tuyệt sư thái, nghiến răng nghiến lợi gằn giọng nói.
Lão ni cô xưa nay ngang dọc trên giang hồ chưa từng nghe một lời ra tiếng vào đâm chọt vào tai. Nay chỉ là một cái môn phái vô danh tiểu tốt, lại dám ngang nhiên trước mặt chất vấn bà ta, thử hỏi làm sao có thể chịu đựng!?
“Nếu không phải ngươi có Ỷ Thiên kiếm truyền thừa trong tay, thì còn lâu mới có thể giữ được địa vị trên giang hồ của mình. Thật uổng bao nhiêu công sức của Quách Tương Nữ Hiệp năm xưa gầy dựng, bây giờ phái Nga My rơi vào tay ngươi đã thành ra cái hình dáng gì rồi!? Đến cả đệ tử mình ngươi cũng sát hại, còn nói là không thẹn với lương tâm!?” – Hán tử bám riết vấn đề này không buông tha, lớn tiếng sỉ vả đả kích.
Ngay khi hán tử nhắc đến Ỷ Thiên kiếm trong lời nói, ai nấy ánh mắt đều lấp lóe tinh quang, phút chốc không thể che giấu tham niệm chằm chằm nhìn vào thanh bảo kiếm kia.
“Còn dám sỉ nhục phái Nga My ta!? Ngươi muốn chết!”
Quả nhiên sau khi nghe xong lời ấy, Diệt Tuyệt sư thái đã không thể kìm chế được xung động, vung kiếm lao đến tên hán tử kia.
“Lại muốn giết người!? Nào có dễ dàng như vậy!”
Đồng thời điểm, Hà Thái Xung nãy giờ súc thế đã lâu, ngay khi trông thấy Diệt Tuyệt sư thái quay lưng với mình, ngay lập tức liền phát động tấn công.
Trường kiếm trong tay Hà Thái Xung được vận nội công gia cố, đồng thời chân mượn địa lực, xoay người phóng tới về phía Diệt Tuyệt sư thái.
Côn Luân Kiếm Pháp, Tiên Nhân Chỉ Lộ!
Đây là một chiêu thức chuyên dùng để phát động tấn công trong Côn Luân Kiếm Pháp, kình lực đúc kết toàn bộ trên thân kiếm, không một chút thừa thải rung động ra bên ngoài. Mặc dù không biết chiêu thức uy lực mạnh yếu ra sao, nhưng từ tư thế và biểu hiện bên ngoài chẳng khác nào là một chiêu kiếm đâm tới bình thường, không có gì là đặc biệt.
Diệt Tuyệt sư thái cảm nhận được phía sau Hà Thái Xung đang một kiếm đánh tới, trong miệng chỉ hừ lạnh không thèm quay đầu, chỉ vung lên Ỷ Thiên kiếm chém ngược về phía sau để đối chiêu, đồng thời trên tay vẫn súc thế chưởng lực đánh tới tên hán tử trước mắt.
Kim Đỉnh Miên Chưởng, Phạm Tâm Giáng Ma!
Chưởng kình không một chút cuồng bạo hung mãnh, ngược lại càng là mềm mại uyển chuyển, tựa như là dòng nước cuốn cô đọng thành bàn tay, tốc độ không quá nhanh cũng không quá chậm, nhưng lại bao phủ hết mọi lối thoát không thể tránh né.
---------------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc h sẽ upload chương mới, từ -> chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote -> sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.