Điều tra xong, anh cầm xấp giấy tờ đọc qua lượt
Hóa ra bấy lâu nay, Vũ đem cô qua Nhật sinh sống và điều trị vì thế nên dù anh cố công đến mấy cũng không tìm được cô
Anh lên kế hoạch chỉnh Lam Vũ
....
Hội trường QV
Lam Vũ uống chút rượu vang, tận hưởng mùi vị của rượu cách thật an nhiên. Bỗng có cô gái trẻ trung, dáng người nhỏ nhắn đến mời anh ly Gin trong suốt. Anh theo phép lịch sự đưa tay đón lấy và uống ngụm. Mãi đến sau khi cô gái ấy bỏ đi, Vũ mới nghe đầu mình hơi choáng, yết hầu khô khốc, cả người nóng ran. Vốn định đi tìm ít nước vốc rửa mặt thì chợt bị ai đó kéo lại. cô gái lúc nãy dâm dãng cởi bỏ váy áo trước mặt cậu, Lam Vũ bỗng cảm thấy vật giữa chân cương cứng lên, đến giờ cậu mới thầm kết luận:"ly rượu có thuốc!"
Cố gắng lắm, Vũ mới giữ được tinh thần, vội bắt taxi về thẳng nhà.
Không biết là do thuốc hay bởi chính cậu muốn thế mà Vũ bước vào phòng cô. Cô mặc bộ quần áo ngủ rất dễ thương, mái tóc xõa dài nữ tính, đôi môi đỏ căng mọng như quả táo. Cô chuẩn bị tắt đèn thì thấy cậu bước vào, liền cười nói:
-Nhiên vừa ngủ rồi. Sao anh về trễ thế? Nó mong anh mãi
Lam Vũ không trả lời, vội đóng sầm cửa lại. Cô hốt hoảng, nhìn vào ánh mắt đầy dục vọng cô thật sự rất sợ. Sống chung nhà với cậu lâu nay, cho dù trước kia cô và cậu là kẻ thù thì trong đoạn ký ức năm đang được xây dựng này, cô vẫn có đủ cơ sở để yêu cậu. Cô không hiểu sao, cô và cậu yêu nhau nhưng mỗi lần đụng chạm da thịt cô lại sợ chuyện ấy, sợ đến kinh người, lại có cảm giác hình như có gì đó sai sai. Mà đến bây giờ, cô vẫn chưa biết gì đó là cái gì đó?!
Lam Vũ nâng gương mặt Loli đáng yêu của cô khẽ áp thẳng bờ môi cậu lên bờ môi cô, thỏa mãn mút mút. Môi cô ngọt như đường, thơm như mật thì có con ong nào không thích kia chứ. Cậu áp cô xuống giường, tay mân mê từng đường cong trên cơ thể cô. Cô quơ tay chống cự nhưng vô ích, sự chênh lệch hình thể khiến cô hoàn toàn nằm trong thế bị động. Cô hiểu, cô nợ Vũ nhiều, vì thế chuyện Vũ muốn cô, cô ít nhất cũng phải cho cậu lần. Nhưng sao cô lại có cảm giác đau đớn như vậy? Cô khóc.
Vũ bị dục vọng làm cho mờ cả mắt, át đi cả lý trí. Cậu quấn chặt cô hơn khiến cô khó thở, lại dùng lưỡi tách răng cô ra, rồi tiến thẳng vào trong cuốn lấy cái lưỡi xinh xinh của cô. Cậu lúc này chẳng khác nào mấy cậu nhỏ , tuổi đang mút que kem yêu thích của mình. Đôi tay bắt đầu cào cấu trên cơ thể cô. Môi rời môi cô, di chuyển xuống cổ, bỗng khựng lại khi thấy có chút ướt át.
Cô khóc sao? Vì cậu?
Cậu buông vội cô ra, chạy vào nhà vệ sinh vốc nước. Nước phần nào xua tan đi sự nóng ran của cơ thể. Lát sau cậu bước ra, nhìn thấy cô khóc mà không phát ra tiếng động cậu thật sự rất đau lòng.
-Hạ, anh xin lỗi. Có phải làm em sợ không?
-Em xin lỗi. Sống chung hơn năm rồi mà ngay cả chuyện quan hệ vợ chồng đơn giản thế mà em cũng chẳng làm được. Là em nợ anh, là em có lỗi với anh
Vũ ôm cô vào lòng, vuốt nhẹ mái tóc cô, rồi hôn lên trán cô
-Anh xin lỗi. Làm người phụ nữ của mình phải khóc thì anh là thằng đàn ông tồi nhỉ
Cậu ôm cô, thật chặt. Mãi đến khi cô ngủ mới khẽ buông ra. Đắp chăn cho cô cẩn thận rồi mới ra ngoài
---
Dương Hạo Phong ào đến như con sói đói
-Ngủ mà không đóng cửa sổ, em đang muốn dụ dỗ tôi đến sao?
năm không gặp, cô vẫn xinh đẹp như vậy trong khi anh vì cô mà héo mòn từng ngày
Anh áp tay lên má cô, Cô trong vô thức lại cầm lấy tay anh, đặt lên môi mút mút
Anh chính vì hành động này của cô mà bị kích thích
Khi anh hỏi Hạo việc làm sao kéo cô về, Hạo nói"phải yêu cô ấy nhiều hơn" được, giờ anh sẽ áp dụng, sẽ yêu cô ấy cho đến khi cô ấy rên lên vì sung sướng thì thôi. (Tg: "yêu" của Hạo ca vô cùng trong sáng nha nam ới ời... nam đầu óc đen quá đen rồi TT)
Nghĩ là làm, anh vội cởi chiếc áo sơ mi, quăng bỏ chiếc chăn đang đắp trên người cô