Vợ Hờ Của Tổng Tài

chương 9: tự vẫn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hơi lan man xíu, thông cảm nha!

----------------------------------------------------------------------------------

Tẻ nhạt!

Vô cùng tẻ nhạt!

Ngày nào cũng lặp đi lặp lại mấy việc: sáng thức dậy kế cạnh anh, xem tv, ăn sáng, ăn trưa, xem tv, đợi anh về để giúp anh thay quần áo, ăn chiều, ăn tối, xem tv, ngủ…

Cứ như thế có ngày cô sẽ biến thành con heo cho mà xem!

Hôm nay là ngày thứ cô ở đây

Cô đã về ngôi biệt thự này đúng tuần rồi

Cũng như đã đến ngày nguyệt sự giả không còn nữa

Cô sẽ phải cùng anh hoan ái! Đúng vậy. Nhưng cô thật sự không muốn, vô cùng không muốn. Cứ mỗi lần nghĩ đến chuyện sẽ phải hoan ái cùng anh khi ngày này đến, cô lại nhớ lần đồi bại đó. Ngay trên nền đất lạnh lẽo, anh cướp mất đi sự trong trắng của cô...

Cuối cùng cô cũng xin được anh cho cô xuống hồ bơi ở sân sau khu biệt thự. Đây có lẽ sẽ là nơi kết thúc cuộc đời của cô. Đúng, cô đang muốn tự sát, chỉ có cách này mới có thể giúp cô giải thoát.

Trên cao, nắng chiếu vàng khắp cả bầu trời. Vài tia nắng chiếu lên gương mặt thanh tú của cô như lưu luyến, như van cầu cô hãy ở lại với thế gian. Chim hót, từng đợt, từng đợt âm thanh vui tươi của ngày mới vang vào đôi tai nhỏ bé khiến cô vô cùng xúc động.

« Xin lỗi mẹ, xin lỗi Khả My, xin lỗi tất cả mọi người... »

Nước hồ trong suốt, đâu đó trên mặt nước khẽ lấp lánh như những đồng xu vàng do bị nắng chiếu lên. Nước rất ấm áp, cô khẽ nghịch nước lát, tận hưởng những giây phút cuối cùng còn lại. Anh đang tắm, có lẽ đây là khoảng khắc duy nhất, thời điểm tốt nhất cho cô tự vẫn. Cô lao mình xuống hồ, nước hồ văng lên tung tóe. Phảng phất thân ảnh nhỏ bé chìm dần trong nước.

Cô cảm thấy rất khó thở, nước vào mũi cô, vào miệng cô. Đầu óc cô nhức như búa bổ, như thể muốn nổ tung ra.

Anh bước ra từ nhà tắm, trên tay hãy còn cầm chiếc khăn to màu trắng. Lau lau mái tóc, anh nhẹ bước ra chỗ cô, nhìn xem con mèo nhỏ này nghịch nước như thế nào. Nhưng anh không nhìn thấy con mèo nhỏ ấy nghịch nước, thay vào đó là thân ảnh cô vùng vẫy không ngừng. Ngốc, nước chỉ cao đến ngực cô, cô đứng dậy là được, cớ gì lại chết chìm chứ? Không lẽ cô...

Chưa kịp suy nghĩ lý do, anh lao cơ thể rắn chắc xuống hồ bế cô lên. Nước đọng lại trên cơ thể cô, vô cùng quyến rũ. Đôi mắt nhắm nghiền, mái tóc ướt đọng lại trên vai trần, môi cô, vì gặp nước quá lâu mà trở nên đỏ ửng rất đáng yêu.

-Con bé ngốc này, em nghĩ tự vẫn là thoát khỏi tay tôi sao? Em có ngốc không? Nếu em dám chết, tôi nhất định sẽ phanh thây mẹ em và Khả My ra, sau đó bỏ vào hồ cá sấu của tôi. (tg:ác quá ác, thiện tay, thiện chưng). Em tỉnh lại ngay cho tôi, tại sao lại tự vẫn hả, con bé ngốc này, tỉnh dậy, tỉnh dậy ngay cho tôi

Anh bế cô trên tay, chạy lên phòng, vừa đi anh vừa hét lên như người điên, cô mà có bề gì, anh tuyệt đối sẽ không tha thứ cho chính bản thân mình.

-Thầy ngốc à! Sao lại cứu em vậy chứ?-cô yết ớt

-Nói cho tôi biết, tại sao lại tự vẫn chứ? Tôi đối đãi tệ với em lắm hay sao hả?

-Không có, chỉ là......khụ khụ....Em là giả có nguyệt sự, em vô cùng xin lỗi vì đã gạt thầy, em thật sự rất sợ, em rất sợ phải hoan ái, em không thể....Khụ khụ

Anh không nói gì, khẽ đưa cô vào bồn tắm, mở nước nóng. Cảm giác làn nước ấm chạy lan trên cơ thể quả thật rất dễ chịu! Anh cởi quần áo của cô ra, cô cũng ngồi yên, không phải cô không chống cự anh, chỉ vì cô không còn sức để chống cự, toàn thân cô không còn sức, cả cử động cũng khó chứ nói gì đến chống cự lại anh.

Anh xoa đều xà phòng lên cơ thể hiện đang không có mảnh vải che của cô. Rất nhẹ nhàng. Chết tiệt! Cô bỗng cảm thấy thinh thích cảm giác này, thích cảm giác anh chăm sóc cho cô.

Xong xuôi, anh bế cô trở ra giường, nhẹ nhàng và vô cùng cẩn thận lau người cho cô không bị lạnh. Anh ôn nhu lau mái tóc hãy còn ướt át.

-Từ giờ, em là của tôi, cả tính mạng cũng là của tôi, chưa được tôi cho phép, tuyệt đối không được phép chết!

-Vậy là đã không còn gì thuộc về em rồi!-cô yếu ớt trả lời anh

-Đúng vậy!

Cô không nói gì nữa, chỉ khẽ nằm trên đùi anh nghỉ ngơi.

Trong gian phòng to rộng, thân ảnh nam nữ, trong đó, người nữ hoàn toàn khỏa thân nằm trên đùi nam nhân. Hoàn toàn không có H (+). Trong ánh mắt ôn nhu của nam nhân cũng hoàn toàn không có dục vọng, chỉ có tia nhìn yêu thương và mang đầy ấm áp. Cảnh tượng như thế, thật sự khiến cho người ta cảm thấy ganh tỵ. Một tình yêu đẹp, có phải là tình yêu trong sáng? Nếu như nữ nhân không thể thỏa lòng ham muốn của nam nhân thì liệu, cô gái đó có thể được nam nhân yêu thương, trân quý hay không?

Con người thật lạ....

Nắng vẫn tiếp tục chiếu sáng...

Cô vẫn khỏa thân, vẫn nằm trên đùi anh, vẫn ngủ...

Anh vẫn nhìn cô, vẫn ôn nhu nghịch tóc cô

Thời gian vẫn cứ trôi...

Thật chậm…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio