Chương :
Tân Hoài An không có ý định để ý đến Vương Thanh Hà, thu lại ánh mắt, thấy Ôn Nhã Ly đang hưng phấn chỉ vào bộ lễ phục xanh tím trên người mẫu, hưng phấn đến nỗi ăn nói lộn xộn: “Đây, đây không phải là tác phẩm của bậc thầy TM sao? Không ngờ lại có thể nhìn thấy ở đây!”
“Bậc thầy TM ?”Theo phản ứng của Ôn Nhã Ly, đây hẳn là một nhà thiết kế vô cùng tài giỏi.
Ôn Nhã Ly gật đầu, hào hứng giới thiệu thần tượng của mình với Tân Hoài An. “Chuyên môn của bậc thầy TM không phải là thiết kế thời trang, thậm chí có thể nói, cô ấy chỉ coi thiết kế là một loại hứng thú.
Bởi vì cô ấy rất ít phát hành tác phẩm, một năm có thể chỉ thiết kế một hai bộ, nhưng mỗi khi phát hành, đều sẽ xuất hiện trên các tạp chí thời trang lớn!”
“Tác phẩm của cô ấy tập trung vào tôn lên sự tao nhã cao quý biến hóa kỳ ảo, ưu điểm lớn nhất chính là dung hòa một cách hoàn mỹ giữa quốc phục và thời thượng, tác phẩm cuối cùng được phát hành ra đều vô cùng hoàn mỹ, khiến người khác phải ngỡ ngàng! Ví dụ như bộ này, tên là Yên Noãn, phần thêu màu bạc ở phần cửa tay áo và eo, chính là dùng nguyên tố quốc phong tạo nên”
Ôn Nhã Ly chậm rãi giảng giải, nhìn làn váy trước mặt, như nhìn thấy thần tượng đang đứng trước mặt.
“Thật sự là quá đẹp”Cô chống cằm cảm thán một tiếng.
Tân Hoài An không biết nhiều về quần áo như cô ấy, nhưng nếu như cô ấy đã khen nhiều như vậy, cũng không khỏi nghiêm túc đánh giá một chút, chỉ cảm thấy, bộ váy này không phù hợp với phong cách của cô, Ôn Nhã Ly lẽ nào muốn đề cử bộ bày cho cô?
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
“Đây là tác phẩm của bậc thầy TMI”Vương Thanh Hà nhìn chằm chằm chiếc váy trên người mẫu với ánh mắt rạng rỡ. Cô ta đến cửa hàng này chính là muốn nhắm đến tác phẩm của bậc thầy TM.
Nhân viên hướng dẫn cười nói: “Đúng vậy, đây là tác phẩm năm ngoái của bậc thầy TM, cũng là bảo vật của cửa hàng chúng tôi “Mẫu năm ngoái?”Vương Thanh Hà có chút bất mãn, cô ta chỉ muốn mặc mẫu mới nhất.
Vẻ mặt của nhân viên hướng dẫn đông cứng lại, cười mỉa nói: “Mẫu năm nay còn chưa phát hành, cũng có thể là căn bản không phát hành, dù sao bậc thầy TM sản lượng mỗi năm cũng chỉ có một hai bộ, hơn nữa gần như không bán ra bên ngoài, cửa tiệm chúng tôi có thể lấy được bộ này, chính là nhờ mối quan hệ gắn bó sâu sắc của nhãn hàng Lạc Phục và bậc thầy TM, ở ngoài, tác phẩm của bậc thầy TM cho dù có tiền cũng khó mà mua được”
Sau đó, nhân viên hướng dẫn nói thêm một câu: “Đến cả bộ này, cả thế giới cũng chỉ bán số lượng hạn chế tới bộ mà thôi, cửa hàng của chúng tôi ngoài bộ này ra, trong kho cũng chỉ còn lại bộ”
Vương Thanh Hà nghe vậy, trong lòng lập tức dao động, lại liếc nhìn Tân Hoài An một cái, khiêu khích nói: “Được rồi, hai bộ đó tôi đều lấy hết!”
Cô ta nhất định phải mua được tác phẩm của bậc thầy TM, hơn nữa không được để Tân Hoài An có cơ hội mặc cùng một bộ với cô ta!
“Lấy hết hai bộ?”Nhân viên hướng dẫn liền sững sờ, một lúc sau mới phản ứng kịp, che dấu sự phấn khích khi nói: “Vâng, một bộ là , tỷ, hai bộ là , tỷ, cô là quẹt thẻ sao”.
“, tỷ?!” Lúc này lại đổi thành Vương Thanh Hà sững sờ.
Sao lại đặt như vậy?!
Cô ta thầm rủa trong lòng, nhưng vừa nghĩ đến đây là tác phẩm của bậc thầy TM, cũng không dám nói thẳng ra.
Cuối cùng, chỉ có thể cắn ngăn mà quẹt thẻ.
Cũng may cái thẻ này không phải là quẹt tiền của cô ta, cũng không quá tiếc nuối.
Khuôn mặt của nhân viên hướng dẫn nở một nụ cười tươi như hoa, cúi gập người độ và nói với Vương Thanh Hà: “Cô đi thong thả. Cửa hàng của chúng tôi sẽ điều chỉnh quần áo theo kích cỡ của cô và giao.
chúng đến địa điểm mà cô đã chỉ định”
“Được”
Vương Thanh Hà hài lòng gật đầu, quay đầu nhìn Tân Hoài An rồi cười toe toét rời đi.
Sau khi cô ta rời đi, Ôn Nhã Ly thận trọng hỏi: “Chị Hoài An, người đó có phải là rất ác cảm với chị không?”
“Ừ”Tân Hoài An nhẹ giọng trả lời.
Thật ra, đôi khi cô không thể hiểu được, Vương Thanh Hà luôn thích gây rắc rối cho cô hoặc khoe khoang với cô, như thể điều đó có thể mang lại cho cô ta cảm giác vượt trội.
Cô nói thầm cũng chẳng sao cả, nếu cô ta thực sự dám động vào.
mình, tuyệt đối sẽ không khách khí với cô ta.