Chương
Vừa rồi vào thời khắc mấu chốt, cô nhân cơ hội đè Hàn Lệ Hoan xuống, nhân cơ hội đó mà dịch chuyển đầu súng sang một vị trí khác, bản thẳng lên trần nhà.
Chử Gia Mỹ, người đang sợ hãi trước tiếng súng, lúc sau đó cô ta mới từ từ nhận ra rằng hình như mình không bị bắn.
Cảm giác sống chết vụt qua trong tích tắc, khiến cô ta cảm thấy vô cùng suy sụp, cô ta ngã xuống đất, nước mắt lưng tròng, lớp trang điểm không còn nguyên vẹn nữa, cả khuôn mặt vặn vẹo vào nhau.
Tân Hoài An liếc nhìn Chử Gia Mỹ, thu lại ánh mắt, nhàn nhạt nói: “Chử Gia Mỹ đúng là rất có ác cảm đối với tôi, còn hay nói những l không hay về tôi, nhưng tôi không thể vì người khác không tốt với tôi, có thái độ kém với mình mà giết chết người đó được?”
Hàn Lệ Hoan hừ lạnh một tiếng, “Cô ta đã nhìn thấy tất cả những gì cô đã làm hôm nay. Nếu để cô ta đi, nhà họ Chử có thể buông tha cho cô không?”
“Không nhất thiết” Tân Hoài An chậm rãi nói.
Nhìn vẻ mặt thâm trầm của cô, Hàn Lệ Hoan rốt cuộc nhận ra mọi chuyện có lẽ không chỉ như thế.
“Cô lẽ nào ..”
Vẻ mặt sa sầm lại, cô ta đột nhiên hét toáng lên: “Mấy người ngu ngốc các người còn làm cái gì, mau tóm lấy cô ta cho tôi!”
Lời nói truyền đến tai những người vệ sĩ ở ngoài cửa.
Đám vệ sĩ cuối cùng cũng ổn định lại sau khi thấy những việc mới vừa xảy ra trong phòng, nghe lời chỉ đạo cua Hàn Lệ Hoan, vô thức lao về phía Tân Hoài An.
Sắc mặt Tân Hoài An khẽ thay đổi, cô lập tức ấn kim bạc trong tay vào tĩnh mạch ở cổ của Hàn Lệ Hoan.
“Đừng di chuyển!”
“Nếu các người tiến thêm một bước nữa, tôi không thể đảm bảo điều gì sẽ xảy ra nếu kim của tôi đâm xuống đâu”
Các vệ sĩ dừng lại không tiến thêm bước nữa, ngập những nhìn cô.
Không ai biết tại sao Hàn Lệ Hoan lại đột nhiên mềm nhũn ngã xuống đất như thế này, nhưng chắc chăn chuyện này có liên quan đến Tân Hoài An.
Lúc này, nhìn thấy kim bạc trong tay cô, bọn họ có chút không dám lỗ mãng, không dám mạo hiểm vì an nguy của Hàn Lệ Hoan.
“Sợ cái gì?” Hàn Lệ Hoan trừng mắt nhìn vệ sĩ, sau đó nhếch mép nhìn Tân Hoài An, “Tôi không tin, cô thật sự dám làm như vậy?
Cô có đủ can đảm để giết người không? “
“Hiện tại tôi làm thế này là để bảo vệ bản thân. Cho dù tôi không giết cô thật nhưng tôi cũng có thể khiến cô trở thành một kẻ vô dụng, phải nằm trên giường cả đời. Cô có muốn thử không?”
Giống như Tân Hoài An nói, để thể hiện rõ ý định của mình, cô tiến kim bạc lên một chút.