Thời gian trôi qua thật nhanh chóng, chúng đi thật nhẹ nhàng, thầm lặng lại không hề quay đầu lại để ngắm nhìn ai.
Thu qua Đông lại đến, Đông qua thì Xuân lại đến, các mùa luân phiên nhau thay thế nhau biểu thị các trạng thái của tự nhiên qua thời gian. Tại một khu rừng nhỏ bí ấn nằm ở vùng ranh giới giữa phần ngoài và phần trung tâm của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Ánh nắng mặt trời chói rọi làm tan đi lớp băng tuyết phủ đầy trên hang động.
Một bé gái ước chầm - tuổi mái tóc màu vàng kim đang ngồi trước cửa hang như đang thủ hộ một cái gì đó.
Đó chính là Alvis, nữ tinh linh trong hình hài của một đứa bé, giờ đã là tròn năm kể từ ngày cô thủ hộ cho Hình Na ở đây. Bấm ngón tay tính giờ thì Alvis nhíu lại mày, có vẻ như thời gian mà Hình Na thức dậy sắp đến rồi.
Không qua mấy tiếng sau, bên trong hang động phát ra tiếng vang ầm ỉ, Alvis ngó đầu hướng về phía bên trong quan sát, một cô gái trần truồng lõa thể đang bước ra từ một cái bọc dịch như quả trứng, có điều không giống như lúc mới bắt đầu, bây giờ khắp toàn thể khối dịch này trở nên đen xì, đây chính là tạp chất mà tinh huyết Alvis giúp Hình Na thải ra. Nó vừa giúp Hình Na có được hồn hoàn đầu tiên tối phù hơp, lại còn giúp Hình Na cải thiện lại thân thể một lần nữa.
“Có vẻ lần này cô có thu hoạch lớn nhỉ, Hình Na?” Alvis từ bên ngoài đi vào trong, cô nhìn chằm chằm vào thân thể lòa lỗ của Hình Na như đánh giá một kiệt tác nghệ thuật, miệng cô thiếu chút nữa chảy nước dãi.
“Ừm, ta cảm thấy rất khỏe mạnh, cơ mà Alvis cô có thể thôi nhìn tôi bằng cặp mắt dâm dục đó đi được không, kiếm cho tôi một bộ đồ mau lên” Hình Na khỏe khoắn bước ra khỏi bọc dịch đi ra, cô vươn hai tay lên người để dãn các bộ phận, các cơ và khớp xướng. Các âm thanh “rắc rắc” vang lên không ngừng thể hiện cho một cơ thể khỏe mạnh.
Mọi thứ thật là tuyệt vời nếu bỏ đi cái ánh nhìn dâm dục từ phía Alvis, thật là một con nhỏ tinh linh khốn nạn, nó nghỉ mình là ai kia chớ. Cô nhanh chóng dùng tay che chắn lại một số bộ phận nhạy cảm trên cơ thể, mà thực chất mới tuổi Hình Na vốn dĩ cũng không có gì để che nhưng vì cái ánh nhìn từ Alvis, cô không tài nào lõa thể lồ lộ như vậy được.
Nhanh chóng yêu cầu Alvis kiếm cho cô bộ đồ, Hình Na cũng loay hoay xem xung quanh có cái gì có thể dùng để che thân không.
Kiếm được một bộ đồ mặc vào người, Hình Na mới yên tâm gọi ra giao diện nhân vật và giao diện võ hồn để xem tình trạng bản thân thế nào.
Nhân vật: Hình Na
Tuổi:
Giới tính: Nữ
Đẳng cấp: (/ exp)
Võ hồn: Eevee ( thân mật /)
----
Võ hồn: Eevee
Đẳng cấp: ( phụ thuộc vào đẳng cấp của chủ ký sinh)
Type: Normal
Skill: Growth, Tail Whip, Tackle, Quick Attack, Charm, Swift
Xem xét thuộc tính bản thân, cô nhận thấy cơ thể mình có nhiều thay đổi, độ tuổi từ –> có nghĩa là đã trải qua năm trời từ lúc cô ngủ say. Đẳng cấp cô thăng lên , tốc độ như vậy cũng khá nhanh, hơn nữa cô đã có hồn hoàn đầu tiên từ tinh huyết của Alvis
“Võ hồn nhập thể, hiện hoàn” Hình Na nhanh chóng thực hiện võ hồn nhập thể với Eevee, tiểu thú nữ với đôi tai cún, tứ chi dài ra cục bông, quanh cô có một lớp lông trắng phủ dày bọc quanh cổ tự như khăn quả cổ vậy, nhìn thật mềm mại, phần mông cô thì mọc ra một cái đuôi tròn, lắc qua lắc lại gợi lòng người thèm thuồng.
Sau lưng Hình Na hiện lên một cái hồn hoàn màu vàng, đây là một chiếc hồn hoàn trăm năm, đợi đến khi cô lên cấp đại hồn sư thì chiếc hồn hoàn này sẽ trở thành hồn hoàn ngàn năm, rồi vạn năm, thập vạn năm. Cô sẽ có chiếc hồn hoàn mạnh nhất. Hình Na nhanh chóng kiểm tra hồn kỹ của hồn hoàn trăm năm
“Hồn kỹ: Tăng cường sức mạnh, thành”
Một hồn kỹ tăng cường sức mạnh, đúng với mong muốn của Hình Na, cô hưng phấn về khả năng hiện tại của mình. Ngoài ra, xem xét trên giao diện võ hồn, pokemon Eevee của cô do đẳng cấp đề thăng nên cũng học được skill mới, Swift, Ngôi sao may mắn. Đây là một skill đẹp mắt mà các pokemon dạng nhỏ như eevee hay có.
Đối vơi pokemon đây là một skill chẳng ra sao, hầu như chỉ sài để đẹp mắt, nhưng trong mắt của Hình Na, Swift là một skill vừa có thể quần công, vừa có thể sử dụng để đánh lén, hơn thế nữa đây là một skill đánh tầm xa, đối với một số đối thủ hoặc hồn thú bị giới hạn bởi tốc độ, những skill tầm xa này đóng vai trò quan trọng trong chiến thắng đối thủ.
Kiểm tra xong skill của bản thân, Hình Na nhanh chóng dò hỏi Alvis về cách quay trở về
“Quay trở về thì có thể, nhưng có lẽ cô chỉ có thể đi đường vòng thôi” Alvis tất nhiên là sẽ không cản Hình Na, nhưng cô khuyên Hình Na đi đường vòng thay vì trực tiếp đi ngược hướng lúc Hình Na đi vô.
“Tại sao” Hình Na ngạc nhiên hỏi lại
“Cô có còn nhớ lúc bị đuổi tới tận khu rừng tinh linh này không?” Alvis hỏi ngược lại cô
“Lúc bị đuổi rớt tới đây, tôi và ba liên tục bị các hồn thú tấn công, kể cả mười năm, trăm năm hay lẫn ngàn năm, chúng cứ như phát điên không quan tâm đến mạng sống của chính nó, chẳng lẻ là có ẩn cố gì bên trong” Hình Na bị Alvis hỏi ngược, cô lâm vào tự vấn trung, sau đó nhanh chóng nghỉ ra có vấn đề gì
“Ừm, có vấn đề, nghe đồn đâu đó có một con Thiên Mộng Băm Tằm đang lẫn trốn trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nó là một con hồn thú trăm vạn năm, bầy hồn thú trở nên điên dại là vì nó, thậm chí không thiếu hồn thú mười vạn năm muốn bắt nó để đem nó hấp thu giúp đột phá những cảnh giới tưởng chừng như không thể” Alvis nói về sự tồn tại của một con hồn thú trăm vạn năm cứ như nói về một con ruồi đang bay vo ve, không đáng quan trọng.
“Hồn thú trăm vạn năm!!!” Hình Na như bị đạp phá tam quan, cô không tin được trên đời này lại còn có hồn thú trên mười vạn năm
“Cơ mà nếu nó là hồn thú trăm vạn năm, vậy chắc hẳn nó là rất mạnh chứ, sao lại có thể bị mấy con hồn thú mười vạn năm nhăm nhe được” Hình Na đưa ra nghi vấn của mình.
“Ngốc, ngươi không thấy ta nói con hồn thú đó tên gì sao, Thiên Mộng Băng Tằm, ý là con băng tằm chỉ suốt ngày biết ngủ, nó vốn dĩ không có sức tấn công mạnh mẽ gì, đừng nói là mười vạn năm, coi như những con hồn thú vạn năm nó cũng đánh không lại a” Alvis nhanh chóng kinh bỉ lên cái chỉ số IQ thấp kém của Hình Na
“Vậy a, vậy ta phải đi đường vòng cũng được, nơi nào có thể thoát khỏi khu rừng tinh linh này, thoát khỏi Tính Đấu Đại Sâm Lâm này một cách an toàn nhất?” Hình Na hỏi vào trọng tâm
“Con đường thì có một con, nhưng không phải là đi mà là truyền tống, theo ta, ở phía này có một cổng dẫn ngươi đi ra được từ phía Nam, nhớ kỹ, ra khỏi khu rừng tinh linh là cứ tiến thẳng về phía Nam ngươi sẽ trở về được với thành phố loài ngoài, rồi sau đó ngươi co thể bắt xe hay tàu về nhà ngươi” Alvis chỉ cho Hình Na con đường để cô về nhà.
Cả hai rời khỏi hang động, đi về phía bên phải, thẳng bước gần phút, tới một ngỏ cụt. Lúc này Alvis tiến lên sờ vào bức tường trong ngỏ, một cánh cửa dịch chuyển được mở ra.
“Đi đi, Hình Na, rời khỏi khu rừng này và trưởng thành đi, phía bên ngoài Tinh Đấu Sâm Lâm chỉ có hồn thú mười năm, cao nhất cũng tầm dưới năm trở xuống. Bằng vào khả năng sống sót dưới hồn thú ngàn năm thì những con quái này nếu có đánh không dược thì ta tin cô cũng sẽ chạy trốn khỏi chúng được.” Alvis nói với Hình Na
“A đúng rồi, nếu muốn liên lạc với ta thì triệu hồi hồn hoàn của mình ra, hồn hoàn đầu tiên của cô là tinh huyết của ta, bằng nó ta có thể liên lạc với nhau. Nhớ, đừng quên lời hứa giữa hai chúng ta, cô có thể cảm nhận được mà, mối liên kết giữa đôi bên, còn giờ thì đi đi” Alvis nói tiếp cách để liên lạc với nhau, nói xong cô không đợi Hình Na đáp lời mà một đạp đá văng cô vào bên trong cánh của.
Có lẽ Alvis không muốn nói lời chia tay, làm một người sống cô độc một mình nay có người chia sẽ, dù cho thời gian năm trời Hình Na dường như là toàn ngủ nhưng cô không nỡ a, cô không muốn nói lời chia tay a, bởi vì nó buồn, không biết khi nào cô và Hình Na mới gặp lại nhau.
Nhưng Hình Na không muốn cho cô toại nguyện, trước khi bay qua tấm cửa, cô quay đầu lại hôn vào má Alvis một cái rồi nói “Tạm biệt”