Cúi đầu và quỳ gối trước mặt sư phụ mình, Mặc Lâm, một quyết định khác được Hình Na xác nhận phải thực hiện.
“Ể, có chuyện gì nữa sao? Lão già ta tim yếu lắm, con đừng có hù ta!”
Mặc Lâm bất ngờ liên tục, tim ông cứ đập lên xuống như cái trống vậy, con bé này, muốn nói gì thì nói hết một thể luôn đi, đừng có ngập ngà ngập ngừng, ôi con tim ông đau quá a, hức hức.
“Sư phụ, ngài biết về trận tỉ thí hồn sư học viện cấp cao toàn đại lục chứ?”
Hình Na bắt đầu với việc hỏi thăm ông xem Mặc Lâm có biết về trận đấu đó không, đó là một khoảng thời gian dài mà cô làm việc với nhóm Sử Lai Khắc thất quái đời trước và Sử Lai Khắc thất quái hiện tại.
Cô từng trải qua vô số cảm xúc, có những trận chiến đầy thăng hoa và cô cũng mang trong mình lòng quyết chiến vì học viện mà phải thắng.
“Ừm, ta biết”
Gật gật đầu, trận đấu tỉ thí học viện này tất nhiên là ông cũng quan tâm, tuy hình thức thi đấu có hơi khắc nghiệt, thậm chí là có cả các học viên tham gia phải chết, nhưng nó là một chuỗi các trận đấu kịch liệt hưng phấn, đây là nơi mọi người đấu tranh để dành vinh dự cho học viện bản thân.
“Vậy ngài có biết Nhật Nguyệt đế quốc học viện các lão sư để ý đến ai nhất không?”
Lại tiếp tục hỏi Mặc Lâm một câu hỏi khác, cô không trực tiếp nói cho ông biết rằng cô là ai, mà cô muốn ông nhận ra cô là ai, cô không muốn sư phụ chỉ biết mình là Hình Na, mà cô muốn ông ấy biết rằng Hình Na là một người thế nào.
Bằng cách liên tục hỏi, những ký ức dần quên về các thành viên nỗi bật trong trận đấu dần hiện lại trong đầu Mặc Lâm, nói thật thì nếu để ý các học viên tham gia, người mà học viên quan tâm nhất chính là Hoắc Vũ Hạo.
Tuy nhiên có một con hắc mã lao ra và trở thành tiêu điểm của mọi sự tập trung, tuy cô không làm điều gì đó thật vĩ đại, nhưng từ trận đấu với công chúa Cửu Cửu của Tinh La đế quốc, vị tinh linh xinh đẹp mang tên Hình Na đã để lại dấu ấn to lớn với tất cả mọi người.
Tại các trận đấu tiếp theo, Hình Na đã liên tục ngăn chặn học tỷ của mình phát điên, tạo ra các điều kiện tốt nhất để học viện Sử Lai Khắc chiến thắng.
Không muốn nói thẳng, chứ thật chất trong mắt ông, so với Hoắc Vũ Hạo và Sử Lai Khắc thất quái, Hình Na mới là ngôi sao sáng nhất trên bục thi đấu đó, cô là ngọn nguồn linh hồn của tất cả mọi người.
“Ngài nghĩ ra đến ai rồi đúng không?”
Nhìn vào thái độ của sư phụ mình, làm một người thông minh, chắc chắn rằng ông biết cô đang ám chỉ đến điều gì.
Mặc Lâm quay lại nhìn đứa học trò nhỏ của mình, ông từng có một suy nghĩ rằng Thiên Lam là Hình Na chợt lóe ra, nhưng với hình thái và diện mạo, thậm chí là võ hồn lẫn số tuổi, người này hoàn toàn khác nhau như giọt nước khác biệt.
“Con..”
Không biết phải nói làm sao, thực chất là ông có nghĩ đến, nhưng ông vẫn chưa có một dấu hiệu nào để phân biệt cả, thông thường Sử Lai Khắc học viện sẽ không gửi đến một người lạ mặt hoặc không có thiên phú sang để học tập, dù sao thì Nhật Nguyệt đế quốc là một nơi cực kỳ phát triển, có rất nhiều tri thức để học sinh sang học tập.
Nhưng nếu đây mà là Hình Na, thì,.. cô đã hóa trang hay biến thân quá hoàn hảo để có lừa qua mắt của tất cả mọi người rồi!
“Ừm, sư phụ đoán đúng rồi đấy, tuy có sự khác biệt, nhưng con chính là người mà sư phụ đang nghĩ đến”
Nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Mặc Lâm, Hình Na không khỏi cười lên, dù sao thì hình thái bây giờ của cô với Hình Na thật sự là hoàn toàn khác nhau, việc sư phụ có thể nghĩ đến nhưng lại không tin tưởng là hoàn toàn hợp lý.
“Nhưng … không phải con hoàn toàn khác nhau sao? Như vậy không phải là quá vô lý?”
Mặc Lâm lập tức hỏi ngược lại, thật sự khó mà tin Hình Na và Thiên Lam lại là cùng một người, cho dù có đào mắt ông ra thì ông cũng không nhận ra sự giống nhau giữa hai con người này.
“Phụt, ha ha ha, sư phụ, phản ứng của ngài buồn cười quá”
Hình Na nhịn không được trước phản ứng của ông, dù Mặc Lâm có khó tin đến thế nào nhưng làm ơn hãy giữ phong độ của vị sư phụ trưởng thành hộ con cái, nhìn mặt ngài cứ như một đứa trẻ đang nhăn nhó vậy.
“Ừm, hiện tại thì con không thể triệu hồi hình thái Hình Na võ hồn được, nhưng diện mạo của con chắc ngài sẽ nhận ra, hơn nữa con còn có thứ này”
Hình Na cười cười vuốt tóc mình lên, mái tóc màu xanh bỗng thu hồi lại hóa thành màu nâu, một bé gái mới tuổi loli xuất hiện trước mặt Mặc Lâm, không còn là hình thái ngự tỷ nữa, sau lưng cô là một đôi cánh tinh linh màu xanh lam xinh đẹp như những đóa hoa thuần khiết đêm mai.
“H.. H.. H.. H.. H Hình Naaaaaaa?”
Đến mức này thì ông không thể nào không nhận ra rồi, không kể cái diện mạo, đến cả đôi cánh tinh linh cũng giống nhau y đúc, một đứa trẻ mới như thằng nhóc Vũ Hạo mà học viện để ý tới đã là một hồn vương, hơn nữa còn cực kỳ xuất sắc trong hồn đạo kiến thức, ông đã nghĩ tuổi Thiên Lam là quái thai, vậy thì con nhỏ Hình Na mới tuổi này chính là QUÁI VẬT chính hiệu.
“Chuyện là vậy đó, con nghĩ rằng con nên nói với người trước khi thời hạn năm qua đi, con sẽ trở lại bang phái của mình”
Hình Na không muốn giấu thân phận của mình với một người đáng kính trọng như Mặc Lâm, nhất là khi cô là đệ tử của ông ấy.
“Hể, ể, Bang phái? Con có bang phái ư? trực thuộc khu vực nào vậy?”
Hơi bất ngờ trước hình thái mới của Hình Na, nhưng Mặc Lâm nhanh chóng bắt lấy một vấn đề khác, bang phái? không ngờ Hình Na mà cũng gia nhập một bang phái?
“À, cũng không phải bang phái mạnh mẽ hay to lớn gì, nói đúng hơn thì nó là một gia đình thứ của con với những người bạn của mình, họ đều là các hồn sư vĩ đại và mạnh mẽ, và tiện thể nói luôn, bang của con tên Tinh Nguyệt Môn, và con chính là trưởng bang đã thành lập bang phái này nhé!”
Rất tự hào giới thiệu về bang phái của mình, cô không ngờ là Mặc Lâm lại chú ý đến vấn đề này như vậy á.
“Vậy.. vậy là con.. bang phái con không trực thuộc bất cứ khu vực nào?”
Mặc Lâm cố ý nhắc đi nhắc lại lần vấn đề này, thực ra thì ông là một thành viên của Nhật Nguyệt đế quốc, ông không muốn phản bội quốc gia đi đầu nhập vào các khu vực khác, dù đã quá thất vọng về tình hình và xu hướng phát triển hồn đạo của đất nước, nhưng ông vẫn ở lại vì không có nơi nào khác không trực thuộc quốc gia hay không có khát vọng chiến tranh có thể giúp ông nghiên cứu với ước mơ của mình.
“À, cũng không có, nhưng trụ sở bang phái đặt ở Tinh La Thành của Tinh La Quốc, mặc dù bang phái của con không tiếp nhận giao tiếp với các quốc gia và cũng không có ý định giao tiếp với các quốc gia, nói là bang phái vậy thôi chứ bọn con chỉ là lập một nhóm cho vui vậy à!”
Hình Na rất trung thực trả lời, mặc dù bang phái xây ở Tinh La Quốc, nhưng nó không có nghĩa là bọn cô thuộc Tinh La Quốc.
“Vậy, … vậy sau khi năm trôi qua, con có thể dẫn ta rời khỏi Nhật Nguyệt đế quốc và gia nhập vào bang phái của con không? So với việc mục rửa ở đây với các công trình chết tiệt này, ta muốn đi với con để mở mang tầm hiểu biết của mình!”
Mặc Lâm nói ra thỉnh cầu của mình, so với việc ở lại đây, ông thà đi theo Hình Na còn hơn, dù sao thì bang của con nhóc cũng không trực thuộc quốc gia khác, ông cũng không coi như phản quốc đầu nhập vào quốc gia khác, chỉ là ông rời khỏi quốc gia mình mà thôi.