Âm thanh gào thét của Dragonite vang lên dữ dội, chủ nhân của mình, không, người bạn quan trọng nhất của mình đang gặp nguy hiểm, cặp mắt nó đỏ tấy lên một cách điên cuồng mà lao tới.
Đồng dạng là bay trên không, sự xuất hiện của Dragonite và tiếng rống hung dữ của nó làm cho Ngọc Ly và các tà hồn sư ở đây bất ngờ.
“Teleport”
Đây là lý do tại sao mà Dragonite có thể xuất hiện đột ngột ở Thánh Linh giáo, mà cũng nhờ sự đột ngột này đã làm chậm lại một nhịp của Ngọc Ly, làm mũi tên bắn ra đi sai với quỹ đạo mong muốn, Hình Na chỉ cần lựa một hướng thích hợp là có thể tránh xa được hồn kỹ của cô ta.
“Cái quái gì vậy?”
Ngọc Ly trợn mắt lên giật mình, hồn thú ư? mười vạn năm hồn thú? uy áp này, mạnh, quá mạnh, chân long hồn thú xuất hiện đột ngột tại trong Thánh Linh giáo? trò đùa gì thế này?
Các tà hồn sư cấp cao khác cũng giật mình, vì sự xuất hiện của Dragonite nằm ngoài dự đoán của họ, nhưng chỉ như vậy chưa đủ làm bọn họ chùn bước, một con mười vạn năm hồn thú thôi, chẳng lẽ vị Phong hào đấu la lại không thể làm gì được một con súc vật như vậy.
“Chạy trốn thôi Dragonite, Tuyết Nhi, con ngốc quá, mau đi thôi, mama.. không chịu.. nổi nữa rồi”
Phun ra một ngụm máu tươi, ráng chịu đựng nãy giờ đã là giới hạn tối đa của Hình Na, gánh nặng cơ thể cô đang phải gánh chịu là quá lớn, miệng cô có vị ngòn ngọt, màu đỏ tươi phủ khắp khoang miệng của Hình Na.
Tay phải giơ lên ôm lấy phần ngực trái của mình, tuy đã hoán diện thành một cơ thể đầy đủ, nhưng cảm giác sinh lực đang dần bị rút đi lại không hề giảm bớt chút nào, hay nói đúng hơn, vì cơ thể hoán diện như bình thường nên sẽ không có cơ chế cố gắng đông tụ và tái tạo vết thương, Hình Na đang ở trong quỷ môn quan, một bước tới rất gần với địa ngục.
“Na tỷ, đi thôi”
Dragonite đổi hướng nhắm đến phía Na tỷ mà lao tới, lần này nó không trực tiếp hóa thành võ hồn nhập vào người Hình Na, mà nó trực tiếp dùng hàm răng của mình gặm lấy cơ thể yếu đuối của cô gái, trực tiếp mang đi rời khỏi chỗ này.
“Một lần nữa teleport”
Một tầng hào quang xuất hiện, lúc này, hạn chế của skill teleport hiện rõ rệt, nếu như là skill ở Pokemon thế giới thì bọn họ có thể dịch chuyển tức thời, còn bây giờ Dragonite lại không thể làm như vậy, mồ hôi nó đang chảy, không kể con nhóc tóc đen mắt tím phía trước toát ra khí tức nguy hiểm, kể cả tên Phong hào đấu la còn lại đủ để đem nó vây sát tại đây rồi, chết tiệt, tại sao skill này không di chuyển nhanh hơn một tý đi.
“Muốn trốn?”
“Hỏi qua bọn ta chưa?”
Hàng loạt các hồn kỹ khai phóng, Tôn Yến, Tu La, Ngọc Ly và vị Tà hồn sư Phong hào đấu la khác khai triển hồn kỹ, một bầu trời vong linh hiện ra, duy chỉ có một người là Đường Nhã là vẫn đứng im không cử động.
Vốn cô không muốn gây tổn thương tới Hình Na, nhưng tạm thời cô lại không thể trái với mong muốn của đám tà hồn sư này, đầu óc của cô đang bị điều khiển, giờ cô đang vây vào trong một trạng thái nữa đúng nữa sai, cô không biết phải làm gì cả.
“Chết tiệt, chả lẽ bị ngăn tại đây sao?”
Dragonite, thân mang Hình Tuyết, miệng lại gặm Hình Na để bay, bây giờ cậu không thể ra một đòn tấn công nào để chặn lại đối phương cả, dù cho có thể, năng lực tạm thời của cậu cũng không thể đối chọi với đám quái thú này, chết tiệt, cũng là vì cậu quá yếu, không thể bảo vệ cho Na tỷ được, khốn nạn, khốn nạn!!!
“Nhất Thế Một Tiễn”
Một lần nữa, cây cung tiễn hắc ám của Ngọc Ly giương lên, cặp mắt màu tím như khóa chặt lại Dragonite, các hồn kỹ khác như hắc ám đòi mạng bao phủ lấy Hình Na bọn cô, nhưng mà, ngay lúc này.
“Cổn”
Một lượng băng giá đến cực hạn phóng ra, Hình Tuyết bỗng nhiên lớn hơn so với bình thường, hình thái của một cô gái xinh đẹp tuổi được thể hiện, nét mặt cực kỳ tinh xảo, cặp mắt xanh trắng cùng màu với mái tóc dài mượt mà phủ xuống.
Cô bé mang trên mình một bộ yukata màu trắng tuyết, đung đưa cánh tay của mình lên, hàng loạt các thanh kiếm băng ở trong băng tuyết giá bão ngắm ngược lại phía Ngọc Ly.
Sau lưng cô bé xuất hiện hồn hoàn, đen, đen, đỏ, đỏ, nhưng như vậy không có nghĩa là cô có năng lực đối chọi với bọn chúng, thế mà Tuyết nhi vẫn cố chiến đấu.
“Băng Kiếm Trảm + Băng Tuyết Bao Phủ + Tuyết Đế chi uy: Lĩnh vực: Cực hàn chí địa – khủng bố phong bạo”
Vượt quá năng lực của mình mà phóng thích, Tuyết nhi thực hiện một loại hồn kỹ, một loại lĩnh vực mà vốn dĩ cô không hề biết, chặn đứng lại một phần các hồn kỹ đến từ đối phương.
“Cái.. gì?”
Ngọc Ly đơ người, băng cực hạn, đúng rồi, là băng cực hạn, tại sao lại có thêm một con nhóc đáng sợ như vậy? Nhưng mà, chỉ có hồn lực tu vi là hồn tông mà dám ngông cuồng trước mặt ta? ngu xuẩn!!!
Tất nhiên là năng lực của Hình Tuyết không đủ để cản lại tất cả, nhưng như vậy đủ để Dragonite kéo dài được thêm vài giây, cố lên, chỉ một chút nữa thôi là bọn họ có thể trốn thoát.
“Oành, oành oành”
Nổ tung tán loạn, các cơn băng vụ che mờ tất cả tầm mắt mọi người, nhưng không còn ai ngu xuẩn mà đứng im để nhìn cả, ai có năng lực thấu thị lập tức kích hoạt, còn lại không thấy đường lập tức kiếm một hồn kỹ dạng bão lốc để quét sạch.
Tiếc thay là lĩnh vực của Hình Tuyết chưa bị phá hủy, các năng lực bình thường không thể can thiệp đến tầng băng vụ này, nhưng những ánh sáng đỏ tím lóe lên chứng tỏ rằng nhiêu đây vẫn chưa thể cản trở bọn chúng.
Ngược lại thứ mà bọn cô cần quan tâm là những đòn tấn công tàn dư, một hồn tông thì không đời nào có thể chặn được một đám Phong hào đấu la với hồn thánh được, các đòn tấn công bay qua khỏi Băng Kiếm Trảm của Hình Tuyết, lấy Nhất Thế Một Tiễn của Ngọc Ly làm dẫn đường, chúng bắn thẳng tới phía Hình Na.
“Tiểu Tuyết nhi, trở lại”
Dragonite trợn mắt lên nhìn, uầy, không hay rồi, nhưng mà giờ thì bọn họ không thể phản đòn được, giờ làm sao?
“Dragonite, Protect”
Nhíu mày thật sâu, Hình Na lại ho khan ra một ngụm máu đặc sệt, cô cố gắng di động thân thể như rã rời của mình kích hoạt một lần nữa hồn đạo khí, sinh mệnh cứ như bị rút đi nhanh hơn, cô phóng thích hồn kỹ của mình và các hồn đạo khí.
“Ma ma, không được, ngài sẽ chết mất!”
Tuyết Nhi bật khóc mà quay trở lại ôm mẹ mình, cô là người duy nhất mà Tuyết nhi có thể nương tựa, Tuyết nhi không muốn mất Hình Na, không được, không được.
Sau lưng cái hồn hoàn hiện lên, đen, đen, đen, đen, đỏ, xanh dương, bộ sáu hồn hoàn phát sáng, khuôn mặt nhăn lại hết sức, tuy biết rằng rất đau đớn, nhưng Dragonite lần này không cản Hình Na lại, vì sống còn, bọn họ phải chịu hết nỗi đau này đến nỗi đau khác, há gì có thể ngừng bước?
“PROTECT”
Cả ba đồng thanh gào lên, hồn hoàn màu xanh dương của Hình Na xoay chuyển, từ khi có nó tới giờ cô vẫn không biết hồn kỹ này có năng lực tăng lên cái gì, chỉ biết nó nằm trong lĩnh vực băng tuyết mà thôi.
Một tầng hào quang xuất hiện và phủ kín người bọn họ, sự va chạm mạnh mẽ và chấn động như muốn nứt vỡ cấu trúc bên trong Thánh Linh giáo, thật sự là đáng sợ,
“OÀNH, OÀNH, OÀNH, OÀNH, XOẸT, XOẸT”