Tại một căn phòng trong khách sạn Tinh La Thành, đám học viên và lão sư đang ngồi tụ lại một chỗ như có điều muốn bàn bạc.
“Lần đấu này, chúng ta bốc thăm được hình thức chiến đấu là – – “ Vương Ngôn lão sư suy sụp mà nói.
Cả đám Hoắc Vũ Hạo trở nên lo lắng, tình hình hiện tại rất gay gắt, xem ra trận chiến này khó mà thắng nổi.
“Chúng ta nhận thua trận này vậy” Vương Ngôn suy sụp tinh thần, ông ngồi gục xuống ghế, tuy là một thiên tài trong việc sắp xếp đội hình chiến đấu, nhưng bên đối phương quá mạnh.
“Lão sư, bọn em biết tình hình rất khó khăn nhưng chúng em không muốn bỏ cuộc” Vương Đông ngạc nhiên trước lời nói của Vương Ngôn, đúng là khó khăn thật nhưng không phải là chưa chiến sao? sao lại bỏ cuộc nhanh đến thế.
“Ta cũng không muốn vậy, nhưng đội hình bên học viện Chính Thiên lại có hồn vương, – – cách chiến đấu thì mỗi trận sẽ có hồn vương, chưa nói là thực lực của chúng ta sẽ bị bại lộ, những trận tiếp theo cũng sẽ bị khai thác dữ liệu, hơn nữa thầy không muốn các em bị …” Vương Ngôn cũng không muốn nhận thua, nhưng nếu nhận thua mà bảo vệ được thiên tài của học viện thì…
“Em.. không đồng ý” Bối Bối lên tiếng phản đối, cậu không muốn phải nhận thua như thế này, không chiến mà nhận thua, như vậy quá không xứng với danh hiệu của bản thân.
“Em không muốn nhận thua, chúng em là thất quái đời mới, nhiệm vụ chúng em là phải bảo vệ danh dự của học viện, em tin thực lực của chúng em thắng được, chí ít em không muốn từ bỏ đến phút cuối cùng” Bối Bối nói ra tiếng lòng của mình, đám học viên xung quanh cũng tỏ ra đồng ý, họ không muốn thua cuộc như thế này, họ muốn bảo vệ danh dự của học viện mình.
“Thầy Vương, thầy đã làm cho chúng em quá nhiều rồi, lần này, hãy để bọn em tự sắp xếp” Đứng trước sự sững sờ của Vương Ngôn, Bối Bối thể hiện tố chất của mình, anh tự mình muốn dẫn dắt các học đệ, học muội của mình.
“Mọi người, cứ nhận thua như thế này, làm mất đi danh dự của học viện, mọi người có cam tâm không?” Bối Bối gào to nhìn về phía đám Hoắc Vũ Hạo.
“KHÔNG CAM TÂM” Mọi người nhất trí gào to, họ không muốn thua a.
“Các em …” Vương Ngôn xúc động, tinh thần này, đúng là tinh thần này, mấy đứa trưởng thành rồi, hãy cất cánh bay lên đi, những thiên tài, tương lai của học viện.
“Bốp, bốp, bốp” Âm thanh của tiếng vỗ tay vang lên, xuất phát từ phía cửa sổ, Hình Na được Huyền Lão mang đi vào, cô vỗ tay ủng hộ tinh thần của Sử Lai Khắc đời mới này.
“Rất tốt, mọi người rất có nhiệt huyết, Bối Bối học trưởng, nếu không có vấn đề gì có thể cho em tham gia vào một trong những trận đấy này không” Sự tán thưởng của Huyền Lão và Hình Na hiện lên rõ rệt, tinh thần của những đứa trẻ này, thật kiên cường và quyết liệt, thật là, làm cho cô cũng hăng lên rồi này.
“Hình Na học muội, muội trở về rồi, còn hồn hoàn thứ thì sao” Bối Bối và mọi người tò mò, từ trận đầu tiên đánh xong, cô theo Huyền Lão đi hấp thu hồn hoàn thứ của mình, không biết liệu có thành công không?
“Tất nhiên là thành công rồi” Hình Na tự tin nở nụ cười tươi, sau lưng cô hiện ra cái hồn hoàn, tím tím đen đen, bộ hồn hoàn khủng bố mạnh không kém gì một hồn vương hay hồn đế, Hình Na ánh mắt đáng sợ bao phủ khắp mọi nơi, một lượng tinh thần lực mạnh mẽ được phóng ra.
“Lượng tinh thần lực này là?” Hoắc Vũ Hạo là người đầu tiên để ý đến, cậu là một hồn sư thuộc tính tinh thần, việc thay đổi về cường độ lẫn bản chất tinh thần cậu rất nhạy cảm, chỉ cần Hình Na phóng ra hồn hoàn cậu đã thấy Hình Na đã mạnh lên rất nhiều, nhiều đến khó thể nói bằng lời.
“À, tinh thần lực sao, vì lúc đánh giết hồn thú có rơi ra một hồn cốt sọ não nên tiện thể hấp thu, tinh thần lực được cải thiện rõ rệt” Hình Na giải thích.
“Hồn cốt sọ não, đùa ư?” Quá bất ngờ, có được một hồn hoàn vạn năm đã rất khó, vậy mà Hình Na lại có thêm một hồn cốt, hơn nữa còn là dạng hiếm, thật không biết vận khí của cô bé này lớn đến đâu nữa.
“Vậy, Bối Bối đại ca, có thể cho muội tham gia vào trận đấu không” Hình Na thay đổi cách xưng hô, lúc này bọn họ là đồng đội, không thể cứ xa lạ vậy được, Hình Na xin phép Bối Bối cho tham gia vào trận chiến, dù sao thì bây giờ người lãnh đạo tạm thời là Bối Bối.
“Được, tất nhiên rồi, trận đầu tiên Từ Tam Thạch sẽ cùng với Nam Nam, trận thứ hai sẽ là..” Bối Bối đang sắp xếp, Hình Na phát biểu kiến nghị của mình.
“Có thể xếp em vô trong trận với Hoắc Vũ Hạo không, em tự tin trong trận chiến – em có thể khắc chế cả hồn vương lẫn đồng đội còn lại của đối phương, Vũ Hạo chỉ cần phóng ra hồn hoàn màu đỏ để đe dọa, tiện thể phát huy tinh thần kỹ năng như quan sát và quấy nhiễu là được” Hình Na muốn kết thúc trận đấu nhanh chóng, không phải Vương Ngôn lão sư đã nói là càng làm cho bản thân thêm thần bí thì càng có lợi sao, cô có kế hoạch để chiến thắng trận đấu này rất nhanh rồi.
“ Hình Na, em có thể không?” Bối Bối hơi nghi ngờ nhìn Hình Na, mặc dù hồn hoàn của cô rất mạnh, nhưng đối mặt lẫn hồn vương và một hồn tông, như vậy có quá khó không.
“Bối Bối đại ca, em có một khả năng chưa sử dụng, kết hợp với hồn kỹ của bản thân, em tự tin rằng sức mạnh này đủ để đe dọa tính mạng của một hồn đế chứ không chỉ là hồn vương không đâu” Hình Na nhấn mạnh chữ hồn đế.
“Không thể nào, thật ư” Tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên, cô bé này vậy mà có khả năng đe dọa một hồn đế, Hình Na vốn không phải là một người ưa khoe khoang nên việc cô nói ra khả năng của mình, chỉ cần cô gật đầu thêm một lần xác định thì mọi người tin tưởng ngay.
“Tốt, quá tốt rồi” Vương Ngôn lão sư và Bối Bối vui mừng, như thế này thì dễ sắp xếp hơn rồi.
“Vậy trận đầu tiên sẽ là Nam Nam và Từ Tam Thạch, trận thứ Hoắc Vũ Hạo với Hình Na, trận thứ ba sẽ là Hòa Thái Đầu, em và Vương Đông, tuy nhiên anh không hi vọng trận thứ diễn ra đâu” Bối Bối nói xong rồi nhìn về phía Từ Tam Thạch, trận chiến của Hình Na thì anh yên tâm rồi, còn Từ Tam Thạch thì..
Tiến lên bấu vào vai của đối phương “Nhất định phải thắng, tôi đã cố sắp xếp cho anh và Nam Nam cùng chiến rồi, nếu không được thì mổ bụng tự sát đi” Bối Bối thì thầm vào tai Từ Tam Thạch.
“Tất nhiên, trận đầu tôi sẽ quyết thắng” Từ Tam Thạch cười to vỗ lưng Bối Bối, có Nam Nam cùng chiến làm sao cậu dám lơ là, hahaha, đừng đùa.
Đứng ở một bên Vương Đông phồng mặt “ Tại sao Hoắc Vũ Hạo lại phải đấu cùng với nhỏ Hình Na chứ, hừ” cậu một bên tức giận mà thầm thì một mình.
Như phát hiện điều gì, Hình Na tiến tới Vương Đông nhấc cằm cậu lên và đưa mặt áp sát vào lỗ tai Vương Đông, mọi người ngạc nhiên trừng mắt nhìn cảnh tượng này, chả lẽ Hình Na thích Vương Đông, quá bạo rồi!!!
“Yên tâm, tôi không quan tâm đến vị hoàng tử của cậu đâu, tiểu công chúa xinh đẹp” Hình Na thủ thỉ bên tai Vương Đông, cậu bị nghẹn đến mức mặt đỏ như trái cà chua.
“Cô.. cô” Vương Đông đứng hình trước lời nói của Hình Na, cậu lắp bắp gọi Hình Na.
Cô rời khỏi Vương Đông bước lùi lại, nhìn Vương Đông nở nụ cười thân thiện mà nói “ Mình biết hết đấy, hì hì” Hình Na vui tính mà chọc cô bé này, khá đáng yêu đấy, mặc dù lần trước con nhỏ này suýt nữa hại cô tý nữa là chết, mà thôi, nhỏ cũng không quá cố ý, đến bản thân nhỏ còn không làm chủ được sức mạnh của mình cơ mà.
Quay người, Hình Na nhìn về phía bầu trời, trận đấu sắp diễn ra, tới lúc để cô phô diễn thành quả của mình rồi.