Lúc này Âu Dương Thành với Lưu Tâm Mộc đag đầu gối tay ấp trong khách sạn.
Cô tỉnh dậy trước thì thấy bản thân không mảnh vải che thân, đag trong tay trai trẻ Âu Dương Thành.
Liền bất ngờ hốt hoảng, chưa gì mà đã bóc lịch rồi.
Thật là trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra mà.
Cô vội vàng tức giận lấy quần áo mặc vào.
Ghi tên kí giấy để lại tờ chi phiếu cho anh cùng một câu nói"Không hẹn đừng gặp, cảm ơn anh đêm qua!!".
Cùng cái dấu son môi đỏ gạch mà cô hay dùng.
Xách va-li đi nhận phòng, Lưu Tâm Mộc bước vào đầy mệt mỏi.
Thật chẳng thể tin rằng mọi chuyện chỉ diễn ra trong chớp mắt, cuối cùng cô lại ngủ với anh ta mà trong khi đó còn là trai trẻ.
- -----------------------------------
Chiếc xe taxi dừng lại trước cổng dinh thự to lớn.
Cok xuống xe trả tiền rồi dồng thời cảm ơn bác tài.
Cánh cổng to lớn mở ra chào đona cô với dàn người hầu xếp hai hàng ngay ngắn.
"Chào phu nhân!! ".
Cảnh tượng này có chút chẳng hề quen.
Cô ngượng ngạo cúi đầu chào lại họ.
Đường Chi Ngọc vào nhà bắt tay vào làm bếp, nấu cơm.
Cô chợt nhớ ra, cầm điênn thoại gọi một cuộc cho Tần Hữu Đình.
"Trưa nay anh về ăn cơm khômg, tôi nấu ăn đó! ".
Mặc dù đag họp nhưng anh vẫn nhấc máy.
"Hửm để xem em nấu như thế nào!! ".
"Hay thôi nhịn nhé!! ",cô khúc khích cười.
"Trưa anh sẽ về!! ".
"Ừm!! ",khẽ cười.
Môtk dòng cảm xúc bỗng thoáng qua, chẳng hiể sao cô lại vui mừng đến thế.