Khi tiếng người phụ nữ quang lên có thể nghe từ phía bên đường dây bên đó, Lý Tiểu Ngư nghe từng chữ cô liếc nhìn thì thấy người phụ nữa bước đến ngồi cạnh Chí Hào.
“Chào bạn, mình là bạn gái của Chí Hào, còn bạn là gì của anh ấy vậy“.Cô nhìn Lý Tiểu Ngư bằng biểu cảm khó chịu.
“À..tôi là...là, à tôi hõi Anh ấy về app snow này tý vậy giờ tôi hỏi xong rồi, tạm biệt hai người nha“.Lý Tiểu Ngư liền tắt điện thoại sao đó lăn đi ngủ không nghi ngờ gì về cô đó với Đinh Chí Hào.
____________________
Tại căn hộ Đinh Chí Hào
“Cô đến đây làm gì?“.Anh ta nhìn cô bằng ánh mắt muốn xé cô ra.
“Em...em đến đây xem anh co khoẻ ko!“.Cô run người nhìn Đinh Chí Hào, anh ta đi đến chỗ cô nắm chặt tay cô làm cô ta cảm thấy rất đau.
“Tôi rất khoẻ, cô ko còn là bạn gái của tôi nữa...níu tôi không chia tay cô thì chất giờ này tô sẽ bị cô làm phiền đến không khoẻ.Biến“.Đinh Chí Hào quất tay cô thật mạnh la lớn chỉ tay ra cánh cữa.
“Anh...anh được lắm“.Nói xong cô chạy đi tay còn đang lao nước mắt.Đinh Chí Hào ngồi xuống giường ngã lưng xuống. Lấy điện thoại gọi cho cô, anh gọi lần thứ nhất cô không bất máy lần hai cuq z, anh quyết định gọi lần thứ bên đó chiếc điện thoại bổng phát ra tiếng cô lấy tay lấy điện thoại mở mắt không nỗi nhìn vào là Đinh Chí Hào gọi bằng app snow, cô mở máy ra, bên Đinh Chí hào có tính hiệu bên trong màn hình của anh là cô gái có đôi môi quyến rủ cô không dùng app con vật nào lúc này cô còn mở mắt không nỗi ai nhìn thấy chắt sẽ chết ngây với khuôn mặt đang còn trong giấc ngủ chưa tỉnh.
“Tiểu Ngư...Tiểu Ngư“.Đinh Chí Hào cố gắng kiu cô, cô ngọ nguậy sao đó so đầu ngồi dậy.
“Khuya rồi sao anh còn gọi cho tôi nữa...anh phiền qá đi mắc“.Cô xoa đầu nhìn anh.
“Anh chỉ muốn giải thích cô gái hùi nãy...cô ta chỉ là bạn gái củ của anh nhưng anh và cô ta đã chia tay lâu rồi...em đừng có ghen“.Khi nghe được từ ghen cô chợt tỉnh.
“Ghen...anh mơ ảo tưởng à... tôi còn mong anh và cô ta lấy nhau để tôi còn được tự do“.
“Em...vậy thì ngủ đi“.Đinh Chí Hào tắt máy sao đó ngã đi ngủ.Lý Tiểu Ngư ngã đi ngủ mà không tắt điện thoại.
__________________________
Tại Công viên
h" Lý tiểu Ngư đang chạy bộ tại công viên thì gặp Đinh Chí Hào đang uống nước tại ghế đá.Cô liền chạy nhanh lướt qua Đinh Chí Hào.Nhưng anh ta lại chạy theo.
“Chào buổi sáng, em uống nước không“.Đinh Chí Hào đưa nước cho Lý Tiểu Ngư.
“Sao anh cứ bám lấy tôi vậy anh Đinh“.Cô đứng dậy nhìn anh khoanh tay lại.
“Thì em cũng là vợ tương lai của tôi mà sao lại không được đi theo?“.Anh ta nhìn cô.Lý Tiểu Ngư liền chạy nhanh hơn bỗng dấp té xuống.
“Em có sao ko?“.Đinh Chí Hào nhìn cô bằng đôi mắt lo lắng ẩn thêm cái lạnh lùng.
“Không tôi không sao“.Cô xoa xoa cái đầu gối.
“Bị vậy còn nói là không sao“.Anh ta liền bồng cô lên tay đi về phía xe của quản gia nhà anh ta.
“Buông ra...anh buông tôi ra“.Cô dùng dãy
“Còn đổng đậy nữa là tôi hôn cô tại đây“.
“Tôi...“.Cô ta im lặng sao đó Đinh Chí Hào cho cô vào trong xe.
“Lái xe về nhà tôi“.Anh ta đóng cửa lại.
“Tôi muốn về nhà anh cho tôi về nhà“.Cô đẩy anh ta ra.
“Ngồi yên“.Đinh Chí Hào lấy hợp thuốc ra sao đó rửa vết thương cho cô khi rửa có sủi bọt cô hơi rác.
“A...“.Đinh Chí Hào nhìn cô sau nó chậm nhẹ hơn.
“Xong rồi đó“.Đinh Chí Hào ngồi xác vào cô.
“À cảm mơn anh Đinh“.Lý Tiểu Ngư xích ra cửa sổ.
“Làm gì mà xích ra ngoài đó vậy“.Anh ta kéo cô lại gần người ngồi cạnh nhau đến mức có thể biết được hơi thở của đối phương.
“Nhưng chuyện này anh đừng cho gia đình tôi biết nha họ sẽ lo“.Lý Tiểu Ngư nhìn anh bằng cặp mắt long lanh.
“Ờk nhưng tui có đìu kiện“.Lý Tiểu Ngư nhìn anh không biết anh ta sẽ dỡ trò gì.
“Điều kiện gì“.
“Cô phải qua ở nhà tôi khi vết thương lành hẵn“.
“Tôi...nhưng tôi tự lo được“.
“Cô tưởng tôi không biết suy nghĩ của cô à...Cô sẽ tập nhảy vào ngày mai đi hát vào tối ngày mốt sao đó đi chụp ảnh cho công ty đào tạo người mẫu...Níu không thì tui không biết ba mẹ co sẽ nhận được tin này hay không!“.
“Anh..được vậy anh đưa tôi qua nhà tôi lấy ít đồ“.
__________________________
Tại căn hộ Đinh Chí Hào
“Tôi sẽ ngủ ở đâu?“.Cô rục rè nhìn xung quanh nhà.
“Tại phòng ngủ của tôi“.Đinh Chí Hào cười khẽ
“Có phòng khác không“.Lý Tiểu Ngư nhìn anh lát sao nó ngẫm nghỉ gì.Đinh Chí Hào đứng dậy giựt lấy túi quần áo của cô sao đó đem lên phòng của anh ta, cô cũng chạy theo.
“Vậy tắm xong xuống ăn tối“.Anh ta nói xong sao đó quay xuống lầu.Lý Tiểu Ngư lấy áo đồ đi tắm.Cỡ nữa tiếng thì xuống dưới lầu ăn cơm tối.
“Hôm nay anh Đinh đây tự tay vào bếp à“.Cô đi từng bật cầu thang Đinh Chí Hào nghe vậy nhìn cô chợt anh đứng hình vì sắc đẹp của cô, cô mặc cái váy ngủ màu nâu nhạt ngang nữa đùi làm lộ ra đôi chân thon thả.
“Đinh Chí Hào“.Anh ta chợt tỉnh lại
“Cô nói gì?“.
“Anh không nghe gì à...tôi bảo là anh tữ tay làm thức ăn à, nhà không có người làm mấy cái này sao?“.
“À có nhưng tôi thích tự tay nấu“.
“Anh là đàn ông đa tài à?“.Tiểu Ngư nhìn anh lấy tay bốt con tôm ăn.
“à cũng ngon”
“Ra ăn đi chín hết rồi“. người ngồi ăn sau đó lên lầu.
“Cô ngủ trên giường đi tôi ngủ sopha được rồi“.
“Nhưng nhà anh chỉ có phòng à?“.
“Có rất nhìu là khác chỉ vì tôi chỉ quen không khí ở đây thôi“.Anh ta lắc lắc ly rượu sao đó dựa vào lang cang ở ngoài ban công.
“À vậy thì anh cứ ngủ ở sopha đi..tô buồn ngủ rồi chúc anh ngủ ngon“.Nói xong cô lăn ra ngủ.Vừa mới chợp mắt thì Đinh Chí Hào gọi cô.
“Cô có thề ra đây nói chuyện với tôi không?“.Anh ta nhìn ra ngoài đường.Ngoài đường lúc này dang êm dịu mát mẻ.
“Tôi hả...Ờk“.Lý Tiểu Ngư đi ra ban công
“Anh gọi tôi làm gì...Hửm“.Đinh Chí Hào nắm lấy tay cô.
“Em ghét tôi lắm à...tối đó tôi không biết tại sao tôi lại“.
“Anh đừng nhắc đến tối đêm đó nửa...Tôi ghét anh rất ghét ghét“.Nói xong cô quay đi sao đó anh nắm lấy tay cô kéo sác vào mình.