Lại nói Lâm Phong mượn Thiên Hoàng Thái Huyền thế thân cắt đứt ác niệm, rồi hóa thân đuổi theo Xi Vưu xuyên qua thiên giới, lên ba mươi ba tầng trời, đến không gian Hỗn Độn. Xi Vưu trốn rất nhanh, thực sự rất nhanh. Trong không gian Hỗn Độn một luồng sáng lóe lên, hiện ra một mảnh Càn Khôn thế giới, đúng là Thái Thanh chí tôn thánh nhân: Thái Thượng Lão Quân Huyền Đô Thiên
Xi Vưu nhoáng một cái liền tiến vào Đâu Suất Cung. Thái Huyền chính là ác niệm của Lâm Phong biến thành, đều là thân thể một người, tất nhiên biết được số trời. Trong không gian Hỗn Độn không phân âm dương, không chia Càn Khôn, thánh nhân tại hư không, không dính nhân quả. Xi Vưu trốn vào Đâu Suất Cung của Lão Quân. Thật không tiện chạy vào bắt người, thì còn đuổi theo hắn gì nữa.
Năm đó, cùng ở trước tổ sư nghe giảng đạo, ta đã nhường ngôi cho Lão Quân, chuyển kiếp muôn đời sau, mới có thể được Lão Quân ban thưởng Thái Cực Đồ giúp ta thành tiên đạo. Nếu không có Thái Cực Đồ chống đỡ chỉ sợ vẫn không thể thoát khỏi luân hồi, có điều là Hầu Tử kia tại Bát Cảnh cung đánh chết đồng tử của Lão Quân, hôm nay đã là hai bên không còn nợ nần gì nhau nữa nên cũng không muốn tùy tiện xông vào bắt Xi Vưu.
Thái Huyền trong đầu thay đổi ý niệm, tự nhiên biết Lão Quân kia đem Hầu Tử ném vào lò Bát Quái, đốt thành thể Thái Ất kim tiên rõ ràng đã trả lại nhân tình cho mình. Thầm nghĩ một hồi, liền quay lại hạ giới, ngang qua Linh Tiêu đại điện, bấm ngón tay tính toán, mới biết Hầu Tử kia bản tính không đổi, lại đánh lên Thiên giới.
“Hầu Tử này bản tính khó đổi, mặc dù trong lò Bát Quái đã thành thể Thái Ất kim tiên, nhưng chấp niệm rất nặng. Rốt cục muốn ta hứng nhân quả của môn hạ đệ tử, thực sự rất phiền toái”
Thái Huyền chính là ác niệm Lâm Phong biến thành, tất nhiên đối với Hầu Tử kia sinh lòng bất mãn, lại biết Ngọc đế phái Thái Bạch đi Thúy Hà sơn, lúc này tại Nam Thiên môn ngăn cản Thái Bạch Kim Tinh nói:” Lão già này không cần phải đi Thúy Hà sơn, đây là thân ngoại hóa thân thứ nhất của ta, hãy theo ta đến Linh Tiêu đại điện thu thập Hầu Tử.”
Thái Bạch Kim Tinh mừng rỡ nói:” Như thế tốt quá, mời thượng tiên.”
Thái Huyền cũng không nhiều lời. Một đạo thanh sắc cầu vồng bay lên, đã lên tới Ngọc Khuyết Kim Thiên. Thái Bạch Kim Tinh cũng vội cưỡi mây đuổi theo.
Thái Huyền đến Linh Tiêu đại điện. Lúc này Hầu Tử đang đại triển thần uy, đánh chết vài tên văn võ tiên quan pháp lực cao thâm. Thái Huyền là ác niệm Lâm Phong biến thành, thấy Hầu Tử hung tàn, lập tức giận dữ nói:” Ngươi, cái con khỉ này không biết tốt xấu, dám nhiễu loạn Thiên đình, mau thu hồi Thiết bảng, theo ta về hạ giới.”
Một đoàn Huyền Hoàng khí bay ra, hóa thành vô số cự chưởng to nhỏ, bắt ngay được Như Ý kim cô bổng. Bên kia, Hầu Tử cũng bốc hỏa: ”Thằng nhãi này, người dám quản việc của Lão Tôn hả, hãy đỡ một gậy của Lão Tôn”. Nói xong liền dùng sức giật lại, muốn thu hồi cây gậy, đánh cho Thái Huyền đòn cảnh cáo.
Chỉ là Kim Cô bổng giờ phút này lại nặng tựa thiên hà, như thế nào cũng không thu hồi được. Hầu Tử thầm kinh hãi:” Người kia là ai lại có đại thần thông này. Lão Tôn như thế nào lại chưa nghe nói qua” Nhưng lại không từ bỏ ý định, vận sức hét lên, đại khởi thần thông. “Ầm ầm”, tiếng nổ vang lên, cả Linh Tiêu đại điện đều rung động, như muốn sụp xuống. Nhưng cây gậy vẫn như trước, không chút lay động.
Các văn võ tiên quan cùng Ngọc đế lão nhi hoảng sợ, mặt không còn giọt máu, vội vàng quay lại Phi Hương điện
Thái Huyền cả giận nói:” Con khỉ này không sợ chết, thấy sư phụ còn dám làm càn, không thể tha cho ngươi được”. Liền hét một tiếng, một bàn tay màu vàng khổng lồ mạnh mẽ bay tới, bắt lấy Hầu Tử. Tay kia vung lên, một đạo hoàng sắc cầu vồng bay ra, cuốn lấy Hầu Tử
“Thằng nhãi này không có đạo lý, Lão Tôn ta trên không sợ trời, dưới chẳng sợ đất, chỉ có duy nhất một sư phụ. Thằng nhãi này lại dám giả mạo sư phụ lão Tôn, làm ta tức chết. Nhất định phải đánh người cho hả giận”.
Hầu Tử vô cùng giận dữ, thân mình dừng lại, trên đầu bay ra một đám vân quang xanh trông như nước rồi xuất ra cầu vồng vàng. Từ trong lao ra một cỗ kim khí, ngưng tụ thành một pho tượng Bát Bảo Kim thân, hướng Thái Huyền đánh tới.
“Hầu Tử này bị Phật môn làm phép, chính là Phật môn thần thông, lại bị Lão Quân thiêu trong lò Bát Quái bốn mươi chín năm, tu thành Thái Thanh bản mạng huyền quang. Tuy nhiên, đã bái ta đây là sư phụ, nhưng lại chưa từng tu luyện Hồng Mông đại pháp, nhân quả dây dưa, không thể một lời nói hết, cứ tạm bắt về đã rồi tính tiếp”.
Thái Huyền cùng Lâm Phong cùng là một người, tất nhiên là tâm tình tương thông, ý niệm trong đầu lập tức xoay chuyển, nói:” Con khỉ này hay, ta dùng Thất Thải Nguyên thạch cùng người hiểu rõ nhân quả. Ngươi lại khinh sư phụ quên đạo, là kẻ phản giáo bỏ pháp, hạng người như ngươi lưu lại làm gì.”
Nói xong liền vận khởi thần thông, đoạt lấy Kim Cô bổng, bàn tay màu vàng thế mạnh không ngừng, đem Hầu Tử bắt lại, chế ngự nguyên thần. Hầu Tử kinh hãi nói:” Ngươi là Cực Lạc cung chủ!”Hắn thần thông không nhỏ nhưng đạo hạnh nông cạn, làm sao có thể biết được kiếp trước kiếp sau của Lâm Phong.
Thái Huyền cười lạnh nói:” Con khỉ này không phải không có thuốc chữa. Nếu không phải tiểu đồ của ta có tình ý với ngươi, ta nhất định đè ngươi năm trăm năm nữa”.
Hầu Tử ý niệm xoay chuyển, thầm nghĩ:” Cực Lạc cung chủ lợi hại như thế, mình không phải địch thủ, trước mắt đành chịu thiệt thòi, lập tức nói:”Ta tại Hoa Quả sơn tu chân dưỡng tính, có quan hệ gì với đồ đệ ngươi đâu?”
Thái Huyền không để ý đến hắn, hướng Ngọc đế nói:”Hầu Tử này mạo phạm nhiều, ta mang hắn về, mong bệ hạ chớ trách.” Nói xong liền chẳng thèm quan tâm đến Thiên giới văn võ tiên quan, hóa ra một đạo thanh sắc cầu vồng, bay khỏi Linh Tiêu điện, đi xuống hạ giới.
Ngọc đế kinh hồn nói:”Nhờ có Cực Lạc cung chủ kịp thời chạy tới, nếu không Lý Thiên vương không tránh khỏi kiếp nạn này.”
Lý Tĩnh sớm bị dọa cho mặt không còn chút máu, còn có thể nói được gì.
Võ Đức Tinh quân cùng Lâm Phong sớm có thù oán, liền nói:”Bệ hạ, Hầu Tử chính là môn hạ Cực Lạc cung chủ thả ra, sớm đã là môn hạ Cực Lạc cung. Lần này công khai tạo phản Thiên đình, theo ta thấy phân nữa là Cực Lạc cung chủ cố ý để Thiên đình khó xử.”
Mấy tiên quan cùng Võ đức tinh quân giao tình không tệ cũng lập tức mở miệng hưởng ứng.
Chỉ có Na Tra nói đỡ cho Lâm Phong:”Bệ hạ, Lâm đo huynh thường ngày ước thúc môn hạ, cũng không từng phạm qua Thiên quy. Hầu Tử kia năm trăm năm trước xúc phạm thiên nhan, hôm nay tuy là môn hạ Cực Lạc cung, nhưng bản tính khó sửa, mới lần thứ hai phạm Thiên điều. Theo ta cũng không phải Lâm đo huynh gây khó dễ cho Thiên đình. Huống hồ lần này nếu không có hóa thân của Lâm đo huynh đuổi tới, ta e uy nghiêm Thiên đình cũng không còn nữa.”
Lý Tĩnh vốn không hòa thuận với nhi tử, lúc này nghe Na Tra nói đỡ cho Lâm Phong, lập tức trách mắng:”Nghiệt tử này, còn dám nói thay cho Cực Lạc yêu nhân. Yêu đạo trước đây đã mấy lần phạm giới luật Thiên đình. Hôm nay môn hạ đệ tử của hắn công nhiên không để Thiên đình vào mắt, như thế là đại nghịch bất đạo, làm sao lưu lại được.”
Na Tra giận dữ nhưng cũng không tiện phát tác, hừ nhẹ mấy tiếng rồi im lặng.
Ngọc đế hỏi Thái Bạch Kim Tinh:”Tiên khanh, ý khanh thế nào?”
Thái Bạch Kim Tinh là tâm phúc của Ngọc đế lão nhi, có gì mà kim khẩu Ngọc đế không tiện nói ra thì tự nhiên có lão gánh vác bèn nói:” Bệ hạ, Cực Lạc cung chủ thần thông quảng đại, ta xem việc này không nên tuyên bố rộng rãi.”
Ngọc đế cũng tiện xuống nước liền gật đầu nói:”Chính hợp ý ta”. Lập tức không hề để ý tới mấy tiên quan đang làm ầm ĩ, cùng Thái Bạch quay lại Phi Hương điện
Đến Phi Hương điện, Ngọc đế mới hỏi Thái Bạch:”Cực Lạc cung chủ có Thánh Mẫu nương nương bảo hộ, lại có được đỉnh cấp pháp khí của Bàn Cổ tổ sư cùng Tiên Thiên đệ nhất pháp khí, chính là số trời đã định, chẳng qua là chuyện sớm hay muộn thôi. Cả văn võ bá quan chỉ có tiên khanh là hiểu nỗi khổ tâm của trẫm, ai!”
Thái Bạch nói:” Bệ hạ không cần lo lắng. Người mấy lần cấp phương tiện cho Cực Lạc cung chủ, lại ban cho hắn Đào tiên vạn năm. Hôm nay Cực Lac cung chủ thần thông không dưới Như Lai, chắc cũng hiểu đạo lý trong đó. Huống hồ bệ hạ còn có Thất công chúa. Đại kiếp nạn tới thì Cực Lạc cung chủ nhất định không thể khoanh tay đứng nhìn.”
Ngọc đế thở dài nói:”Thánh nhân vô tình, chỉ hi vọng là như vậy.”
Lại nói Cửu Phượng cùng Hình Thiên rời Thúy Hà sơn, thấy Cực Lạc cung chủ quả không gây khó dễ, đều cảm thấy mơ hồ, không biết Cực Lạc cung chủ làm cái quỷ gì.
Bất quá hắn chính là bị ép buộc, bất đắc dĩ mới vào Cực Lạc cung. Hôm nay đã không còn hạ mìnhlàm tay chân cho Lâm Phong nên cũng không phí sức suy nghĩ nhiều nữa. Trên đường đi ba mươi ba tầng trời, ghé qua không gian Hỗn Độn. Trước mắt thiên quang rạng rỡ là đã đến bên ngoài Đông Hoàng cung.
Đang chuẩn bị đi vào bái kiến Đông Hoàng Thái Nhất, lại bị hộ vệ Cửu Trảo Kim long ngăn lại. Cửu Trảo Kim long này theo Đông Hoàng tu hành tại không gian Hỗn Độn, hóa thành thanh bào nam tử xấu xí ngăn Hình Thiên cùng Cửu Phượng:” Lão sư nói các người đã vào làm môn hạ Cực Lạc cung, liền không thể trở về. Mau rời đi, sau này kết liễu nhân quả mới được trở về đây”
Cửu Phượng cùng Hình Thiên kinh hãi, cũng không dám vi phạm pháp chỉ của Đông Hoàng, thánh nhân uy phong cần gì bọn họ đồng ý. Lúc này không dám lưu lại, vội vàng quay lại ba mươi ba tầng trời rồi nhìn nhau, nhất thời không biết đi nơi nào.
Hình Thiên hơi có chút hối hận, nói:”Cực Lạc cung chủ có Thánh Mẫu nương nương bảo hộ, thụ chín chín tám mốt hình phạt Thiên Hỏa thiêu đốt, tại Thái Hư ảo cảnh chống đỡ Thiên sát nghiệt, lại nhân cơ hội dùng Thất Thải Nguyên thạch cũng Linh Lung Bảo Tháp xuất ra hai thân ngoại hóa thân, thần thông pháp lực còn trên cả đám người Thích Già. Chúng ta đầu nhập làm môn hạ cũng không tính là ủy khuất, không bằng trước tiên đi xem!”
Cửu Phượng hừ lạnh, nói:” Số trời như thế há có thể thay đổi, mặc cho người chê cười với thể diện thanh cao. Lão sư đã nói chúng ta sau này còn có thể nhập giáo, nhất định sự tình còn có thay đổi. Hồng Mông pháp của Cực Lạc cung chủ quả thật có chỗ độc đáo, ta và ngươi có thể hợp thể cộng tu, mau chóng chém thiện niệm, sau này kiếp nạn tới còn có đường sinh cơ.”
Hình Thiên mừng rỡ, chỉ là nghe Cửu Phượng nói lời này thì sắc mặt dị thường lạnh như băng, liền biết sư tỷ không phải có ý với hắn, mà là muốn mượn sức hắn chém ác niệm, pháp lực đại hạnh tinh tiến một phần, sau này độ kiếp sẽ dễ dàng một phần. Bất quá hắn đã sớm thèm thuồng sắc đẹp của vị sư tỷ này, chỉ là không dám thể hiện ra mặt thôi. Hôm nay có cơ hội, có ngu ngốc mới cự tuyệt.
Cửu Phượng tâm tư thông minh, tất nhiên là biết rõ Hình Thiên nghĩ gì trong đầu, mặt không khỏi phát lạnh, hừ lạnh một tiếng, liền độn quang hướng Đông Hải mà đi.
Hình Thiên thầm giật mình, biết vị sư tỷ này tâm ngoan thủ lạt, thủ đoạn cũng dị thường lợi hại, không dám suy nghĩ thêm, cũng liền độn quang đuổi theo, đến Đông Hải tìm một động phủ để chuẩn bị cho tu luyện Cực Lạc.