Vô Lại Quần Phương Phổ

quyển 2 chương 21: đắc thốn tiến xích

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Tiểu dâm tặc, ngươi mau đi đi! Ta không muốn nhìn thấy ngươi!” Tạ Phinh Đình vùng vẫy vài cái, thật sự không chút tác dụng nào, liền có chút xấu hổ nói.

“Phinh Đình tỷ tỷ, ta có thể cứu nàng thoát khỏi bể khổ.” Diệp Vô Ưu cười hi hi nói. “Thế nào, nàng có thật sự muốn gả cho hoàng đế lão đầu không?”

“Ai nói ta muốn gả cho hắn hả?” Tạ Phinh Đình yêu kiều hừ một tiếng nói. “Nhưng ta không muốn ngươi tiểu vô lại này đến giúp ta, ngươi căn bản không có một chút hảo tâm nào!”

“Phinh Đình tỷ tỷ, nàng nói như thế thật làm ta thương tâm. Ta vì nàng có thể chịu không ít khổ nạn. Sáng sớm hôm nay, đứa cháu bảo bối của nàng mang người đến cửa bắt ta, nói ta tối qua phi lễ với nàng!”

“A?” Tạ Phinh Đình liền kinh hãi. “Không phải như vậy chứ? Ta chỉ cho Trường Phong biết, nói ngươi tối qua ở chỗ ta, ta không có nói điều gì khác!”

“Chẳng phải à? Hiện tại, cả Bách Hoa thành đều biết tối qua ta ở chỗ nàng qua đêm. Phinh Đình tỷ tỷ, hiện tại chuyện này đã truyền đến chỗ hoàng đế lão đầu!” Diệp Vô Ưu bắt đầu nói lung tung. “Nếu không phải công chúa lão bà của ta giúp, e rằng hiện tại nàng đã bị bắt tiến cung!”

“Không, không được đâu?” Tạ Phinh Đình có chút không tin tưởng. “Nếu thật sự có loại chuyện này, không thể không có người nói cho ta biết!”

“Đứa cháu bảo bối của nàng và ca ca bảo bối của nàng hiện tại chỉ đang chạy trốn sự trừng phạt của hoàng đế lão đầu, có thời gian đâu mà chiếu cố đến nàng!” Diệp Vô Ưu thán một hơi. “Phinh Đình tỷ tỷ, hiện tại cũng chỉ có ta nhớ đến nàng!”

“Tiểu dâm tặc, ta không thể nào tin lời của ngươi!” Tạ Phinh Đình suy nghĩ, yêu kiều tức giận. “Tóm lại, tiểu dâm tặc ngươi khẩn cấp thả ta ra không được phá hủy danh dự của ta.”

“Phinh Đình tỷ tỷ, nàng thế nào lại không chịu tin. Nhưng ta khôngthể không quản tới nàng. Nếu ta muốn bỏ đi, nàng ngày mai sẽ tiến cung, không thể nào trở ra được nữa!” Diệp Vô Ưu biết Tạ Phinh Đình không muốn tiến cung, do đó dùng chuyện này để dọa nàng.

“Ta không tin, còn một thời gian nữa ta mới tiến cung!” Tuy đối với những chuyện bên ngoài, Tạ Phinh Đình không biết rõ nhưng cũng không dễ dàng bị lừa.

“Không tin thì đi hỏi đứa cháu ngoan của nàng, nàng hỏi hắn, hắn có đem chuyện của chúng ta báo cho hoàng thượng biết không?” Diệp Vô Ưu lại chậm rãi nói. “Nàng nói xem, nếu nói cho hoàng đế lão đầu biết chúng ta nghỉ ngơi tại đây, hắn sẽ nghĩ gì đây?”

“Tử dâm tặc, ngươi lại uy hiếp ta à?” Tạ Phinh Đình phẫn nộ nói.

“Phinh Đình tỷ tỷ, ta thế nào mà uy hiếp nàng? Tốt lắm, ta chỉ hỏi nàng một câu, đó là, nàng không muốn tiến cung phải không?” Diệp Vô Ưu nhãn châu xoay chuyển hỏi.

Tạ Phi Đình ngẫm nghĩ một lúc, gật đầu nói: “Ta đương nhiên không muốn tiến cung. Nhưng, ta nếu không tiến cung, hoàng thượng không bỏ qua cho ta, sau này, còn Tạ gia chúng ta.”

“Phinh Đình tỷ tỷ này, nếu ta có biện pháp để nàng không tiến cung, hơn nữa Tạ gia bọn họ không xảy ra chuyện gì, nàng nguyện hay không nguyện ý?” Diệp Vô Ưu liền hỏi.

“Ngươi, ngươi có biệp pháp gì?” Tạ Phinh Đình có chút động tâm.

“Biện pháp này, kỳ thật rất đơn giản, chỉ cần Phinh Đình tỷ tỷ nguyện ý nghe ta thì có thể!” Diệp Vô Ưu nói xong ôm Tạ Phinh Đình trở lại giường, đồng thời kéo tấm chăn đắp cả hai người.

“Tiểu dâm tặc, ngươi muốn làm gì?” Ngữ khí Tạ Phinh Đình mang một chút kinh hãi.

“Không có gì, Phinh Đình tỷ tỷ, chúng ta nằm từ từ nói!” Diệp Vô Ưu hờ hửng nói, một bàn tay cố ý hay vô ý đặt lên trên kiều đồn của Tạ Phinh Đình.

“Ngươi, ngươi nói nhanh lên, cuối cùng có biện pháp gì?” Tạ Phinh Đình nhẫn nhịn xấu hổ trong lòng, nhẹ giọng hỏi.

“Phinh Đình tỷ tỷ, ta hỏi nàng, hiện tại hoàng đế lão đầu đã biết tối qua ta đến tìm nàng. Nàng nói đi, hắn có hoài nghi chúng ta không?” Diệp Vô Ưu vừa hỏi, vừa đưa một bàn tay lần mò trên người Tạ Phinh Đình, nhưng một bàn tay đang trên kiều đồn của Tạ Phinh Đình cũng từ từ hoạt động, nhẹ nhàng vuốt ve phong đồn của nàng.

Thân thể xinh đẹp của Tạ Phinh Đình run rẫy nhè nhẹ, như muốn tránh khỏi sự vuốt ve của Diệp Vô Ưu, nhưng thật sự liệu có thể thoát khỏi không? Chẳng phải tối qua đã bị tiểu dâm tặc này chiếm hết tiện nghi, giờ để hắn chiếm một chút tiện nghi cũng không là gì. Nghĩ đến đây, Tạ Phinh Đình liền có chút cảm giác nhận mệnh, bất kể song thủ không thành thật của Diệp Vô Ưu do thám những nơi thần bí âm u của nàng.

“Hoàng thượng không phải là tên ngốc, đương nhiên có hoài nghi.” Tạ Phinh Đình thở hổn hển nhè nhẹ nói. “Tiểu dâm tặc, ngươi cần gì phải hỏi chuyện này?”

“Nàng hãy nghĩ xem, hoàng đế lão đầu có muốn người khác có quan hệ quá thân mật với nữ nhân đương là phi tử không?” Diệp Vô Ưu tiếp tục hỏi, một bàn tay đồng thời thâm nhập vào nội y của nàng, trèo lên song phong kiêu ngạo của nàng.

“Ta…, ta nghe nói hoàng thượng rất thích xử nữ.” Tạ Phinh Đình rên rĩ nho nhỏ một tiếng. “Ta nghĩ, ta nghĩ hắn có thể phái người đến kiểm tra thân thể ta.”

“Nếu như sau khi kiểm tra, phát hiện nàng không còn là xử nữ thì sao?” Diệp Vô Ưu nhẹ nhàng xoa bóp ngọc phong của Tạ Phinh Đình, đồng thời thở một hơi bên tai nàng, nhẹ giọng hỏi.

“Hắn có thể giết ta.” Tiểu thủ mềm mại của Tạ Phinh Đình đột nhiên giữ tay Diệp Vô Ưu lại, nhẹ nhàng van xin: "Tiểu dâm tặc, ngươi đừng loạn động có được không?”

“Hảo ca ca Tạ Vân Đình của nàng là đại thần tối quan trọng của hoàng đế lão đầu. hoàng đế lão đầu phải cho hắn một chút thể diện chứ?” Diệp Vô Ưu không vì lời van xin của Tạ Phinh Đình mà dừng các động tác. Ngược lại, các động tác càng mau hơn, xoa bóp trên ngọc nhũ phong mãn của nàng một hồi.

Một loạt cảm giác khó chịu liền truyền đi khắp toàn thân Tạ Phinh Đình. Tạ Phinh Đình không nhịn nổi, chầm chậm yêu kiều rên rĩ một tiếng.

“Ta nghe nói hoàng thượng rất sợ mất mặt. Nếu loại chuyện này truyền ra ngoài, hắn khẳng định không có mặt mũi nào để tiếp thụ, tự nhiên cũng không nể mặt ca ca ta.” Tạ Phinh Đình có chút vô lực phòng ngự sự tập kích của Diệp Vô Ưu, nhưng đáng tiếc không có chút hiệu quả nào.

“Do đó, ca ca nàng phải cho hắn một chỗ để hạ đài.” Diệp Vô Ưu nắm tới dây lưng của Tạ Phinh Đình, tháo ra nhè nhẹ. “Nàng để ca ca nàng đi tìm hoàng thượng, bảo hắn tìm một lý do, nói nàng không thể gả vào trong cung, vì thân thể của nàng có loại tật thầm kín nào đó. Ta nghĩ, hoàng đế lão đầu nhất định đáp ứng.”

“Ca ca ta chính bắt ta gả vào trong cung, thế nào lại tìm hoàng thượng thoái hôn chứ.” Tạ Phinh Đình thật sự biết kiến nghị kiểm tra Diệp Vô Ưu, đến lúc này tựa hồ cũng bỏ qua động tác của Diệp Vô Ưu, không đến một khắc, nàng đã trở thành hài tử bán lõa.

“Do vậy, chúng ta phải bức hắn.” Diệp Vô Ưu cười nhè nhẹ, lướt người qua đè lên trên người Tạ Phinh Đình. “Phinh Đình tỷ tỷ, chỉ cần nàng không thể gả vào trong cung, nàng nói ca ca nàng có hay không có chủ động tìm hoàng thượng thoái hôn?”

“A, tiểu dâm tặc, ngươi muốn làm gì?” Tạ Phinh Đình cảm giác hạ thân lành lạnh, đột nhiên ý thức trở về, trên toàn thân thượng hạ của mình đã bị che khuất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio