Vội vàng một tháng mà qua, Dương Khai cuối cùng là chữa trị đạo thứ hai giới môn, chỗ này giới môn liên thông lại là cái kia Lôi Thiên đại lục, cũng là lúc trước cùng Âm cùng một chỗ xé rách không gian đi qua đại lục kia.
Sở dĩ hao phí thời gian dài như vậy, chủ yếu là bởi vì cái này giới môn đã sớm biến mất không thấy, mặc dù còn có một số vết tích lưu lại, muốn đưa nó chữa trị trở về hay là phí hết không ít công phu. Lần này Dương Khai ngược lại là không có để pháp thân hỗ trợ, độc lập hoàn thành, có kinh này nghiệm, Dương Khai còn muốn chữa trị cái khác giới môn cũng không phải là việc khó gì.
Bất quá hắn cũng không có ý định lại đi chữa trị khác giới môn, chữa trị đạo này chủ yếu cũng là vì đề phòng Nguyệt Tang, giờ đây có cái này đường lui, làm gì vẫn đi tu phục khác, vô cớ làm lợi Ma tộc, dù sao có hai đạo giới môn tồn tại, đã đủ để bảo lãnh Vân Ảnh sẽ không tiêu thất, pháp thân đại lục này chi chủ không có lo toan lo lắng.
Điều tức tu dưỡng nửa ngày, Dương Khai hướng Vân Ảnh thành trở về.
Đợi cho nửa đường thời điểm bỗng nhiên lại dừng lại thân hình, quay đầu hướng một cái phương hướng nhìn lại, trên mặt lộ ra vẻ do dự.
Giây lát, hình như có quyết đoán, hướng phía đó bay đi.
Hoang dã bên trên, Dương Khai phù ở hư không, nhắm mắt cảm giác.
Nơi này là nguyên bản liên thông Huyết Viêm đại lục giới môn nơi ở, cũng là Vân Ảnh đại lục năm đạo giới môn trước hết nhất tiêu thất một đạo, lần trước Dương Khai cùng Âm cùng một chỗ điều tra giới môn thời điểm, chỉ có nơi này không có bất kỳ phát hiện nào, cái khác mấy chỗ cũng còn có một tia vết tích lưu lại, đủ để cho hắn xác định phương vị, xé rách không gian.
Sở dĩ tới đây cũng là tâm huyết dâng trào.
Giờ đây hắn đã có thể chữa trị những cái kia còn có một chút vết tích lưu lại giới môn, cũng không biết cầm nơi này có hay không biện pháp, tự nhiên là nghĩ thử một lần, nếu như ngay cả nơi này giới môn đều có thể sửa phục, vậy hắn tựu có thể đem Huyết Viêm đại lục tìm trở về, tiến tới thậm chí có thể đem Ma vực mất đi tất cả đại lục toàn bộ tìm trở về.
Hắn đương nhiên sẽ không đối Ma tộc hảo tâm như thế, việc này coi như xử lý thành , hắn cũng sẽ không tuyên chi tại chúng, nhiều lắm là tựu là lặng lẽ đi những cái kia tiêu thất đại lục tìm chút chỗ tốt, mặt khác còn phải đề phòng ngày sau bại lộ, có thể nhờ vào đó cùng Ma tộc bên này đàm luận điều kiện, thậm chí có thể mượn nhờ cử động lần này đem Minh Nguyệt Đại Đế đổi về đi.
Đối Ma tộc tới nói, rất nhiều tiêu thất đại lục trở về, chắc hẳn so giết chết nhất cái Tinh giới Đại Đế càng có giá trị.
Bất quá để hắn cảm thấy thất vọng là, cho dù trước đây từng có hai lần thành công chữa trị giới môn trải qua, trong khoảng thời gian này không gian pháp tắc cũng là tạo nghệ ngày càng sâu, đến nơi này vẫn không có phát hiện gì.
Căn bản là không có cách phát giác được nửa điểm giới môn đã từng tồn tại vết tích.
Rơi vào đường cùng, Dương Khai tâm thần câu thông Tiểu Huyền Giới bên trong pháp thân, mở ra Tiểu Huyền Giới giới khẩu, mượn nó chi lực điều tra hư không, nhưng vẫn như cũ không thu hoạch được gì.
Xem bộ dáng là thật không có biện pháp, Dương Khai cũng là không thất vọng, tới đây vốn là lâm thời khởi ý, cũng không có bao nhiêu kỳ vọng, giờ đây đã không thu hoạch, vậy liền dẹp đường hồi phủ chính là.
Đang chuẩn bị rời đi thời điểm, pháp thân bỗng nhiên truyền một đạo ý niệm tới, Dương Khai trong lòng hơi động, vội vàng điều tra Tiểu Huyền Giới, không khỏi lông mày nhíu lại.
Giờ này khắc này, pháp thân bên cạnh, Quy Khư trên nhảy xuống nhảy lên, đen nhánh tròng mắt nhìn chằm chằm giới khẩu, tựa có thể nhìn tới thế giới bên ngoài, lóe lên quang mang, một bộ cực kỳ phấn khởi bộ dáng, tựu ngay cả đầu lưỡi lớn đều cúi ở bên ngoài, nước bọt rơi.
Lúc trước chuẩn bị đến Ma vực thời điểm, Dương Khai cố ý trở về một chuyến Lăng Tiêu cung, đem Quy Khư cho mang lên, bất quá trong khoảng thời gian này trong lòng có đoán nó đặt ở Tiểu Huyền Giới bên trong không để ý đến, chưa từng nghĩ vào lúc này nó lại có như thế dị thường cử động.
Quy Khư vốn là Ma vực dị thú, dựa vào thôn phệ Ma tộc cùng ma khí mà còn sống, giờ đây có như vậy dị thường, chẳng lẽ là phát hiện cái gì?
Dương Khai thần sắc hơi động, liền tranh thủ nó đem thả đi ra.
Du vừa xuất hiện, Quy Khư liền hưng phấn mà xông ra thật xa, chớp mắt không thấy bóng dáng, mấy hơi về sau, lại từ cùng địa phương xa xông trở lại, như thế lặp đi lặp lại thật nhiều lần cũng không giảm phấn khởi thích thú, tựa như rời nhà nhiều năm người xa quê trở lại cố hương, mượn nhờ cái này điên cuồng chạy để phát tiết hưng phấn trong lòng.
Dương Khai nhìn nhịn không được cười lên, vốn cho rằng Quy Khư có cái gì phát hiện, ai ngờ gia hỏa này chỉ là đã nhận ra Ma vực khí tức. . .
Cũng không có ngăn cản nó, mặc dù nó chỉ có một tia Quy Khư huyết mạch, nghiêm chỉnh mà nói cũng không tính chân chính Quy Khư, từ một loại nào đó trình độ đi lên nói, Ma vực đúng là cố hương của nó.
Tùy ý nó hồ nháo một trận, Quy Khư lúc này mới trở nên an ổn không ít, quay về Dương Khai bên người, ở Dương Khai bên chân xoay một vòng, một đoạn thời khắc, bỗng nhiên ngừng lại, mũi thở nhẹ ngửi, sau đó mở ra huyết bồn đại khẩu, bỗng nhiên trong hư không cắn một cái dưới.
Dương Khai rõ ràng nghe được lạch cạch một tiếng vang giòn, trước đó phương hư không liền bị nó cho khai ra nhất cái đen như mực lỗ thủng.
Chỉ một thoáng, Dương Khai nghẹn họng nhìn trân trối, kinh ngạc nhìn nhìn qua cái kia lỗ thủng, lại cúi đầu nhìn xem chân mình bên cạnh A Uông, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tỉnh.
Quy Khư đủ loại kỳ lạ năng lực hắn sớm đã thấy rõ, gia hỏa này mặc dù nhìn xem tiểu xảo đáng yêu, trên thực tế là một cái gần như khủng bố hung thú, nhất là đối Ma tộc tới nói, đơn giản có thể nói là Ma tộc khắc tinh, chính là ma vương cấp cường giả, nó đều có thể một ngụm nuốt vào, ngược lại là đế tôn cảnh, nó có chút không có cách, lúc trước cái kia Phong Minh chỉ có đế tôn tu vi, bị nó nuốt vào về sau y nguyên có thể thoát khốn mà ra liền có thể thấy một đốm.
Có thể Dương Khai như thế cũng không nghĩ tới, tiểu gia hỏa này thế mà ngay cả hư không đều có thể cắn xuống nhất khối.
Cảm giác phía dưới, bị nó cắn mất hư không rõ ràng đã pháp tắc sụp đổ, chính là có phiến thiên địa này lực lượng, muốn chữa trị cũng không phải chuyện dễ, tối thiểu nhất muốn tiêu tốn mấy ngày thời gian mới có thể khôi phục như lúc ban đầu.
Nó ở Tinh giới bên kia nhưng không có làm như vậy qua!
Chẳng lẽ lại là bởi vì nơi này là Ma vực nguyên nhân? Quy Khư có thể khắc chế Ma tộc đủ loại lực lượng, có lẽ cũng có thể khắc chế Ma vực pháp tắc.
Cái này vẫn chưa xong, lại nghe được vài tiếng lạch cạch lạch cạch thanh âm, trước mặt lỗ thủng trở nên lớn hơn rất nhiều.
Dương Khai nhìn dở khóc dở cười, sớm biết như thế, vẫn phí sức đi tu phục cái gì giới môn a, trực tiếp đưa nó vứt ra, để nó ở giới môn bên kia nhiều gặm mấy ngụm là được rồi. Nó gặm cắn có thể phá hư lực lượng pháp tắc, đủ để cho khuyết tổn chỗ duy trì thời gian rất lâu mà sẽ không tiêu thất, tiến tới hình thành một loại khác tồn tại hình thái giới môn.
Đang chuẩn bị răn dạy nó một lần, đưa nó thu hồi lại thời điểm, pháp thân bỗng nhiên khẽ di một tiếng, vội vàng ngăn lại: "Đừng nhúc nhích nó."
Dương Khai nhướng mày, hồ nghi nói: "Thế nào?"
Pháp thân ngưng tiếng nói: "Ta giống như cảm nhận được một cái khác đại lục khí tức."
Lời vừa nói ra, Dương Khai thần sắc đại chấn, nơi này vốn là liên thông Vân Ảnh đại lục cùng Huyết Viêm đại lục giới môn chỗ, chỉ là bởi vì giới môn tiêu thất thời gian quá dài, dẫn đến vết tích hoàn toàn không có , liên đới lấy Huyết Viêm đại lục cũng từ Ma vực bản đồ trên biến mất không thấy gì nữa.
Nếu là pháp thân thực cảm nhận được một cái khác đại lục khí tức, vậy đã nói rõ lại có vết tích có thể truy tầm, mà đại lục kia, tuyệt đối là Huyết Viêm đại lục không thể nghi ngờ.
Đây thật là liễu ám hoa minh hựu nhất thôn! Dương Khai thần sắc nghiêm lại, vội vàng dùng tâm cảm giác, nhưng hắn lại không có thể như pháp thân nói, cảm nhận được cái gì đại lục khí tức, bất quá cái này cũng khó trách, pháp thân bây giờ là Vân Ảnh đại lục chi chủ, ở chỗ này cảm giác tự nhiên còn mạnh hơn hắn trên vô số lần, là hắn thúc ngựa cũng khó đạt đến.
Cho nó một nhắc nhở như vậy, Dương Khai cũng không khỏi phấn chấn mong đợi, quay đầu nhìn chung quanh một chút, khoát tay đem pháp thân cũng thả ra Tiểu Huyền Giới, ý niệm vi động, pháp thân lúc này vận dụng đại lục chi chủ lực lượng, đem nơi đây phương viên trăm dặm triệt để ngăn cách.
Kể từ đó, cái này trong phạm vi trăm dặm mơ tưởng lại có bất luận kẻ nào tiến vào, nơi này cho dù có bí mật gì cũng không ngờ bộc lộ ra đi.
Lạch cạch lạch cạch thanh âm bên tai không dứt, Quy Khư không ngừng mà gặm cắn phía trước hư không, không lâu sau nhi liền để cái kia hư không xuất hiện nhất cái ước chừng đường kính mười trượng hư không hắc động.
Dương Khai y nguyên không có chút nào phát giác, ngược lại là pháp thân bên kia cảm giác càng ngày càng rõ ràng, xác thực có một cái khác đại lục khí tức mơ hồ truyền đến, đối phiến đại lục này hình thành một loại vi diệu trùng kích.
Thật đúng là đem Huyết Viêm đại lục cho tìm được! Dương Khai trong lòng thổn thức không ngớt.
Trong đầu nhớ lại trước đó nhìn thấy một chút tư liệu cùng Âm đã từng giảng giải, Huyết Viêm đại lục sau cùng một đạo giới môn là ngàn năm trước đó biến mất không thấy gì nữa, bất quá ở giới môn tiêu thất trước đó, đại lục ở bên trên tất cả ma vương cấp cường giả đều đã sớm rút đi, thậm chí ngay cả một chút Ma Soái ma tướng cũng đều rời đi Huyết Viêm đại lục, có thể nói giờ đây Huyết Viêm đại lục, ngay cả nhất cái ma vương cấp cường giả cũng sẽ không tồn tại, cho nên Dương Khai cũng là không lo lắng thực đi Huyết Viêm đại lục gặp được nguy hiểm gì.
Chỉ bất quá nhất cái đại lục nhân khẩu nhiều không kể xiết, cho dù ma vương cùng tương đương một bộ phận Ma Soái ma tướng sớm rút đi, khẳng định còn có đại lượng Ma tộc còn sót lại ở bên kia, cũng không biết cái này ngàn năm trôi qua, bọn hắn là thế nào sinh hoạt, giới môn biến mất, đại lục phong bế đối bọn hắn sẽ có hay không có ảnh hưởng gì.
Trừ cái đó ra, còn có toàn bộ đại lục cất giữ, Ma tộc cường giả có thể sớm rút đi, đại lục ở bên trên tài nguyên lại là không có khả năng mang đi, tìm tới Huyết Viêm đại lục, Dương Khai chẳng khác nào có được toàn bộ đại lục tài nguyên, Ma tộc tài nguyên đối với hắn vô dụng, thế nhưng là pháp thân lại là ai đến cũng không có cự tuyệt, nhất là pháp thân giờ đây vẫn thành Vân Ảnh chi chủ, chịu Vân Ảnh bản nguyên ảnh hưởng, thân thể to lớn trở nên ma khí um tùm, hiển nhiên nhất cái chân chính Ma tộc.
Hắn thậm chí có thể lặng lẽ Huyết Viêm đại lục cho chiếm lĩnh, mượn nhờ toàn bộ đại lục chi lực quấy Ma vực Phong Vân, phân tán Ma vực bên này tinh lực.
Mà có thể tìm tới Huyết Viêm đại lục, tựu đại biểu hắn có thể tìm được cái khác càng nhiều đại lục, đến lúc đó trên tay nắm giữ mấy chục cái đại lục lực lượng, làm không tốt ngay cả Ma Thánh hắn đều có thể tới khiêu chiến.
Trong nháy mắt công phu, Dương Khai trong đầu hiện lên rất nhiều suy nghĩ.
Mà đúng lúc này, hắn cuối cùng từ cái kia hư không hắc động bên trong cảm nhận được một cỗ không thuộc về cái này Vân Ảnh đại lục khí tức, chính như pháp thân nói, đây là một cái khác đại lục khí tức, chính xuyên thấu qua hư không tiêu tán mà tới.
Ngay cả hắn đều có thể cảm giác được, nói rõ hai cái đại lục ở giữa giới bích đã trở nên cực kỳ yếu kém, chỉ cần lại thêm đem lực tựu có thể phá vỡ.
Trên thực tế cũng chính là như thế, Quy Khư lại ra sức gặm cắn mấy cái về sau, phía trước hư không im lặng truyền đến một cỗ khổng lồ hấp lực, phảng phất có một tầng vô hình trở ngại bị đột phá, hùng hồn tiểu thế giới khí tức nhào tới trước mặt.
Quy Khư sơ ý một chút, trực tiếp bị hút vào, một mặt thấp thỏm lo âu.
Dương Khai cùng pháp thân liếc nhau, cũng là cùng nhau bước vào trong đó, qua trong giây lát biến mất không thấy gì nữa.