khi nó tỉnh lại thì thấy mìng đang nằm trong khung cảnh bức tường trắng tới lạnh lẽo mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào mũi nó làm nó khó chịu thì ra là nó đang ở bệnh viện
Đang đinh ngồi dậy thì cảm thấy tay mình có cảm giác có vật gid đó đè nặng nhìn xuống thì thấy hắn đang gục vào tay mình ngủ làm tum nó đập loạn nhịp không lẽ nó yêu hắn... nghĩ đến đây thì nó thấy tim mình nhói lên ví sao ư?
hôm trước
Nó ăn xong định đi vào phòng thì:
- hôm nay anh không đi được~ hắn nói chuyện điện thoại với ai đó làm nó tò mò muốn nghe thử
- hôm khác anh dẫn em đi chơi chịu không?!~ hắn nói
- ừ... yêu em~ kết thúc hồi nói chuyện làm n
tum bó nhói lên như ngàn mũi dao cứa vào tim nó
hiện tại
Nó tự chửi bản thân mình ngu ngốc khi không lại yêu hắn rồi lại tự chuốc đau khổ về bản thân của mình
Nhẹ nhàng gỡ tay mình ra định bước xuống thì một cảm giác tê buốt truyện đến từ chân mình nhìn xuống thì... ôi trời cái chân của nó được băng một lớp băng dày cộp làm nó khóc thầm trong lòng
- cô tỉnh rồi à?~ hắn tỉnh dậy nói
- ừ~ nó nói
- cô ăn gì không tôi mua~ hắn nói
- không... anh về trước đi~ nó nói
- nhưng... cô chưa được khoẻ...
- không sao tôi khoẻ rồi... anh về đi~ nó nói
- ừ... vậy tôi về chiều tôi lại vào~ hắn nói rồi đi ra ngoài
Sau khi hắn đi thì nó thấy chan chát thù ra nó đang khóc... mọi ngày nó mạnh mẽ lắm mà sao hôm nay lại yếu đuối vì hắn thế này???