Vợ Ngốc - Dương Nhạ Uyển

chương 43

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiếp

"Ai nói cậu là tiểu thụ? Hẳn là người đấy bị điên.Cậu rõ dàng là bê đê thái."

Vũ Nhiễm kêu trời thì trời không thấu.Kêu đất thì đất không nghe.

Ai trả đời trai cho Tôi.Ai cho Tôi công đạo chính là không ai cho đây mà.

Vũ Nhiễm gác chân lên bàn nhìn Hắn đầy nhạo báng lại Hắn:

"Ai nói cậu già? Người ấy hẳn là bị điên.Rõ ràng nhìn cậu đã ngoài thì làm sao không già đây? "

Hắn tay lắc lư ly rượu cũng xem thường lời Vũ Nhiễm nói coi như gió thoảng qua tai.Nhưng trong lòng thì không ngừng bực tức cùng cáu gắt.

Vũ Nhiễm cũng không kém nhớ lại khi nãy bản thân còn bị gọi là chú không nhịn được kể lại cho Hắn nghe:

"Lãnh cậu nói xem Tớ đẹp trai phong độ như thế này mà bị gọi là chú.Cậu thấy có qúa thể đáng không? "

"Ừ cậu đẹp trai nhưng không bằng Tôi ~ "

Vũ Nhiễm trong lòng cũng hậm hực đập bàn lập tức bên ngoài hai người áo đen đi vào cúi đầu kính cẩn chờ lệnh.

"Hai người tìm cho Tôi người phụ nữ vào đây. "

Họ đồng loạt cất tiếng:

"Tuân lệnh "

Hắn nhíu mày nhìn Vũ Nhiễm người phụ nữ một lần gọi người vào để làm gì? Chẳng lẽ một lần lên giường với người? cân bạn thân Hắn có phải là qúa nhiều tng trùng không ~

"Định làm gì? "

Vũ Nhiễm một hơi uống cạn ly trả lời câu hỏi của Hắn:

"Để giúp cậu hết thất tình nha ~ "

"Ai nói Tôi thất tình? Loại chuyện vớ vẫn đấy căn bản không thể xãy ra "

"Trên mặt cậu hiện rõ.Tớ nói cậu rồi chỉ có đàn ông mới mang lại hạnh phúc cho nhau ~ "

"Bê đê thái như cậu thì hiểu gì? "

"Thế thằng già như cậu thì biết gì? "

"Vũ Nhiễm dạo này Cậu lên đầu Tôi ngồi có vẽ hợp lí nhỉ? "

Vũ Nhiễm khuôn mặt đầy nét hào hoa phóng túng một tay vứt áo Vet sang một bên lấy việc trêu trọc Hắn để quên đi cổ nhục nhã ban nãy,lời nói bắt đầu không đúng đắn:

"Lên đầu cậu thì không dám ~ Người ta chỉ nằm dưới cậu thôi nga! "

"Nằm dưới gầm giường của Tôi? Nhiễm gần đây cậu nghèo đến mức độ này? "

"Ừ tớ nghèo.Đến mức độ chẳng biết dùng tiền vào đâu.Cậu nói xem tớ có phải nghèo rớt Bạch Kim rồi không? "

Hắn khinh bĩ nhìn Vũ Nhiễm lời nói đây sỉ báng:

"Tôi đang chờ ngày tập đoàn cậu phá sản."

"Còn tớ đang chờ ngày cậu chết vì gái ~ Đến bây giờ cậu vẫn không trở về Mĩ tìm Dĩ Thuần thì Lãnh Tớ nghĩ cậu nên nhìn lại trái tim mình"

Nhìn lại trái tim? Hắn trầm luân suy nghĩ.

Nhưng câu sau của Vũ Nhiễm khiến Hắn chỉ muốn phang thẳng chai rượu vào mồm cậu ta.

"Nếu nhìn lại trái tim mà cậu không yêu Khiết Nhi lẫn Dĩ Thuần thì chắc chắn là cậu yêu tớ rồi.Lãnh là người đàn ông của đời Nhiễm ứ ừ "

Hắn tỉnh bơ trả lời:

" Còn Nhiễm là nỗi bất hạnh của đời Lãnh. "

Cùng lúc này thì cửa được gõ phía bên ngoài một hàng phụ nữ xếp dài theo thứ tự từng người vào một.

Vũ Nhiễm đôi mắt đầy câu dẫn nhìn người phụ nữ trước mặt.

"Nói xem Tôi có giống tiểu thụ không? "

Lúc này Hắn cũng cất giọng:

"Nhìn xem Tôi có già không? "

Đôi mắt người phụ nữ đầy kích động nhìn hai người đàn ông trước mặt thực sự là cực phẩm nga.Đôi mắt người phụ nữ say mê mà quên đi câu hỏi của hai người.

Để kiểm chứng bản thân còn sức quyến rũ hay không mà gọi người vào? Vũ Nhiễm qủa là có vấn đề về thân kinh ~ Nhưng phương án này Hắn lại thấy không tệ,dùng phụ nữ kiểm chứng sức quyến rũ không phải tốt nhất sao?

Vũ Nhiễm tà tà nói thì thầm bên tai Hắn:

"Tớ với cậu thi xem ai quyến rũ hơn không? "

"Thắng thì được gì? "

"Thắng thì cậu nằm trên tớ ~ Thua thì tớ nằm dưới cậu ~ "

"Thắng làm vua thua chịu phạt? "

Vũ Nhiễm nhún nhún vai tựa hồ ý bản thân cũng như vậy.

Hai người đàn ông bắt đầu phô diễn khả nănh quyến rũ phụ nữ.

Lần lượt từng người phụ nữ đi vào.Lúc này đã đến người thứ .Cả hai người bằng nhau nên cùng hướng mắt nhìn người thứ để phân thắng bại.

Vũ Nhiễm hai tay hai người phụ nữ đầy tự tin nói:

"Người thứ chắc chắn sẽ chọn tớ ~ "

Hắn một tay vuốt cằm người phụ nữ giọng nói đầy mĩ vị:

"Gần đây cậu có vẻ thích ảo tưởng sắc đẹp? "

"Tớ đẹp sẳn.Đẹp không góc chết ~ "

Lúc này cửa đột nhiên bị đá văng ra.

Khiết Nhi khuôn mặt sát khí đi vào.

Hắn cùng Vũ Nhiễm mắt mở lớn nhìn.

[...]

---------------

Ở nước Mĩ cô gái khuôn mặt xinh đẹp tựa ngọc nữ khẻ thì thầm:

"Lãnh em đã hồi sinh.Bảy năm anh liệu còn nhớ em? "

Dĩ Thuần cười nhẹ tiếp tục nói:

"Đã đến lúc trở về! "

Hết chương

Bình chọn sao cho tớ nhé

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio