Vợ Ngốc - Dương Nhạ Uyển

chương 75

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương .

Vũ Nhiễm tức giận,lúc này đây chỉ muốn đem con ôn thần kia ném ra ngoài cửa sổ. Cho thịt nát xương tan,xem còn bố láo được không?

Tiêu Linh nhìn Vũ Nhiễm đang đi mỗi lúc mỗi đến gần mình,liền như có ma nhập quay lưng chạy,đùa à nhìn ánh mắt của tên kia là biết anh ta đang muốn băm Tiêu Linh ra trăm mãnh,đương nhiên có ngu mới ở lại,trong thâm tâm còn day rứt xin lỗi ba ba đại nhân,Ba rất tốt nhưng con rất tiếc.

Vũ Nhiễm thấy Tiêu Linh bỏ chạy liền quát lên:

"Cô đứng lại ngay cho Tôi "

Tiêu Linh thấy giày cao gót vướng víu liền không có hình tượng tháo luôn ra ngoài,chạy chân trần,mặc bao ánh mắt đang chố ra nhìn mình.

"Đứng lại cho chú đập cho phù mỏ à,còn lâu nhé!!! "

Vừa quay đầu nói,xong liền chạy ngay tức khắc.

Vũ Nhiễm đương nhiên sẽ đuổi theo rồi,trên đời này ai cũng giữ hình tượng,nhưng Vũ Nhiễm thì khác hình tượng là cái gì có ăn được không?

Cho nên bây giờ là cuộc truy đuổi. Và cãi vả của hai vị nọ đại loại mọi người nghe được như sau:

"Váy thì đã váy dài. Chạy cứ như con vịt bầu."

"Vịt bầu thì sao? Chú không được như Tôi nên gatô ấy à? "

"Đứng lại ngay? "

"Không đấy "

Trần Hùng mặt mày nhăn nhó,đây là cái tình huống gì? Tiệc nhà ông thế mà lại thành khu vui chơi cho trò chơi mèo vờn chuột? Con gái Ông cũng thật biết chọn người trêu chọc,phen này Ông chỉ biết đứng lặng lẽ một góc để xem rồi.

Trợ lí Lee thì không nhàn dỗi như thế hiếm thấy Vũ Thiếu tức giận như vậy,đương nhiên là phải dùng điện thoại quay lại rồi,cái này mà đưa cho xếp đem ra sỉ báng thì nói không chừng lương mình lại tăng ấy chứ,trợ lí Lee không cảm thấy mình làm sai,phục vụ hết mình vì ông chủ thì có lỗi với bạn ông chủ cũng không có gì là qúa đáng ~

Cùng lúc tại một nhà hàng cao cấp,Hắn đang ung dung tự tại ôm Cô vào,mồm Cô không ngừng lãi nhái:

"Đãi có bữa cơm mà đi nữa ngày mới tới. "

Tử Lãnh có chút buồn cười nhìn thái độ con nít của Cô thư thả trả lời:

"Vậy mình về nhà nhé? "

"Ơ thế tới đây làm gì? "

Hắn lại nhại lại Cô:

"Ơ thế sao em còn lắm mồm? "

Hai người đang tranh luận vui vẻ thì quản lí nhà hàng ở một bên đã kính cẩn chào đón:

"Chủ tịch lâu rồi ngài mới trở lại. "

Tử Lãnh gật nhẹ đầu,nhà hàng cao cấp này đúng là của Hắn. Cơ mà Hắn có nhiều nhà hàng,khách sạn,trung tâm thương mại,thì làm sao Hắn nhớ mà đến đây thường xuyên được.

Cô ở bên gật gù,ây ra Cô không phải là không biết Hắn giàu nha,nhưng đến mức độ bắn qua nhà hàng từ khi nào mà Cô không biết ấy nhỉ,chồng Cô vừa giàu này,vừa đẹp trai này,vừa nhiều trai à nhầm phụ nữ theo đuổi này,chỉ mỗi tội não úng,lãng mạn thì chẳng thấy,Cô là Cô vẫn còn ấm ức vụ kết hôn đấy nhé.

Đang lúc chuẩn bị vào thang máy đi lên phòng Vip thì một âm thanh vang lên,à không là cùng lúc hai âm thanh,một là của Dĩ Thuần,một là của kẻ mà Khiết Nhi vô cùng chán ghét là Triết Diệp,như thế nào hôm nay lại hội tụ đông vui thế?

Dĩ Thuần vẫn chất giọng dịu dàng vốn có:

"Lãnh anh cũng ở đây sao? "

Triết Diệp vẫn chất giọng từ tốn hỏi:

"Khiết Nhi em cũng ở đây à? "

Tử Lãnh thì ngược lại tâm trạng đang tốt cũng giảm đi mấy phần,giọng điệu khó chịu trả lời:

"Ồ hai người cũng ở đây à? "

Khiết Nhi bộ dáng cute,nhỏ nhắn,mắt long lanh,môi chúm chím,bộ dạng đứa trẻ ngây thơ trong sáng bồi thêm câu:

"Ơ thế hôm nay cả ba và mẹ đều đi ăn à? "

Triết Diệp đôi mắt khẻ động? Ba? Anh thành ba của Cô khi nào vậy?

Tử Lãnh đầy bi hài nhìn Cô vợ đã đóng dấu kí tên của mình,nào nên cảm ơn trời cao ban cho Hắn một Cô vợ qúa sức hơn người được rồi vừa tỉnh dậy người chồng đẹp trai như Hắn thành Bác,Vũ Nhiễm đê tiện thành ông ngoại,Dĩ Thuần thành mẹ,Triết Diệp thành ba? Rồi mối quan hệ rộng của Khiết Nhi nhà Hắn có phải đáng học hỏi không?

Dĩ Thuần khó chịu hẳn,vẫn không thích bị gọi là mẹ nhưng vẫn không để lộ sơ hở nào bộ dạng vẫn dịu dàng tựa như nước lọc không hạt bụi.

Khiết Nhi vẫn vậy dù gì Cô cũng đã chọn con đường này chỉ hi vọng sau này Tử Lãnh sẽ thông cảm và hiểu cho Cô.Tất cả những gì Cô làm đều vì muốn bảo vệ tình yêu cuối cùng này,Cô không còn thù hận nhưng cũng không thể tha thứ,đối với Cô Ả và Triết Diệp đều là vết dơ của qúa khứ,nhưng bỏ qua cho họ dễ dàng như vậy Cô nào phải An Khiết Nhi.

"Ba mẹ có mặt ở đây thật hay qúa,nào chúng ta cùng đi ăn để con giới thiệu con dể cho hai người. "

Dĩ Thuần mặt biến sắc,Triết Diệp cũng không kém khi bị Cô dang hai tay khoác tay hai người vào thang máy bộ dạng như họ đúng là một gia đình hạnh phúc,còn Tử Lãnh như người thừa ấy,đến khi vào đến thang máy Khiết Nhi mới gọi Hắn:

"Bác còn không mau vào đây,nhanh lên mà còn xin phép ba mẹ cháu cho cháu với bác ăn cơm trước kẻng chứ!"

Hắn vô cùng phối hợp đi theo,rồi Hắn muốn xem Vợ Hắn tính làm gì.

Chỉ có mỗi người quản lí khuôn mặt ngu ngu nhìn người dần khuất khi thang máy đóng cửa lại.

Tại bàn ăn không khí có chút kì quặc.

Ba người đều hướng ánh mắt về phía Cô.

Còn Cô vẫn ngây ngô nhìn Menu hỏi:

"Bác xem này trong đây toàn món có màu rực rỡ thôi,xanh đỏ tím vàng có cả. "

Tử Lãnh vui vẻ đáp lại:

"Muốn ăn gì chỉ cần chỉ thôi,anh nuôi vợ! "

Dĩ Thuần bàn tay khựng lại,ánh mắt đau lòng nhìn Tử Lãnh hỏi:

"Lãnh...anh? "

Triết Diệp bàn tay nắm chặt trong lòng tràn ngập ghen tức .

Cô cười tươi nhìn Triết Diệp cùng Dĩ Thuần hỏi:

"Ba mẹ sắc mặt hai người thật xấu,bị táo bón à? "

Triết Diệp không nhịn được nói:

"Anh không phải là ba em..."

"Tôi cũng không phải mẹ Cô..."

Khiết Nhi:"Vâng,hai người là vợ chồng! "

Triết Diệp,Dĩ Thuần: -_-

Tử Lãnh đưa tay vuốt tóc Cô,hành động vô cùng thân mật tà tứ nói:

"Vợ thế em đã Xin ba mẹ cho mình ăn kem trước cổng chưa? "

Khiết Nhi gật gù nhìn hai người kia nói:

"Mẹ và ba có muốn có cháu ngoại không? "

Qụa từ đâu bay lung tung.

A a An Khiết Nhi đại ca đã trở lại!!!

Hôm nay tag tình yêu.Mai tag tiếp.

Cmt dài đi thích đọc cmt dài cơ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio