Bà cô sợ cái lớp luôn, quậy không chịu nổi,bỏ dép chạy lấy người không cần nghe mấy đứa trong lớp réo in ỏi hỏi này nọ về hai học sinh mới.
Bà Cô đi không lâu thì Ngọc Mai đi vào, cả lớp được phen mê người.Cô không nói gì với ai một tiếng, chỉ nhìn nó cười đểu rồi đi xuống bàn nó và hắn.
Ngọc Mai không ngờ người hôm qua cô gặp ở nhà hắn là Bảo Ngọc người yêu mới của hắn, cũng tốt thôi gặp mặt sớm thì cô càng đỡ tốn công sức
-Anh Kỳ em ngồi với anh nha.
-……………..
Không một câu trả lời. hắn vẫn tiếp tục nghe nhạc, xem cô như không tồn tại.
- Này…..Có thể đi chỗ khác không?
Ngọc Mai nhìn nó chán ngấy. Nó vẫn im lặng không nói gì. Làm cả lớp hồi hộp chờ đợi xem chuyện gì sẽ sảy ra, (coi phim miễn phí sướng quá rồi còn gì?)
- có nghe tôi nói gì không đó.
- Cô nói chuyện với tôi à? Xin lỗi…tôi có tên..
-Cô……. Cô biến ra chỗ khác cho tôi.
Ngọc Mai tức giận ra mặt quát lớn, Hắn thì không nói một câu nào.
-Tại sao? Không gì tôi phải nghe lời cô.
-Gì tôi là bạn gái ảnh. Cô có thấy mình quá vô duyên khi ngồi đây không hả?
Cả lớp “Ồ” lên, chuyện tình tay ba lại bắt đầu rồi, mấy đứa nữ sinh mừng hết lớn, hai người này cứ đi mà tranh giành ,họ ở ngoài hưởng lộc..
-Thật tội nghiệp cho mấy người hoang tưởng.. haizzzzzzzz
-Cô ảm chỉ gì hả?
-Ai nhột tự hiểu..
-Mầy….
Ngọc Mai tính đánh nó thì bị hắn đẩy ra, rồi đập bàn cái "Rầm" như cảnh cáo cô, làm ai cũng đứng tim trước cơn giận của hắn, hắn mặc kệ Ngọc Mai mà lôi nó đi.
Nó vùng vẫy mãi mà hắn vẫn xiếc chặt tay nó.
-Buông em ra… đau,,,,
Nó và hắn đi đến cầu thang thì nó bị một bàn tay khác của ai đó nắm lấy . Khi quay qua thì nó mới biết người vô duyên đó là cái tên khùng hồi nãy làm té nó.
-Cô em… mình lại gặp nhau.
-TRời ạ? Hôm nay là ngày gì mà toàn gặp kẻ điên không vậy trời?
Nó nói nhỏ đến nổi đủ để người khác nghe thấy đấy chứ.
-Buông cô ấy ra
Hắn nhìn người trước mặt thì mặt ngày càng lạnh lùng, nó phát sợ.
-Cô ấy đã không chịu, hà tất gì anh hai phải đối xử với người đẹp như thế.
Hai từ “anh hai” lọt vào tai nó. ‘’’Hả? chưa gì hắn đã nhận thằng cha điên này là em trai rồi á? ‘’ Nó thắc mắc tròn xoe mắt nhìn hai người.
-Tôi không phải anh hai cậu. đừng nói kiểu ngọt ngào thế.
Hắn khinh bỉ nhìn Trọng Thiên
-vậy ư? Nhưng sự thật là vậy mà anh hai.
Trọng Thiên cố tình thách thức hắn, nó thì nuốt nước miếng ừng ực, không biết thằng cha không được bình thường này bị cái quái gì? đã nói nhận nhầm người mà cứ gọi người ta là “ anh hai”, nếu hắn thật sự nổi cơn điên chắc nó …..haizzzz..
-Câm mồm lại… anh không có tư cách làm em trai tôi đâu.
Hắn bắt đầu điên lên, ngay cả cái nắm tay nó còn chặc hơn vừa rồi.
-HAHAHAH… chúng ta sẽ lại gặp nhau sớm thồi anh hai yêu dấu……………. cô em anh yêu em rồi đấy.
Trọng Thiên nói nhỏ vào tay nó mấy chữ,:” cô em anh yêu em rồi đấy” làm nó muốn ói hết cơm mới ăn hồi sáng,. Trọng Thiên bước trên hành lang với tiếng cười lớn. nó chỉ biết lắc đầu thông cảm cho Trọng Thiên.
-Rõ khùng.
Nó nhìn theo Trọng Thiên mà bó tay, với suy nghĩ hết sức gê gớm” mình bình thường trên cả bình thường thế mà lại học trong cái trường toàn kẻ thần kinh…haizzzzz rõ khổ”
-Em quen hắn ta ?
Hắn nhìn nó dò xét.
-À…. Không.. …. Chỉ gặp một lần hồi sáng.
-Tránh xa hắn ra.
Hắn nắm lấy tay nó đi lôi đi với nhiều sự lo lắng, hắn sợ Trọng Thiên sẽ dở trò để thách thức anh.
-Tại sao?
Nó không hiểu nhìn hắn.
-Không tại sao cả.. tốt nhất em không nên có bất cứ quan hệ gì với hắn ta.
-Nhưng… ờ biết rồi?
Nó tính hỏi gì đó nhưng thôi, nó lại cảm thấy có gì đó buồn buồn, mọi chuyện của hắn nó không hề biết bất cứ thứ gì, hắn cũng không hề nói với nó, nó không biết mình có phải là bạn gái hắn không nữa.
-Bắt đầu từ ngày mai em sẽ ở nhà anh.
-Hã? Ơ…sao …sao…lại phải…phải..ở nhà anh.
-Thế em muốn mất chồng à?
Hắn trêu nó, hắn sắp xếp cho nó ở cùng nhà với hắn cũng là có dụng ý, để Ngọc Mai biết đường mà ra khỏi nhà hắn. Và hắn cũng không muốn nó phải lo nghĩ chuyện của hắn và Ngọc Mại nữa.
-Kệ.. mất anh em kiếm thằng khác.
-Em dám ……..thật là……..con heo ngu ngốc mà.
- Chồng vừa mới bảo gì hả?
-Không… gì? anh bảo vợ yêu của anh xinh đẹp nhất
- Chúa nịnh….Coi trừng em đấy nhá
Hắn đưa nó về nhà lấy đồ, rồi về nhà hắn luôn, bỏ cả một buổi học lo cho tổ ấm của mình.