Đến chỗ đông người rồi, trước khi xuống xe Nguyễn Tri Hạ hỏi anh: “Sau khi anh về nước sẽ nhận đóng phim mới chứ?”
Trần Tuấn Tú ngay lập tức đáp: “Nếu có kịch bản hay, tôi sẽ vẫn luôn đóng phim, thẳng cho đến khi già rồi không đóng nổi nữa mới dừng lại.”
Đôi mắt Nguyễn Tri Hạ sáng bừng, gật đầu mạnh: “Vâng, chỉ cần anh vẫn luôn đóng phim tốt như thế, tôi sẽ luôn ủng hộ anh.”
Trần Tuấn Tú bật cười, xem ra cô ấy thật sự là một người rất yêu thích phim của anh, và cũng là một khán giả cực kỳ ngay thẳng.
Nguyễn Tri Hạ lại nói: “Chuyện hôm nay cảm ơn anh rất nhiều.”
Trần Tuấn Tú nghĩ đến chuyện vừa rồi, chau mày nói: “Chuyện nhỏ ấy mà, nhưng là con gái ở ngoài thì phải cẩn thận chút.”
“Vâng, tôi sẽ cẩn thận.” Nguyễn Tri Hạ nói xong lại hướng về phía anh cười, rồi quay người đi.
Trần Tuấn Tú nhìn theo bóng dáng cô, trong lúc hơi thẫn thờ hỏi cô: “Cô tên là gì?”
Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc quay đầu: “Nguyễn Tri Hạ.”
“Nguyễn Tri Hạ.
.
.” Trần Tuấn Tú khẽ nhẩm lại tên cô một lần, liền hơi nhíu mày.
Anh nhớ không nhầm thì vợ mới cưới của Mộ Hàn hình như tên cũng như này.
.
.
……
Club cao cấp Kim Hải.
Tư Mộ Hàn vừa vào, liền nhìn thấy Thời Dũng.
Lúc trước Thời Dũng bị anh sai đi ra nước ngoài một chuyến, vừa mới về.
Thời Dũng đi đến trước mặt anh, kính cẩn gọi: “Cậu chủ.”
Tư Mộ Hàn nhấc tay lên nhìn giờ: “Anh ấy đến chưa?”
Thời Dùng: “Vừa mới đến.”
Tư Mộ Hàn đi thẳng đến phòng riêng.
Trần Tuấn Tú nghe thấy tiếng mở cửa, ngẩng đầu nhìn về phía cửa, lúc thấy Tư Mộ Hàn, anh nở một nụ cười hiền hòa, làm nổi bật lên khí chất cả người dịu dàng ôn hòa hơn.
Anh gọi một tiếng: “Mộ Hàn.”
Tư Mộ Hàn đi đến ngồi xuống phía đối diện anh, đẩy menu đến trước mặt anh: “Anh, vẫn chưa gọi món hả?
Trần Tuấn Tú là con trai của cô Tư Mộ Hàn, cũng là ông lớn hàng đầu của truyền thông Thịnh Hải ký ước.
“Không vội.” Trần Tuấn Tú không lật tờ menu, ngược lại có vẻ rất hào hứng hỏi: “Quan hệ với vợ mới cưới như thế nào?”
Nhắc đến Nguyễn Tri Hạ, Tư Mộ Hàn hơi nhíu mày, không muốn nói nhiều: “Chẳng như thế nào.”
Trần Tuấn Tú vươn tay ra cầm lấy cốc nước trước mặt, vờ như lơ đễnh hỏi: “Thế nào? Khó giải quyết à?”
Nguyễn Tri Hạ khó giải quyết hay không anh không biết, dù sao thì cô ấy từ trước đến nay cũng không quấn quýt lấy anh.
Trần Tuấn Tú là người khá là lười biếng, mà hôm nay câu hỏi của anh ấy là có vẻ hơi nhiều.
Tư Mộ Hàn dựa về phía sau, nhìn kỹ Trần Tuấn Tú: “Anh về chỉ để quan tâm cuộc sống hôn nhân của em à?”
Trần Tuấn Tú cũng nhận ra bản thân mình hỏi hơi nhiều, anh cười cười, chuyển chủ đề một cách tự nhiên: “Mẹ anh bảo, anh mà vẫn không tìm bạn gái , thì bà ấy cho anh lên chương trình tìm bạn đời.”
Vẻ mặt Tư Mộ Hàn hiếm khi lại lộ ra một bộ xem kịch vui: “Công ty sẽ không cho anh tham gia chương trình tìm bạn đời, là chủ công ty, thì em có thể bảo người sắp xếp cho anh tham gia.”
Trần Tuấn Tú ho khan, hắng giọng nói: “Anh mà yêu đương sẽ mất fan.”
Tư Mộ Hàn ngước mắt nhìn anh ta: “Anh tưởng anh là phái thần tượng sao?”
Trần Tuấn Tú: “.
.
.” tuổi trở thành ảnh đế là lỗi của anh sao?
……