Chương :
Bây giờ cô cảm thấy Tư Ân Nhã nói cô leo lên trên đầu cành cây làm phượng hoàng thì thật sự không lừa gạt cô chút nào.
Món quà này của cụ Tư thực sự rất dày, nặng.
“Đúng vậy, sau đó em gọi điện qua zalo cho anh ta, anh ta cũng không để ý tới em.” Nhắc đến chuyện của Trần Tuấn Tú, sắc mặt của Nguyễn Tri Hạ không khỏi trở nên nghiêm túc.
“Anh cảm thấy chỉ với vụ hot search chắc chắn không đến mức khiến người dịu dàng giống anh cả trở nên như vậy, có lẽ chuyện gì khác đã xảy ra, chắc là chuyện này đối với anh ta mà nói…”
Nguyễn Tri Hạ dừng lại một chút rồi bổ sung thêm:”Có đả kích rất lớn.”
Sẽ để lộ dáng vẻ hồn bay phách lạc như thế không phải vì hứng chịu đả kích cực lớn ư?
“Vả lại khi anh ta bảo em đến trước đó còn rất bình thường, chắc chắn là trong lúc em đi tới, anh ta đã xảy ra chuyện khác nhưng trong thời gian ngắn như thế, anh ấy có thể xảy ra chuyện gì chứ?”
Nguyễn Tri Hạ phân tích rõ ràng mạch lạc nhưng không thể nghĩ ra được nguyên do.
Cô đột nhiên ngẩng đầu lên thì thấy ánh mắt của Tư Mộ Hàn đang khóa chặt trên người mình.
“Thế nào? Em nói không đúng à?” Nguyễn Tri Hạ cầm ly nước trước mặt và hơi nghi hoặc hỏi anh.
“Có số điện thoại và cả zalo của anh ta, quan hệ của hai người cũng không tệ.” Tư Mộ Hàn nhìn cô với vẻ tựa như cười mà không phải cười, giọng nói vừa nhẹ vừa chậm nghe có hơi âm u.
Nguyễn Tri Hạ: “…”
Cô nói nhiều như thế, Tư Mộ Hàn lại chú ý tới điểm này!
Cô há miệng định giải thích gì đó,Tư Mộ Hàn đã sâu kín lên tiếng:”Em chưa thêm zalo của anh.”
Câu này để lộ một chút cảm giác tủi thân quái lạ.
Nguyễn Tri Hạ vội vàng lấy điện thoại ra: “Em thêm anh, bây giờ em thêm zalo của anh ngay.”
Chủ yếu là do bình thường Tư Mộ Hàn thích gửi tin nhắn gì đó cho cô, thậm chí cô còn cảm thấy có lẽ cậu chủ lớn Tư Mộ Hàn này cũng không cần zalo.
“Không cần.” Tư Mộ Hàn lạnh nhạt nói xong thì lập tức quay đầu sang một bên.
Nhưng điện thoại của anh vẫn còn đặt trên bàn.
Người đàn ông khẩu thị tâm phi!
Nguyễn Tri Hạ lập tức vội vàng lấy điện thoại của anh để thêm bạn zalo với mình.
Sau đó nịnh nọt trả điện thoại lại cho anh: “Đã thêm rồi.”
Tư Mộ Hàn lườm cô một cái rồi hết sức khoan dung qua hai giây mới cầm lấy điện thoại.
Lúc nhìn thấy ghi chú trên đó, lông mày của anh hơi nhíu lại: “Cái này ghi chú gì?”
Nguyễn Tri Hạ trả lời: “Tên á.”
Tư Mộ Hàn liếc cô một cái, ngón tay dài di chuyển trên màn hình hai lần rồi ném điện thoại cho cô, sau đó bình tĩnh nhìn chằm chằm vào cô.
Nguyễn Tri Hạ dần nhìn thoáng qua thì phát hiện anh đổi ghi chú của cô thành “Bà xã”.
Ý tứ của anh rất rõ ràng, anh là muốn bảo cô đổi ghi chú về anh trong danh sách bạn thành tương tự.
Cô vờ như không hiểu nhưng Tư Mộ Hàn lại nhìn chằm chằm cô, cô chỉ có thể bất đắc dĩ sửa lại.
Cô cảm thấy Tư Mộ Hàn người này so đo bướng bỉnh giống như một đứa trẻ.
“Oh, sửa lại rồi!” Sau khi đổi xong, cô đưa điện thoại của mình cho Tư Mộ Hàn xem.