Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

chương 4012

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Người vừa bước lên ban công ông ta cũng đã nhận ra, nhưng vừa tỉnh dậy, tay chân có chút cứng ngắc, cử động không thoải mái, cho nên vẫn giữ nguyên tư thế, không nhúc nhích, đợi một lát hoạt bát một chút, ông ta ngay lập tức bật đèn.

Thuận tay cũng nhấn chuông báo động bên cạnh công tắc, đèn trong biệt thự bật sáng ngay lập tức.

Hữu Thụ cau mày cảm thấy có chút kích động nhưng vẫn dang tay ném cả người về phía trước, dao găm trong tay xoay một vòng, động tác cũng gọn gàng không thay đổi, công tước Otto không kịp né tránh đã bị đâm ba bốn nhát vào bụng.

Tiếng động ở cửa phòng bắt đầu tăng lên, hắn ta thu người lại, túm tóc của công tước Otto và kéo người trên mặt đất đến tận ban công, cho đến khi người ngất đi hoàn toàn, rồi mới lặng lẽ trở vê phòng cách vách, theo tường trượt xuống rời khỏi.

Lúc Nguyễn Kiến Định đưa mọi người vào phòng thì người đã chạy mất rồi, công tước Otto úp mặt xuống, nằm trên một đống máu, sắc mặt tái nhợt, nhìn khí thở ra còn ít hơn hít vào khí, như là đã ngất đi.

Nguyễn Kiến Định bắt tay lật người ông cụ lại, dùng tay ấn vào vết thương, vệ sĩ di chuyển nhanh chóng, vừa gọi bác sĩ vừa tìm cáng.

Ở đây động tĩnh rất lớn, cả Tư Mộ Hàn và Nguyễn Tri Hạ ở biệt thự bên cạnh đều bị đánh thức, cả hai đều mặc đồ ngủ chạy đến, Nguyễn Minh Tú cũng đang quỳ xuống đất để giúp đỡ Nguyễn Kiến Định giữ chặt vết thương.

“Ông ngoại, ông ngoại, đây là…

Người đâu! Có ai bắt được không!”

Thấy máu như chảy ra ngày càng nhiều, nước mắt Nguyễn Tri Hạ tự dưng rơi xuống, hoảng hốt không biết phải làm sao, cả người không tự chủ được mà run lên, Tư Mộ Hàn ôm lấy cô mà vẫn không thấy đỡ.

May mắn thay, động tác của vệ sĩ đủ nhanh, hai phút sau cáng và bác sĩ đã đến, sau khi cầm máu đơn giản, nâng người lên xe phi thẳng đến bệnh viện, quân áo và tay Nguyễn Kiến Định đều bê bết máu, hai tay anh ấy rũ xuống, tuyệt vọng, nhìn ông cụ nằm ở bên cạnh.

Vẫn là do bọn họ bất cẩn, luôn nghĩ rằng Abel không có ở đây, bọn họ vẫn còn thời gian, lần này anh ấy thậm chí còn không biết ai đã làm tổn thương ông ngoại.

Rất nhanh đã đến bệnh viện, bác sĩ và gia đình đi vào phòng mổ với vẻ mặt nghiêm túc, nhưng nhóm người đi theo chỉ có thể ngồi ở cửa chờ đợi, nhìn thấy ba chữ “phòng phẫu thuật” sáng lên màu đỏ ở trước mắt.

Gần khu tầng chính bây giờ đã bắt đầu trở nên nhộn nhịp, bốn, năm người bảo vệ đi tuần tra xung quanh, biết biệt thự thành một cái lồng sắt.

Khi Công tước Otto bước vào phòng mổ, các vệ sĩ đem theo các nhân chứng cũng vừa xuống máy bay, theo kế hoạch ban đầu, họ không ở lại sân bay quá lâu, mà vội vã xuống hầm đậu xe, chuẩn bị lái xe đưa người đi.

Lần này có tổng cộng chín nhân chứng được đưa trở về, số lượng tương đối lớn, kết quả cứ hai vệ sĩ sẽ bảo vệ ba người trong số họ.

Với tình hình số lượng không cân bằng, trên máy bay thì không sao, nhưng sau khi xuống máy bay, các vệ sĩ cảm thấy hơi khó kiểm soát.

Vài người vừa ra khỏi thang máy, hai vệ sĩ đi phía trước liền bị hai viên gạch ném tới trước mặt, không kịp kêu lên mà liền ngã xuống đất, mấy người phía sau cũng không kịp nhận ra ai đã ném viên gạch này?

Chỉ có thể mím môi bảo vệ những người này, từng chút đi đến chỗ chiếc xe không xa bên đó, bọn họ chưa kịp đi xa, lại bị hai viên gạch đập vào trước mặt, lần này là hai người nhân chứng đó có vẻ hơi gầy yêu, khuôn mặt toàn má, nằm dưới đất không rõ sống hay chết.

“Ai, giả thần giả quỷ, có bản lĩnh thì ra đây!” Thay vì đánh lén như thế này, chi bằng chủ động ra mặt tấn công. Các vệ sĩ bảo vệ nhân chứng bốn phía liếng nhau một cái, và bất ngờ lao ra từ mọi hướng với vẻ mặt bình thản!

Hành động nhanh chóng không giống như bộ dạng bất lực trước đó, dáng vẻ vâng vâng dạ dạ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio