Chương :
Ảnh cưới đã chụp gần xong, ngày mai sẽ có ảnh. Nguyễn Kiến Định khá hài lòng với tốc độ này, sau đó liền đưa hai người bọn họ trở về nhà mình. Vừa đến biệt thự, điều đầu tiên họ làm là vào phòng làm việc, tìm Tư Mộ Hàn người vẫn đang bận rộn với đống công việc. Vừa gõ cửa bước vào, ngay từ cái nhìn đầu tiên họ đã nhìn thấy Tư Hải _.
Phong vẻ mặt đăm chiêu đang đứng ở trước cửa sổ, quay đầu lại nhìn họ. Nguyễn Kiến Định không đoán được tại sao Tư Mộ Hàn lại tạo dáng như vậy, không khỏi cười thầm: “Lần sau bọn tôi đưa cậu đi cùng, nếu cậu thấy không tiện, tôi sẽ không để Tri Hạ đi chung nữa. Thảo luận về kế hoạch sắp tới với tôi đi!”
“Anh nói là phải làm đấy. Lần sau nếu chưa báo với tôi trước thì nhất định không được đem Tri Hạ theo nữa.”
Tư Mộ Hàn đi tới trước bàn ngồi xuống, vẻ mặt có chút khó chịu.
“Lần này là do tôi suy nghĩ không thấu đáo, lần sau nhất định sẽ không như vậy nữa. Được rồi, cậu có lẽ cũng nhận được tin tức về Abel rồi đúng không!” Anh ta xoa cái đầu đau, thấy Tư Mộ Hàn như vậy cũng không dám nói đùa nữa.
Sau khi ngồi xuống, Tư Mộ Hàn chỉ gõ lên mặt bàn một cái: “Tôi đã nhận được tin báo nhưng về địa điểm cụ thể vẫn chưa được tiềều tra được.
Theo ước tính sơ bộ, ông ta sẽ ở cùng Yaren trong biệt thự cách đó không xa, nhưng không loại trừ khả năng ông ta sẽ tìm một nơi khác để ẩn náu chờ đám cưới đến mới xuất hiện.”
Abel đang bày mưu tính kế. Không ai đoán được ông ta sẽ làm gì cho đến khi có bằng chứng thuyết phục. Hơn nữa, chuyện lần này khác với lần trước.
Lần này ông ta đến đã biết trước rằng họ sẽ giăng bây. Chuyện này không phải ai cũng dám làm, người có tâm lý chịu đựng kém hơn một chút đã cố tránh không kịp rồi, mấy ai còn có thể quay lại chứ!
“Ra sân bay xem tình hình trước vậy.
Vì an toàn, chắc ông ta sẽ không đi lối đi VIP mà sẽ đi lối đi bình thường bên ngoài. Vậy thì dù có giăng bây trước như thế nào chúng ta cũng không bắt được mấy người họ. Trà trộn vào đám đông sẽ là vỏ bọc tốt nhất của ông ta.”
Tư Mộ Hàn chống tay lên bàn bàn chuyện, vẻ mặt nghiêm túc, lãnh đạm đến đáng sợ.
“Tôi cũng nghỉ ngờ rằng ông ta có thể giả trang làm người thường, nhưng vẫn không thể loại trừ hoàn toàn khả năng ông ra đi ghế VỊP. Dù sao thì Abel cũng nổi tiếng là gian xảo nên không ai biết liệu ông ta có làm như vậy hay không, cũng có thể đó chỉ là dương đông kích tây.” Nội ứng họ đưa vào đã tiêu hao khá nhiều ở lần trước, rất nhiều vệ sĩ phái đi đều mất tích, đến giờ vẫn không có tin tức gì, để cho Nguyễn Kiến Định và Tư Mộ Hàn không tìm được tin tức qì.
Có thể biết được thời điểm Abel và những người khác lên máy bay và khi nào họ xuống máy bay đã là tốt lắm rồi.
Hôn lễ sẽ được tổ chức thử vào ngày mai và sẽ tổ chức chính thức ngay ngày hôm sau, điều lo lắng nhất bây giờ không phải là Abel có thể bị bắt hay không, mà là Abel sẽ ra tay khi nào và cách thức ra sao.
“Cử người đến sân bay quan sát kỹ càng. Nhiều chuyện vân chưa chắc chăn được nên hiện tại ta chỉ có thể chủ động thôi!” Abel sẽ xuống máy bay lúc mười giờ sáng mai, đó cũng sẽ là lúc ông ta bận rộn nhất. Tôi chỉ không biết liệu ông ra có xuống máy bay bằng đường chính hay không. Tóm lại, ngày mai mọi người sẽ đến đó để xem tình hình. Không chỉ họ, mà ngay cả một số người trong gia đình Otto và nhà họ Tư cũng sẽ đến. Nếu lỡ như xảy ra chuyện gì…
Không chỉ nhà Otto, mà ngay cả nhà họ Tư cũng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề, cho nên ngày mai rất quan trọng đối với tất cả mọi người! Hai người im lặng hồi lâu, cho đến khi có tiếng gõ cửa phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng, có phần kinh hãi vang lên, “Cốc cốc!” tiếng gõ cửa vang lên khiến cả hai người đều hướng mắt về phía cửa.
“Vào đi!” Lúc này người gõ cửa ngoại trừ Nguyễn Tri Hạ, Tư Mộ Hàn không nghĩ ra còn có ai khác, cho nên cũng không hỏi nhiều, liền cho phép cho người đi vào, trên mặt anh lúc này vẫn còn vương lại một chút dấu vết của niềm vui, như thể anh đang bối rối và xấu hổ.
“Em mang cho anh ăn chút gì đó.
Đã hơn ba giờ rồi, anh còn chưa ăn gì!”
Sau khi trở về từ chỗ quay phim, Nguyễn Tri Hạ đã hỏi nhà bếp chuẩn bị đồ, Tư Mộ Hàn tính khí như thế nào cô cũng đã quá rõ. Có thánh mới chiêu anh được!