Thật ra ông cụ lộ ra khí thế như vậy nhìn còn thuận mắt hơn nhiều.
Tư Mộ Hàn nghiêng đầu, vẻ mặt tự nhiên nói: “Cô ấy là cô gái trẻ nên phải nhường nhịn một chút.
Ông đã lớn tuổi rồi còn muốn so đo với con gái người ta sao?”
Ông cụ Tư tức giận đến mức điều khiển từ xa trên chiếc bàn trước mặt và ném về phía Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn không thể trốn tránh, bị cái điều khiển từ xa đập trúng, đau đến mức phải hít sâu một hơi.
Tư Mộ Hàn ấn tay xuống chỗ bị điều khiển từ xa đập trúng: “Ông nói không lại cháu thì ra tay à?”
Vẻ mặt ông cụ Tư chợt lạnh lùng, nói với giọng điệu nghiêm túc mà Tư Mộ Hàn chưa từng nghe qua: “Mộ Hàn, chờ yên ổn qua tết năm nay, cháu muốn biết chuyện gì, chỉ cần ông rõ thì ông sẽ nói cho cháu nghe.”
Hóa ra ông cụ nói nhiều như vậy chính là muốn nói những lời này nhất.
Cơ thể Tư Mộ Hàn cứng đờ một hồi lâu cũng không hề có phản ứng gì.
Hai người nhìn nhau một lát, Tư Mộ Hàn mới ngồi thẳng dậy, tìm về được tiếng nói của mình: “Bao gồm cả chuyện của mẹ cháu nữa sao?”
Ông cụ Tư khẽ gật đầu: “Đúng, bao gồm cả chuyện của mẹ cháu nữa.”
Tư Mộ Hàn hiểu rõ tính cách ông cụ nói một thì không nói hai, anh biết nếu ông cụ Tư đã đồng ý thì sẽ không thay đổi.
Anh mím môi, nặng nề đáp một tiếng: “Được.”
…
Sau khi anh đi ra khỏi phòng của ông cụ Tư thì đã là mười một giờ, đêm đã khuya.
Đèn tường trong hành lang được bật sáng.
Trong ánh đèn mờ tỏ, thỉnh thoảng có người giúp việc đi ngang qua liền cúi đầu chào anh.
“Cậu chủ.”
“Ừ.”
Tư Mộ Hàn bước từng bước vô cùng thong thả, đi về phía trước.
Anh có thể xác định được ông nội không tham dự vào chuyện của mẹ năm đó, nhưng có khả năng biết được vài điều gì đó.
Mà có lẽ sau khi vụ bắt cóc xảy ra, ông nội mới biết được những chuyện này.
Lần đầu tiên anh dẫn theo Nguyễn Tri Hạ quay về nhà cổ, ông nội đã ra lệnh ép anh không được điều tra chuyện của mẹ.
Nếu ông nội không phải là người tham dự, như vậy nguyên nhân khiến ông ngăn cản Tư Mộ Hàn điều tra chuyện của mẹ cũng chỉ có một…
Ông nội sợ anh điều tra ra được sự thật.
Sự thật có lẽ là một bí mật không thể nói ra.
Có lẽ là một bí mật không thể để cho người khác biết.
Nói cụ thể hơn một chút chính là chân tướng sự việc nặng nề đến mức ngay cả ông nội là người sống trong thương trường nơi anh lừa tôi gạt, từng trải qua sóng to gió lớn cũng khó có thể chịu được.
Mà bây giờ, ông nội bằng lòng nói ra sự thật cho anh biết.
Vậy đã có chuyện gì kích thích ông nội chứ?
Khi Tư Mộ Hàn lấy lại tinh thần thì phát hiện ra mình đã đi tới cửa phòng.
“Cậu chủ còn chưa ngủ sao?”
Lại có người giúp việc đi ngang qua.
Tư Mộ Hàn quay đầu liếc nhìn người giúp việc kia.
Nhà họ Tư rất đông người, người giúp việc cũng rất nhiều.
Nhưng nhiều người như vậy thì có liên quan gì với anh chứ?
Anh quay đầu nhìn về phía cửa phòng trước mặt..