CHƯƠNG 20: LIÊN TỤC GỢI LỬA TÌNH
Tiêu Mộc Diên cứ lẳng lặng tựa vào trong lòng Thịnh Trình Việt như vậy, ngửi hương chanh dễ chịu trên người anh, lần đầu tiên cô cảm nhận được dựa vào ngực anh có cảm giác an toàn như thế, nghe nhịp tim mạnh mẽ của anh, trong lòng cô lại một lần nữa bùng cháy.
Khó trách người ta đều nói ngực của đàn ông chính là bến cảng của phụ nữ, thì ra tựa vào trên bộ ngực rộng rãi của anh lại ấm áp đến như vậy.
Thịnh Trình Việt dường như có thể cảm nhận được nhiệt độ trên người Tiêu Mộc Diên, anh cúi đầu nhìn gương mặt của cô, đỏ một cách khác thường, chết tiệt, cô bị trúng thuốc rồi.
Anh ôm Tiêu Mộc Diên lên xe, chạy như bay về hướng biệt thự, trên xe Tiêu Mộc Diên cứ lẳng lặng dựa vào anh như vậy, áo khoác trên người đã bị rơi xuống từ sớm, nhưng lúc này cô cũng không có sức lực để che đạy cái gì nữa, chỉ cảm thấy toàn thân mình đều rất nóng, cái loại nóng mà đầy cảm giác trống rỗng.
Miệng đắng lưỡi khô, cô không nhịn được mà khẽ liếm đầu lưỡi có chút khô khan, cô muốn lập tức đi tắm, muốn có nước lạnh dội lên cơ thể, nếu cứ tiếp tục như vậy thì cô sẽ không chịu nổi nữa.
Thịnh Trình Việt vốn đang lái xe nhưng vẫn không khỏi liếc mắt nhìn Tiêu Mộc Diên, nhưng vừa nhìn mà đã khiến anh suýt chút nữa phun máu, đúng là một cảnh tượng hấp dẫn người khác.
Cô nửa ngồi nửa dựa trên ghế, áo anh khoác lên cho cô đã tuột xuống sàn xe, đôi mắt mê ly mơ hồ của cô đang nhìn anh, sống mũi rất thanh tú, đôi môi đỏ mọng mê người, hơn nữa động tác khẽ liếm môi của cô khiến cho làn môi đỏ ấy càng thêm mê hoặc.
Quần áo bị xộc xệch nên căn bản không che giấu được da thịt trắng như tuyết của cô, còn có bộ ngực khiến người ta nhìn mà khao khát, nhìn tiếp xuống dưới thì lại thấy bắp đùi trắng mịn như tuyết của cô, váy của cô chẳng biết cũng bị người xé đi một nửa từ lúc nào, vốn là dài đến đầu gối nhưng giờ đã thành váy ngắn, chỉ vừa đủ bao quanh bờ mông vô cùng quyến rũ.
Trong lúc vô tình, anh mò tới chỗ đùi của cô, không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, khí huyết toàn thân đều vọt tới dưới thân khiến anh phải vội vàng đạp phanh xe.
Tiêu Mộc Diên đang không chú ý, thân thể vốn đã đang ngồi nghiêng, giờ đột nhiên ngã về phía Thịnh Trình Việt, đầu vừa đúng ngã lên trên đùi của anh. Phản ứng thân thể vốn đã có từ trước của anh lập tức dâng trào, chết tiệt, chẳng lẽ người phụ nữ này không biết mình đang đùa với lửa sao?
"Sao lại có thể nóng như vậy chứ..." Tiêu Mộc Diên khẽ lẩm bẩm, thân thể mềm mại bị ngã, cô muốn ngồi thẳng dậy, bàn tay nhỏ bé vịn lên trên đùi Thịnh Trình Việt, nhẹ nhàng dùng sức mới có thể chống đỡ thân thể mềm yếu vô lực của bản thân lên.
Thịnh Trình Việt nhìn bàn tay nhỏ bé của Tiêu Mộc Diên, hít sâu một cái, chỗ tay cô vịn lại chính là cái đó của anh, anh chỉ cảm thấy mình đang dâng trào, còn cái đó thì không ngừng to ra.
Tiêu Mộc Diên khó khăn lắm mới ngồi thẳng được lên, còn chưa kịp phản ứng thì nụ hôn của Thịnh Trình Việt cũng đã rơi xuống. Nụ hôn của anh mang theo vẻ ẩn nhẫn nồng đậm, tràn đầy mùi vị mãnh liệt.
Bàn tay nhỏ bé của Tiêu Mộc Diên gắt gao chống lên trên ngực Thịnh Trình Việt, cô dường như trong chớp mắt đã tỉnh táo lại, thế nhưng nụ hôn mát lạnh như băng kia thật thoải mái, khiến cô không muốn rời đi.
"Ưm..." Tiêu Mộc Diên không khỏi nhẹ nhàng rên rỉ, một tiếng rên rỉ này của cô đã khiến một tia phòng ngự cuối cùng của anh cũng ầm ầm sụp đổ, bàn tay của anh vuốt trên làn da căng mịn của cô, nụ hôn của anh thì liên tục di xuống phía dưới.
Lúc đầu Tiêu Mộc Diên còn gắng từ chối vài lần, nhưng rồi dần dần cô cũng trầm mê, lúc này cô căn bản cũng không biết mình đang làm cái gì? Cô chỉ biết là sự đụng chạm của Thịnh Trình Việt khiến cô thấy rất thoải mái, không khỏi muốn nhiều hơn.
Chỗ ngồi trên xe đã trở thành một cái giường, Thịnh Trình Việt mạnh mẽ nhào tới, hương vị của cô rất tuyệt vời, khiến cho anh mê say.
Tiêu Mộc Diên đã hoàn toàn đắm chìm, cô ngượng ngùng hôn Thịnh Trình Việt, nụ hôn của cô lộn xộn, bởi lẽ ngoài buổi tối sáu năm trước kia, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng chạm vào người đàn ông nào khác, cho nên cô hôn cực kỳ vụng về, nhưng lại khiến tâm trạng Thịnh Trình Việt rất tốt.
Lúc này cô đã trầm mê thế nhưng lại chỉ biết hôn lung tung, chứng minh cho tới bây giờ cô cũng chưa từng hôn người khác, sự ngây ngô của cô khiến anh càng thêm điên cuồng.
Bàn tay anh sờ lên khối tròn trịa của cô, nhẹ nhàng nắn bóp, anh dường như có thể cảm nhận rõ ràng thân thể cô khẽ run lên, vô cùng nhạy cảm.
"Em thật đẹp..." Thịnh Trình Việt không khỏi cảm thán, cô thật sự rất đẹp, toàn thân từ trên xuống dưới đều tràn đầy mị hoặc, khiến cho anh muốn ngừng mà không được.
"Ưm. . ." Tiêu Mộc Diên được anh nắn bóp, dường như rất thoải mái nên không nhịn được rên rỉ thành tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, khóe miệng mang theo ý cười nhẹ nhàng.
Truyện convert hay : Tư Thiếu Độc Sủng Tân Thê