Chương :
Âu Minh Triết nhìn tấm lưng trần của cô, cảm giác chẳng qua là một bóng lưng thôi, mà cũng đẹp muốn khí huyết sục sôi.
Anh cảm giác như mắc xương ở cổ họng, có chút hối hận vì vừa rồi đã bỏ qua cho cô.
Bây giờ Thật muốn đi qua, đè cô ở trước gương, hung hăng ăn sạch cô
Lý trí bắt anh khắc chế bản thân mình, anh dời ánh mắt ra chỗ khác, cài lại Cúc áo.
–
Đàm Tiểu Ân còn ở trong phòng, Lâm Vi đã sớm thức dậy.
Hiện tại đang cùng Âu Châu Du ở ban công uống cà phê.
Mùa xuân ánh mặt trời rất ấm áp, hoa trong sân nở rất kiều diễm.
Âu Châu Du khuấy cà phê, cử chỉ ưu nhã phóng khoáng, mặc dù tuổi tác so với Lâm Vi lớn hơn không ít, nhưng, phảng phất so với Lâm Vi còn chưa tới hai mươi tuổi xinh đẹp hơn.
Âu Châu Du hỏi: “Nghe nói cháu và Đinh Cẩn nhà cô đang yêu nhau?”
Bộ dáng kia của chị thoạt nhìn rất nghiêm túc, Lâm Vi cũng không đoán ra chị đang suy nghĩ gì, có chút câu nệ gật gật đầu, “Vâng ạ.”
Có thể là bởi vì thích Đinh Cẩn, cho nên, lúc Âu Châu Du nói chuyện, Lâm Vi cảm giác áp lực rất lớn.
Lâm Vi cùng với Đàm Tiểu Ân ở chung một chỗ, thường xuyên nghe Đàm Tiểu Ân nói Âu Châu Du tốt bao nhiêu, nhưng mà Lâm Vi chỉ cảm thấy trên người Âu Châu Du có một loại cảm giác làm cho người tả phải kiêng kỵ.
Âu Châu Du một bên uống cà phê, một bên quan sát Lâm Vi, thật ra thì Lâm Vi cũng rất xinh đẹp, so với Vũ Minh Hân thuận mắt hơn nhiều.
Nghĩ tới đây có là bạn gái của con trai, Âu Châu Du trong lòng cũng tạm hài lòng.
Âu Châu Du nhìn thấy bộ dáng chột dạ của Lâm Vi, nói: “sợ cô ăn thịt cháu sao mà Cháu lại sợ cô như vậy?”
Rõ ràng nhìn chị rất ôn nhu mà.
Lâm Vi lấy dũng khí nhìn Âu Châu Du một cái, nói: “Không phải ạ, là cháu quá khẩn trương.”
“Ba mẹ cháu làm nghề gì?” Nếu là bạn gái của con trai, tự nhiên muốn hỏi thăm một chút tình hình trong nhà của đối phương.
Lâm Vi căn bản không nghĩ tới hôm nay gặp được mẹ của Đinh Cẩn, nghe Âu Châu Du hỏi cái gì, liền trực tiếp trả lời cái đó.
“Ba mẹ cháu đã ly dị, mẹ cháu làm việc tại ngân hàng.”
Âu Châu Du nói: “Một mình mẹ cháu đi làm lỡ cho gia đình thật vất vả. Nhà cháu ở nơi nào? Cô nghe khẩu âm của cháu không phải là người của thành phố Kinh Châu”
“Thành phố T ạ.” Tải app truyệnhola lên chương đều nhiều mỗi ngày nhé!
“Một mình cháu ở bên này đi học sao?”
Lâm Vi cũng không biết Âu Châu Du hỏi những thứ này là muốn làm cái gì, gật đầu một cái, “vâng ạ.”
Âu Châu Du nói với Lâm Vi: “Nếu cháu và bảo bảo nhà cô đang yêu nhau, vậy sau này thường xuyên đến nhà cô chơi. Cô thấy cháu và Tiểu Thu quan hệ cũng tốt mà.”
Nếu Đàm Tiểu Ân mang cô gái này về đây, liền chứng minh hai người quan hệ không tệ.
Lâm Vi có chút kinh ngạc nhìn Âu Châu Du.
Chuyện này… Cùng với sự tưởng tượng của Lâm Vi có chút không giống nhau.
Âu Châu Du hỏi: “Sao thế?”
Một mặt kinh ngạc, hay mình lại nói sai cái gì rồi?
Lâm Vi lúng túng nói: “cháu nghĩ cô định nói… Nói.”