Chương :
Tô Tề dũng cảm nói: ” Vậy thì tôi càng phải đi. Cũng không thể để cho cô đi để ăn đòn được! Hơn nữa, nếu cô ta dám cho người đánh tôi, chúng ta còn có cớ để gây hấn với cô ta.”
Nếu Dương Nhạc Linh muốn đánh thật thì hậu quả so với hiện tại còn thảm hại hơn nhiều.
Công ty của bọn họ hiện tại mặc dù không gọi là lớn lắm, nhưng trong tay lại nắm giữ thứ có thể điều hướng xoay chiều dư luận.
Hơn nữa, sau lưng lại có chỗ dựa là Âu Minh Triết, Dương Nhạc Linh có thể làm gì được bọn họ.
Đàm Tiểu Ân nói: “vậy anh đi gặp cô ta hộ tôi, tôi chờ tin tốt của anh.”
Dương Nhạc Linh hiện tại không đến trường học, Đàm Tiểu Ân ngược lại rất muốn biết, cô ta tìm tới là để làm gì.
Từ công ty đi ra, Đàm Tiểu Ân trở về nhà, Tô Tề đi tới chỗ hẹn với Dương Nhạc Linh.
Dương Nhạc Linh đã đến, dù sao chuyện lần này, cô ta đang rất nóng ruột.
Tô Tề thấy cô ta,lên tiếng chào hỏi ” Chào cô Dương.”
Dương Nhạc Linh ngồi ở trên ghế, bưng cà phê, ưu nhã bộ dáng.
Có ở bất cứ chỗ nào và lúc nào,cô ta cũng sẽ không để cho mình lộ ra sự chật vật của bản thân.
Cô ta Bình tĩnh nhìn Tô Tề một cái: “Là anh sao? Anh chính là Nhất Thế Trường An?”
Tô Tề gật đầu, “Đúng.”
Thấy là anh ta, Dương Nhạc Linh cảm thấy nắm rõ mọi thứ trong lòng bàn tay!
Lần trước gặp Tô Tề, là lúc anh ta cùng Đàm Tiểu Ân ăn cơm.
Người đàn ông này có quan hệ mập mờ với Đàm Tiểu Ân, cho nên, anh ta mới có thể giúp đỡ Đàm Tiểu Ân đối phó mình!
Tô Tề ngồi xuống, Dương Nhạc Linh ra vẻ nghiêm túc đặt vấn đề, “Chắc anh biết hôm nay tôi đến tìm anh là vì cái gì phải không?”
Tô Tề nói: “Là vì chuyện trên mạng sao?”
Dương Nhạc Linh cũng không hỏi anh ta tại sao phải làm như vậy, chỉ nói: “Nói yêu cầu đi, muốn thế nào, mới xóa sạch các bài viết, rồi lên mạng giải thích nói anh vu khống tôi rồi công khai xin lỗi.”
Nếu là nói ra, thì chỉ có giải thích, người khác mới tin.
Tô Tề cười một tiếng, “Sao lại nói là tôi vụ khống cô? Chuyện cô Dương đây từ hôn, mọi người đều biết.”
Dương Nhạc Linh uống cà phê, một lát sau, mới nhìn Tô Tề, “Những chuyện này đều là chuyện riêng của tôi, không liên quan gì đến anh, tôi với anh không thù không oán! Các người làm vụ này không phải là vì tiền sao? Điều kiện gì cũng được chỉ cần anh xóa hết bài viết, xin lỗi tôi.”
“… Tôi không phải là vì tiền, chỉ đơn thuần không ưa tác phong của cô Dương thôi.” Nếu không phải cô ta quá đáng, Đàm Tiểu Ân cũng sẽ không nghĩ tới sẽ làm lớn truyện này.
Dương Nhạc Linh nhíu mày, “có phải vì Đàm Tiểu Ân không? Vì muốn ra mặt cho cô ta mà anh cũng liều mạng quá nhỉ?”
Tô Tề sửng sốt nhìn Dương Nhạc Linh, Dương Nhạc Linh lại biết anh ta có quan hệ với Đàm Tiểu Ân?
Nhưng mà, nhìn bộ dạng của cô ta thì hình như không biết Đàm Tiểu Ân chính là NHẤT THẾ TRƯỜNG AN.
Hơn nữa, cô ta đã chắc chắn nhận định mình là NHẤT THẾ TRƯỜNG AN.
Nếu cô ta đã hiểu lầm như vậy rồi, Tô Tề cũng không giải thích, chỉ từ chối khéo, xin lỗi nói: “Bài viết trên FB tôi sẽ không xóa, về phần nói xin lỗi, càng không thể.”
Dương Nhạc Linh tâm tình có u ám nhìn Tô Tề, nhớ tới anh ta hiện nắm hết thảy ở trong tay, lại không thể không nhẫn nại, “Vì một Đàm Tiểu Ân mà không thèm đếm xỉa đến tiền? Anh thật đúng là quá si tình! Đã như vậy, anh không suy nghĩ xem, sao không giúp tôi một tay? Anh hại tôi như vậy, đối với anh cũng đâu có lợi lộc gì. Nếu anh đứng về phía tôi, chờ Đàm Tiểu Ân cùng Âu Minh Triết ly hôn, anh liền có cơ hội.”