Cậu đi đến bệnh viện chỗ cô cùng lúc bệnh viện đó Khánh Ly cũng ở.
"Cạch"
Cậu bước vào phòng, nhìn thấy nhỏ ngủ bên cạnh giường cô. Nhìn cô như vậy mà tội lỗi thay cho người anh trai bị Khánh Ly kia che mắt. Nếu như ả ko bắt cô đi nếu cô ko đỡ viên đạn cho người anh trai bạc tình của cậu thì cơ hội cho ca phẩu thuật chắc sẽ ko thất bại. Chàng thì ở bên cạnh nàng cho tinh thần của nàng có thể ổn. Cậu đi tới để giỏ trái cây khi nảy mua. Cậu cởi áo vest ra khoác lên cho nhỏ.
"oa! anh đến rồi à" Thật sự thì nhỏ chỉ mới thiếp đi một chút vì nhỏ cứ cả đêm ko ngủ mà xót thương cho người bạn thân của nhỏ.
"Uk! em nghỉ ngơi đi để anh trông coi Di Di cho" cậu vỗ nhẹ lưng nhỏ. Nhỏ an tâm mà ngủ bù.
A hết nước nóng rồi cậu cầm bình thủy lên thì nhẹ te. Cậu cầm bình đi ra lấy nước nóng.
Cậu đi ra vô tình gặp anh.
"Em đến đây làm gì vậy" anh hỏi
"Em đến thăm bạn thôi, anh đừng để ý" cậu nói rồi bước đi. Anh cũng chẳng nói gì thêm cầm giỏ trái cây đi đến phòng của ả.
"Cạch"
Anh bước vào thấy ả ngồi đó nhìn trong ko trung ko sát định nhìn gì
"Khánh Ly, anh đến rồi nè" anh nói nhưng ko thấy trả lời
"Khánh Ly" anh để giỏ trái cây lên bàn rồi đi lại ả.
"Anh biết em buồn, mất đứa này thì sau khi cưới mình sẽ sinh đứa khác được mà" anh ôm vai ả vẫn ko thấy trả lời.
"Khánh Ly" anh gọi lớn
"Bác sĩ..." anh điện cho bác sĩ
...lát sau...
"Cô ấy sao rồi" anh hỏi
"Vì cú sốc quá lớn nên cô ấy tạm thời rơi vào tình trạng trầm cảm hãy ở bên nói chuyện nhiều với cô ấy" bác sĩ nói"Tôi xin phép đi trước"
"Trầm cảm!?" anh hơi lo lắng.
Tất nhiên, mọi chuyện đều là do ả dựng nên. Ả là một diễn viên nên việc giả bị bệnh trầm cảm là chuyện nhỏ. Ả đã mua chuộc, sức khỏe ả vẫn bình thường. Đứa con đó ả dùng để anh ở bên cạnh ả thôi. Chứ đứa con đó ko phải là của anh.