*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh quá keo kiệt! Mặc Tu Nhân nhìn theo ánh mắt của Cảnh Hạo Đông, thoáng thấy Bạch Cẩm Sương đang đứng giữa mọi người.
Cảnh Hạo Đông nhìn Mặc Tu Nhân giễu cợt: "Bạch Cẩm Sương đoạt giải, nhưng người mời khách lại là Lâm Thanh Tuấn.
Tu Nhân, anh làm chồng thế này không được đâu, tốt xấu gì cũng là người cùng một cái sổ hộ khẩu!" Cảnh Hạo Đông này chắc đã quên mất cơn giận ban nãy của Mặc Tu Nhân nên lời nói ra khỏi miệng vẫn cứ đầy đùa giỡn như vậy.
Sắc mặt Mặc Tu Nhân hơi tối: Cậu nên câm miệng đi!" Cảnh Hạo Đông cong môi: "Sao? Còn không cho tôi nói thật à?”
Mặc Tu Nhân liếc anh ta một cái: "Cảnh Hạo Đông, hôm nay cậu muốn ăn đòn phải không?" Cảnh Hạo Đông lập tức đưa tay lên, ra vẻ đầu hàng: "Không phải, tôi chỉ hóng hớt chút thôi mà.
Với cả, hai người kết hôn xong, cậu đã tặng cô ấy cái gì? Trang sức hay nhà cửa?" Mặc Tu Nhân không ngờ Cảnh Hạo Đông lại hỏi điều này, anh không khỏi cau mày: "Tại sao phải đưa cho cô ấy những cái đó?" Cảnh Hạo Đông trợn mắt: "Người ta gả cho cậu, cậu không cho người ta gì hết à?" Mặc Tu Nhân nhíu mày thật chặt: "Cô ấy là người cầu hôn tôi trước!" Cảnh Hạo Đông nhướng mày: "Thì sao?" Anh ta nhìn chăm chằm Mặc Tu Nhân một lúc, rồi đột nhiên tiến lại gần anh: "Tôi bảo này Mặc Tu Nhân, nhìn phản ứng của cậu, đừng nói cái gì cậu cũng chưa cho cô ấy đấy nhé? cậu keo kiệt tới vậy cơ à? Người ta dù gì cũng là kẻ cứu vớt lòng tự trọng cho cậu sau mấy lần bị kẻ khác cho leo cây, tôi đề nghị cậu nên biết điều một chút đi! Đừng để con gái người ta nghĩ mình keo kiệt thết" Mặc Tu Nhân chịu không nổi tránh sang một bên, cau mày nói: "Chỉ có ba lần!" Cảnh Hạo Đông nhất thời không kịp phản ứng, há hôc miệng: "Hả?" Chân mày Mặc Tu Nhân càng nhíu chặt hơn: "BỊ leo cây!" Cảnh Hạo Đông lập tức hiếu ý, không nhịn được bật cười: "Tôi đã bảo sao lòng tự trọng của cậu lại mạnh mẽ như vậy, thôi cậu cứ sống với cái lòng tự trọng đó của mình đi!" Nói xong rồi anh ta vẫn cảm thấy chưa được thỏa mãn: Về sau tốt nhất cậu không nên thật lòng yêu thương bất kỳ người phụ nữ nào, nếu không, với cái tính già môm cứng cỏi này, muốn khóc cũng không xong.
Con gái ấy à, phải biết mặt dày theo đuổi! Còn phải như gần như xa, như vậy mới có thể khiến người ta mắc câu được!" Mặc Tu Nhân hừ lạnh một tiếng: "Không đời nào!" Cảnh Hạo Đông chớp mắt: "Không cái gì? Cậu sẽ không quấn lấy bất kỳ người phụ nữ nào? Hay sẽ không yêu bất kỳ người phụ nữ nào?”
Vẻ mặt Mặc Tu Nhân vẫn rất lạnh lùng: "Tất cả đều không! Cậu nghĩ ai cũng như cậu chắc, chỉ cần là phụ nữ thì đều được!" Cảnh Hạo Đông không nhịn được cười thành imgwebtruyen
- -----------------