Chương :
Nhan Từ Khuynh còn tưởng rẵng là do Nhan Thùy Ngọc giở trò xấu, nhưng khi nghe y †á nói là do lúc Dương Họa Y ngồi dậy không cẩn thận dùng sức hơi lớn nên liền đau bụng.
May mắn lần này có Dương Minh Nguyệt chăm sóc, cơ thể cô ấy khôi phục không tệ, cũng coi như có nguy hiểm nhưng không đáng lo về tính mạng, đứa nhỏ cũng bình yên Bác sĩ dặn dò vài câu, đế Dương Họa Y ổn định thai nhỉ lại, Hoàng Ánh liền chờ không kịp mà đi theo sau lưng Nhan Từ Khuynh đi vào phòng bệnh Dương Họa Y nhìn Nhan Từ Khuynh một chút.
Cô đã lâu không thấy Nhan Từ Khuynh cứ nghĩ là Nhan Từ Khuynh đã đi, nói muốn yên tính một chút Nhưng lần này cho dủ không thấy anh, trong lòng cô vẫn thỉnh thoảng sẽ nhớ tới Nhan Từ Khuynh.
Nếu không thì ly hôn đi, nhưng mà nếu có lựa chọn cô cũng không muốn ly hôn, cô cũng muốn cho con của mình có một gia đình hoàn chỉnh.
Ánh mắt cô chạm vào ánh mắt của Nhan Từ Khuynh, trái tim cô bỗng nhiên hơi nhảy lên.
Cô giống như đã quên mất dự tính ban đầu của mình rồi.
Ban đầu đồng ý đi cùng với anh, bắt đầu lại từ đầu thử trải qua đoạn hôn nhân này, lại chỉ dùng thái độ thử một chút mà thôi làm xong tùy thời đều chuẩn bị rút ra.
Nhưng bây giờ, cô sớm đã hấm sâu vào bùn mà không nhổ ra được.
Cô giật giật cánh môi, cing chưa kêu tên anh, anh cũng đã bước nhanh tới trước mặt cô ‘Vẻ mặt của Nhan Từ Khuynh thể hiện rất khó coi, vừa vội vàng lên tiếng: “Sao em lại gấp gáp ngồi như vậy, chờ Dương Minh Nguyệt đỡ em không được sao? Thiếu chút nữa xảy ra chuyện, nếu như đứa nhỏ thật sự có chuyện gì thì phải làm sao?”
Có trời mới biết anh sợ hãi bao nhiêu.
Có con nhỏ, cô đều nảy nở hơn nhưng cũng bỏ qua suy nghĩ kết hôn.
Anh không muốn mất con, không muốn giữa bọn họ bất chợt bị đổ vỡ.
Càng không muốn mất đi cô.
“Đúng vậy, Họa Y cũng không quá cẩn thận, nếu như Dương Minh Nguyệt không đủ, vậy mẹ lại sắp xếp thêm một vài y tá tới, nhưng con tuyệt đối đừng lộn xộn, chính cơ thể con còn yếu đuối mà con còn không rõ, nên trăm ngàn lần con không thể gây tổn thương tới đứa nhỏ.’ Hoàng Ánh nhịn không được mở miệng: “Đứa nhỏ bên trong bụng con cũng là hy vọng duy nhất của Niệm Sơ.”
Nếu như Dương Họa Y sinh non, hy vọng cuối cùng cũng sẽ theo đó mà bị phá hủy.
Trái tim mềm mại của Dương Họa Y bỗng nhiên bị đâm một cái nặng nề, vốn muốn ngậm miệng nuốt xuống chuyện này.
Cô đột nhiên cảm giác được mình vô cùng đáng bưồn, Hoàng Ánh vừa xuất hiện đã trách cô không chăm sóc tốt cơ thể mình không có bảo vệ tốt đứa nhỏ.
Mà trách cũng không phải vì ý định quan tâm cô và con mà vì để ý tới con riêng của Nhan Từ Khuynh.
Chẳng lẽ cô chỉ là một cái máy đẻ thôi sao?
Con của cô ngay cả giới tính còn chưa biết, tất cả mọi người đều chỉ vào bảo bối của cô đem đi xét nghiệm cấy ghép cho Nhan Niệm Sơ.
Ngay cả Nhan Từ Khuynh cũng nghĩ là do cô không có bảo vệ tốt mình và con.
“Nếu như có thể lựa chọn, tôi cũng không muốn nằm trên giường bệnh như này ngay cả động cũng khó khăn, tôi cũng muốn làm một bà mẹ khỏe mạnh cùng đi dạo chơi với con mìni vừa học chương trình dưỡng thai. Đây tất cả đều không có lựa chọn mà ra.”
Nếu như không phải đột nhiên đứa nhỏ Niệm Sơ kia ra tay với cô, cô căn bản sẽ không năm yên trên giường bệnh dày vò đếm thời gian trôi.
Không ngờ tới Dương Họa Y sẽ trả lời như vậy, Hoàng Ánh có hơi nghẹn lại Ánh mắt Dương Họa Y đối mắt với ánh mắt của Hoàng Ánh rất lâu, từng có vô số cảm động cùng vì vậy mà thoáng giảm đi Thời gian thật sự có thể san bằng tất cả mọi thứ.