Vô Song Chi Chủ

chương 64: uy danh vân đại sư

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vân Hoàng sau khi an bài vị khách nhá kì tại gian phòng chờ thì liền đi luôn vào luyện Đan thất đằng sau.

”Thanh Thần Đan, Linh giai hạ cấp Đan dược, nhanh mà thôi.”

Vân Hoàng không có sử dụng lò luyện Đan, hắn ném hai cây Thanh Thần Thảo giữa không chung, hồn lực nhanh chóng kích phát. Hắn hồn lực sau khi đạt tới “Hư” viên mãn liền đã có thể ngưng thành vật chất. Sử dụng như linh lực đồng dạng.

Hồn lực trực tiếp xuyên qua linh dược vỏ ngoài, đem từng tia dược dịch tinh hoa rút ra, tụ lại thành một khối chất lỏng bay trước mặt hắn.

Linh lực sôi sục, hoá thành chân hỏa đốt cháy lên, dược dịch khi bị ném vào nước liền biến đổi, phân tán thành hai mươi tư sợi kích cỡ bằng nhau. Vân Hoàng tinh thần dần tập chung lại, hai tay liên tục kết thủ ấn, thiên địa linh lực theo hắn sai khiến hoá thành từng đợt tinh thuần năng lượng vào trong những sợi dược dịch này.

Hai mươi tư sợi dược dịch này ngày càng tỏa sáng, cuộn lại thành một viên tròn lớn hơn đầu ngón tay cái một chút. Vân Hoàng thủ ấn đánh ra càng nhanh, dược dịch dần dần ngưng kết lại.

“Toái!”

Dược dịch vốn chuẩn bị ngưng kết thành Đan thì đột nhiên phá tới ra thành rất nhiều hạt bụi nhỏ, linh lực thiên địa cùng dược lực ẩn chứa bên trong những hạt nhỏ này kết hợp với nhau liên tục đem dược lực đề thăng, Vân Hoàng quát khẽ một tiếng.

”Ngưng!”

Vù vù vù

Dược dịch dưới chân hoả đốt cháy cùng thủ ấn đánh vào phát ra ánh sáng, một mùi thơm dễ chịu từ trong hột tròn tròn toả ra, Vân Hoàng thu lại chân hỏa, một viên Đan dược rơi trước mặt hắn.

Vân Hoàng thần thức dò xét viên Thanh Thần Đan trong tay, cảm nhận tinh khiết dược lực bên trong liền kinh hộ.

”Vậy mà độ tinh khiết lại đạt tới chín mươi lăm phần!”

Vân Hoàng sao có thể không kinh ngạc, luyện chế ra được Đan dược tinh khiết chín mươi lăm phần ít nhất cũng là một Đại Sư Đan đạo tự tay luyện chế mới được, hơn nữa vị Đại Sư Đan đạo này ít nhất cũng từ lục phẩm trở lên. Mà hắn mới chỉ có Nhập đạo Đan đạo bát phẩm a.

Nhập đạo và Đại Sư, tuy chỉ là một khoảng cách nhưng ngay từ cái tên đã thể hiện khác biệt cực lớn, mà Nhập đạo bát phẩm với Đại Sư lục phẩm đã có thể dùng từ lạch trời để hình dung. Một Nhập đạo Đan đạo đỉnh cao tối đa chỉ có thể đạt tới tám mươi đến tám mươi lăm phần độ tinh khiết, mà hắn có thể có chín mươi lăm phần độ tinh khiết, đây tuy không chứng tỏ rằng Đan đạo của hắn đạt đến Đại Sư, nhưng cũng biểu hiện cơ hội hắn có thể bước tới Đại Sư đỉnh cao, thậm chí là Tông Sư trong truyền thuyết kia.

Vân Hoàng suy nghĩ lại cũng cảm thấy hợp lí. Sống hai đời nên kinh nghiệm của hắn thập phần phong phú, không chỉ năng lực khống chế lẫn hồn lực của hắn đều vượt quá xa tu sĩ cùng cảnh giới. Hơn nữa hồn lực của hắn trực tiếp rút ra dược dịch so với tinh lọc của các Luyện Đan Sư bình thường thì tốt hơn nhiều lắm.

Vân Hoàng kìm nén trong lòng kích động, đem những viên Đan còn lại thu hết vào. Hai mươi tư viên Thanh Thần Đan, hắn đem mười hai viên cho vào trong túi trữ vật. Sau đó đi về phía phòng chờ.

Vị tu sĩ kia chờ đợi đã hơn nửa nén nhang, thần sắc có chút bất định, trong lòng như lửa cháy không thôi, hắn mấy tuần nay trong lòng tu luyện khó ổn định nên mới liều mạng kiếm về ba ngọn Thanh Thần Thảo, nhưng Lộc Chi các giá cả quá mức đắt đỏ nên hắn đau khổ vô cùng, nghe tin có nơi nhận luyện Đan mới mở liền trong nóng vội chạy đến.

Y nhận thấy lần này chính mình đã quá mức lỗ mãn rồi, tuy có tin đồn là Đan đạo của người này còn vượt qua Lộc Chi Các các chủ nhưng tin đồn vẫn chỉ là tin đồn, ai biết trình độ của người này đến thế nào?

Tên tu sức này bấn loạn vô cùng, đột nhiên một hắc bào nhân cùng một tiểu nữ đồng đi vào.

Hắc bào nhân dĩ nhiên là Vân Hoàng, còn tiểu nữ đồng bên cạnh hắn ngoài đại đệ tử Nguyệt Nha ra thì còn ai?

Nguyệt Nha đưa đến trước mặt gã tu sĩ một hộp Ngọc.

”Cho... cho ta?”

Y tâm thần bất định cầm lấy hộp Ngọc mở ra, chỉ thấy mười hai viên Đan dược được xếp ngay ngắn bên trong, hương dược tinh thuần tràn vào y não hải, lập tức trong tâm trí liền cảm giác bình ổn thoải mái.

Vị tu sĩ kia run rẩy, sự bất ổn luôn dày vò y rất lâu rồi. Mà chỉ hít một hơi đã dịu đi phần nào rồi, vậy thì khi ddm Đan dược này phục dụng sẽ công hiệu đến thế nào?

Y kích động quỳ xuống, nước mắt nước mũi kém chút nữa tràn ra.

”Cảm tạ đại sư!”

Vân Hoàng thần sắc có chút co giật, chỉ là mấy viên Linh giai hạ cấp Đan dược thôi mà, có cần phải quỳ lạy như nhìn thấy gia gia một dạng không?

Tuy vậy, nhưng Vân Hoàng chỉ vẫy tay, trong miệng khách khí.

”Chỉ là thuận tay mà thôi.”

Tên kia trong lòng cảm thấy xúc động, đây mới là chân chính phong thái đại sư đi, Lộc Chi Các các chút cái gì đó căn bản là kém xa vạn dặm.

”Vãn bối tôn kính Đại Sư, liệu rằng đại sư có thể cho tại hạ biết quý danh?”

Vân Hoàng đối với quý danh các kiểu cũng không có suy nghĩ nhiều lắm, chỉ tuỳ tiện lấy một cái trên.

”Hãy cứ gọi ta là Vân.”

”Đa tan Vân Đại Sư, vãn bối xin phép cáo lui.”

Người kia sau khi phục dụng một viên Thanh Thần Đan thì đầu óc tỉnh táo hẳn. Đám động sau khi thấy tu sĩ kia đi ra khỏi Vân Quán thì không nhịn được hỏi.

”Này đạo hữu, rốt cuộc cái quán này có lừa đảo không vậy?”

Y vừa hỏi xong thì tu sĩ kia đã hừ lạnh.

”Vân Đại Sư lừa đảo? Ta khuyên ngươi nên đi khám mắt đi!”

Nói rồi y một đường chạy đi, đám đông không có để ý cách trả lời thô lỗ của tu sĩ kia, cái bọn hơn để ý là cụm từ “Vân Đại Sư”.

Thật sự là chính tông Luyện Đan Sư?

Bọn họ có thể cảm giác tu sức kia không giống như bị mua chuộc mới nói như vậy, mà là sự tôn kính phát ra từ tâm ý.

Một gã khác cắn răng tiến vào.

”Để ta thử xem!”

Một lúc sau, chỉ thấy gã lấm la lấm lét chạy ra từ Vân Quán, không kịp để mọi người hỏi cái gì liền chạy biến mất. Chứng tỏ rằng trong người có vậy tốt, không dám lấy ra trước mặt mọi người.

Giờ phút này tất cả đều đã điên, không còn chút gì nghi hoặc nữa, muốn chen một chân vào Vân Quán.

Từng tu sĩ chạy ra khuôn mặt kích động, có người sau khi phục dụng Đan dược thì ám thương tiêu biến, đột phá cảnh giới, một số người đã bị bệnh tình hành hạ một hồi lâu, sau khi thương thế khỏi hẳn thì kích động đến lệ rơi đầy mặt, cảm tạ Vân Đại Sư không ngớt.

Chỉ một ngày, cơ hồ mọi tu sĩ ở La Vũ Thành cơ hồ đều bạo tách, uy danh Vân Đại Sư nhanh chóng truyền đến mọi ngóc ngách La Vũ Thành.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio