Vô Tâm

có người xui xẻo (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Rất nhiều người tai to mặt lớn có mặt tại đế đô tới xem cuộc tỉ thí của tài nữ nổi tiếng kinh thành-Uyên Nhân Nhi và kẻ không mấy nổi- muốn phát chiếm phần lợi tức nhà Uyên gia.

Ở đế đô thì chuyện lạ, chuyện quái chuyện kinh thiên động địa cũng nhiều nhưng cũng chưa có kẻ nào ngang nhiên đòi "tài sản" của đại gia tộc cách trắng trợn như vậy. Chuyện này cũng đâu phải dễ nói như: Hôm nay ăn gì? hay Làm hoàng đế thật có quyền?... Mà cho dù thời không thay đổi nhưng bản chất của con người vẫn khó đổi, đặc biệt chính là tính tò mò chuyện bát nháo.

Vân trường là quảng trường của đế đô, chuyên môn dùng cho những dịp tỷ thí lớn và giành cho những người có huyễn lực từ cấp Huyễn Vương trở lên. Tại đây mỗi lần có tỷ thí thì sẽ có người bày trận pháp cường lực . Trận pháp này giống cái màng" trong suốt" bao bọc khu vực thi đấu khiến những công kích của những cường giả trong sân sẽ không gây tổn thương tới người chủ trì, người xem cũng như giảm bớt thiệt hại tổn thất trong sân đấu.

Vì những người có cấp độ càng cao thì sức phá hủy càng lớn nhât là những kẻ có huyễn lực từ cấp Vương trở lên thì độ tàn phá không cần bàn cãi.

Mà thời gian chuẩn bị cái trận pháp này cũng đủ để cho những người thích náo nhiệt đã ngồi dc ấm chỗ.

Ngũ đại gia tộc đã an vị trên mỗi khu vực nhất định. Uyên gia thì khỏi nói: Khí thế bừng bừng lửa giận cùng khinh thường khi biết người mà Uyên Nhân Nhi đánh sắp tới là "tiểu công chúa" Vân gia mới về. "Phế vật" mà đòi so sánh với tài nữ. Ai trong cái kinh thành này không biết Vân Vô Tâm chính là cái phế vật. Khi tuổi mới bước vào Huyễn sư thôi sao trong khi Nhân Nhi tuổi đó đã gần thăng cấp Huyễn tông . Mà nữ nhi nhà mình ăn bao nhiêu đan dược trân phẩm, chưa kể các bí kíp thất truyền còn có cả tiên sinh chỉ dạy cao thâm và trên hết còn có thẻ bài chưa lật cùng Huyễn lực là huyễn vương cấp . Nếu tính cả nước những người ở độ tuổi nàng có Huyễn lực cỡ này chưa đến người.

Con nhóc Vân Vô Tâm kia từ nhỏ đã kém, cho dù lớn lên có thiên tài cỡ nào thì huyễn lực cũng chưa chắc đạt tới mức đó.Vì sao ư? Vì Uyên Thán-y chúa ghét nhà họ Vân, nhất là tên gia gia của Vô Tâm-Vân Nam Hữu. Nên y tìm hiểu rất kĩ những gì hắn thích thì y sẽ ghét.

Một đứa con gái mới tuổi bỏ nhà đi không để lại địa chỉ cho nhà biết thì làm sao có gì tốt? Gia đình không. Tiền không. Tài năng cũng không. Mà lại cũng không phải là cường giả? thì lấy đâu ra đan dược thăng cấp? Lấy đâu tiền ăn cơm? Lấy đâu sư phụ giỏi chỉ dạy cho, nếu có, chắc chỉ là mấy tên lăm băm? Lấy đâu ra bí kíp luyện?... Sống đến tận giờ mà không bị mắt sứt, mày sẹo, bụng thì bị lồi rốn thì cũng là may mắn rồi.

Cho nên y rất khinh thường cái thể loại thách đấu không có tính khiêu chiến như vậy đối với cháu gái của mình. Lần này để xem lão già kia sẽ tức đến ói máu cho mà xem.

Hướng ngược lại tình hình cũng không mấy khả quan là bao nhưng lại thu hút được khá nhiều ánh mắt của mọi người. Nguyên tứ đại mĩ nam nhà Vân gia chưa tính còn có mấy đường ca, tiểu đệ đẹp trai thì đám nữ nhân đã nhốn nháo rồi nay lại có thêm mấy vị mĩ nam, mĩ nữ xinh đẹp như tiên xuất hiện. Đây là thử thách cuộc sống hôn nhân của dân chúng đế đô ư?

Thật là..Sâu thẳm trong nội tâm của mỗi mỗ nữ thì muốn đè từng nam nhân trong Vân gia mà xxoo sau đó thì ...tiếp tục xxoo....

Và Sâu thẳm trong tấm lòng của mỗi người nam nhân ở đây cũng muốn mang mấy vị tiên nữ vừa xuất hiện kia về mà...xxoo...sau đó thì ...tiếp tục xxoo ngày đêm...

Nhưng cái quan trọng là bọn người Vân gia và Đám thần thú không biết... nếu như họ biết những suy nghĩ đen tối này thì những người này chắc chắn sẽ rất từ từ mà hưởng "niềm hạnh phúc" nhập tịch với đất mẹ bao dung.

Bọn họ lướt qua đám người này đi về phía chỗ của mình. Sắc mặt mọi người đều rất ngưng trọng và tràn đầy lo lắng-trừ đám Thần thú ra. Ai nha... Bọn họ chính là không chút gì lo lắng cả. Ai bảo Lão đại tuy bình thường rất đáng yêu, ngu ngốc và lười suy nghĩ nhìn như con mèo nhỏ muốn vặn vẹo thế nào cũng dc miễn đừng đụng vào điểm cấm kị của nàng là nàng có thể cho ngươi vặn nàng cả ngày. Nhưng là có kẻ ngại không biết nhân sinh mình hạnh phúc ra sao mà đụng tới điểm cấm của Lão đại thì chính là y đã tự dẫn thân vào con đường của sống không bằng chết.

Phương pháp chỉnh người của người đâu chỉ có cái mà là vô vàn cái mà cái nào nào cái đấy đều rất "ghê tởm".Ai đó bắt lão đại tốn nơ-ron thần kinh suy nghĩ thì hậu quả y nhận phải không phải từ" thê thảm" mà chính là từ "cực kì thê thảm".

Còn cái vụ đánh nhau thì khỏi lo LÃo Đại giỏi nhất chính là giả bộ ngây thơ mà vô số tội. Đánh không lại thì chạy. Nếu chạy không được thì đống thứ mà Lão đại gọi là lựu đạn, súng ống, bom mìn.. chỉ để chưng sao? Tất nhiên là không, bọn họ là Thần thú còn phải sợ mấy cái vũ khí hạng nặng ấy nữa là thứ nhân loại nhỏ nhoi có chút Huyễn lực mà đã cằm hất lên trời, không thèm để ai vào mắt.

Người nào đó nên tự cầu phúc cho mình thì hơn. Đã bị LÃo đại tính kế mà còn tự đắc bản thân mình thông minh trừng trị được người.

... ...

Bong bong bong~!

Tiếng chuông báo hiệu trận đấu sắp sửa bắt đầu khiến cho quảng trường sôi động hẳn lên. Mỗi người đều suy tư xem tư thế thắng trận của lần này của Uyên gia sẽ oanh liệt ra sao và vài kẻ trong đó lại có suy tính làm cách nào để có thế lực ngày càng to lớn mang chữ Uyên gia này về phía phe mình.

Vì hoàng đế ở trong cung nên người có địa vị cao lúc bây giờ chỉ có viện trưởng học viện và thái tử, tứ Vương gia, Tam Vương gia cùng số vị hoàng thân quốc thích và giáo quan, tiên sinh( - chỉ chức vụ giáo viên) ở học viện làm người chủ trì cuộc tỉ thí.

Sau tiếng chuông, viện trưởng- La Ám bắt đầu đứng dậy nói rõ nguyên nhân-mục đích- kết quả cùng giấy thỏa thuận mà bên đã kí kết. Người thua nếu không thực hiện đúng những gì đã cam kết thì gia tộc cùng bản thân sẽ bị mọi người phỉ nhổ ném trứng thúi và bị kêu: mất dạy, ngu si, chó má, chó cái, chó chết, cầm thú.... Nói chung là mọi người có thể thỏa sức mà chửi rủa bằng những từ khó nghe nhất mà gia tộc đó không được gây khó dễ hay lạm sát người. Nếu như gây thương tổn và lạm sát người sẽ bị hoàng tộc "trảm". Nếu như hoàng tộc không xử lí dc chính là ....là..."

Mọi người nghe dc mình có thể chửi rủa đại gia tộc thì ai nấy đều phấn khích bừng bừng. Ai nấy đều muốn biết nếu hoàng tộc mà không làm dc những gì đã cam kết thì sẽ bị gì đây?

- Bị gì? Bị gì?- Cả quảng trường đều đồng thanh hỏi

- Bị trời đất bất dung, long mạch cắt đứt.

Cả quảng trường "Ồ" lên kinh ngạc. Chuyện này đúng là kinh thiên động địa rồi: Hoàng tộc mà long mạch bị cắt đứt chính là chấm dứt triều đại đấy.Đây chính là lời thề độc rồi còn gì.

Thở dài mà cái này là thái tử và tứ vương gia hắn bị người dụ đưa vào tròng. Cứ tưởng người nào đó ngu ngốc ai ngờ chính mình mới là người ngu không biết đã bị ai đó đưa vào tròng để phát lời thề này...Hajzz...hajzzz.. hôm nay chắc bước chân trái ra phòng thì phải?

Đúng lúc này bóng dáng mỹ nhân vạt áo màu vàng thướt tha bay đường cung tuyệt đẹp vào sân đấu đã thu hút ánh mắt của mọi người. Thật đúng là mỹ nhân ngay cả dáng bay cũng đẹp mắt như múa. Sau một hồi cảm thán mọi người mới chú ý có một bóng người nhỏ nhỏ, tròn tròn đang từ từ dịch chuyển từng bước, tiến về sân đấu. Bóng dáng màu hồng phấn cứ đi bước lại ngừng lúc mới tiếp tục bước thêm bước nữa, cho nên đoạn đường mà mỹ nhân màu vàng chỉ dùng giây thì nàng chính là dùng phút mới đến đích. Quả thật đúng là quá- trâu-bò rồi.

Làm cho Uyên Nhân Nhi càng tức là cái con người quái dị kia tên là Vô Vô Tâm-muội muội của Vân Thiên mà cha nàng mới cho nàng biết nha. Nàng trợn mắt nhìn bóng dáng nhỏ kia vừa bước vào sân thi đấu đang còn thở cách dồn dập.

-Đi thôi mà cũng tốn thời gian như vậy thì huyễn lực nàng thấp tới cỡ nào. Thiên ca nhất định sẽ là của ta-Uyên Nhân Nhi âm thầm khẳng định.

Vô Tâm thì đang cùng thích thú nhập vai. Thật lâu lắm nàng mới có cảm giác muốn trêu người khác như bây giờ. Dù sao đánh lừa thị giác khiến đối lơi lỏng đề phòng thì vẫn tốt hơn, nàng chỉ muốn đánh nhanh thắng nhanh còn về nhà nằm ghế quý phi ăn điểm tâm. Từ sáng tới giờ hao tốn biết bao nhiêu năng lượng cũng như chết đi mấy nơ-ron thông minh của nàng rồi.

- Ai nha... bắt đầu thôi tỷ tỷ xinh đẹp... muội thật sự đói muốn chết rồi. Nhanh giải quyết vấn đề nan giải này thôi. Tỷ tỷ đến đây đi.

Mọi người có mặt tại quảng trường muốn hộc máu mà. Một người ngay cả đi cũng thở gấp kia thế nhưng dám quyết đấu với thực lực huyễn vương cấp mà hơn hết lời nói có bao nhiêu là dọa người.Chính là đánh nhau mà nàng làm như là ăn điểm tâm hay sao mà mời người ta đến mời người ta đi chẳng lẽ đầu bị thương thần kinh có vấn đề.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio