Vô Tâm

có người xui xẻo (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Muốn giết nàng ư? chả lẽ nàng chết dễ dàng như vậy sao. Người muốn nàng chết thì nàng càng phải sống trơ mặt cho nàng ta tức ói máu.

Vô Tâm liên tục khinh thường Uyên Nhân Nhi ngu ngốc. Nàng nhanh chóng nhảy chân sáo theo những quỹ đạo quỷ dị . Hai tay nhanh kết ra nhiều quả cầu lục sắc xinh đẹp. Những quả cầu lục sắc này lấy Vô Tâm làm trung tâm bay thấp, bay cao xung quanh nàng.

Mọi người nhìn vào thấy cảnh tượng rất là mĩ miều, đáng yêu trước mắt mà ngây người ra. Vì Vô Tâm bình thường mập mạp nhìn rất đáng yêu giờ lại thêm nhiều quả cầu lục sắc giống như bong bóng bay xung quanh nàng thì càng đáng yêu hơn. Công thức này luôn đúng: Đáng yêu+ Đáng yêu = Siêu cấp đáng yêu

- OA... thật là đẹp

Sau lúc những quả cầu to những quả trứng này bay nhanh về phía Uyên Nhân Nhi. Chúng cách Uyên Nhân Nhi m thì dừng lại và bắt đầu biến hóa. Chúng từ từ tách đôi ra để lộ những hoa sen màu lam, những bông hoa sen này lại từ từ nhả ra những viên ngọc lục sắc nhỏ như ngón tay cái. Chúng bay xung quanh Uyên Nhân Nhi mà tạo ra biển hoa sen màu xanh huyền ảo, nhìn như tiên cảnh.

Mỹ nữ như Uyên Nhân nhhi như ẩn như hiện trong biển sen càng nhìn càng giống như tiên nữ giáng trần khiến ai nấy đều thốt lên

- Chiêu thức quá đẹp

-Đây là tiên cảnh? Lần đầu ta thấy cảnh đẹp như vậy là từ chiêu thức

- Thật muốn nhìn cảnh tượng này thêm lần nữa

- Đúng vậy! Ta cũng thật muốn nhìn thêm nữa. Đẹp quá đi mất~

....

Uyên Nhân Nhi vì khinh thường cấp độ Huyễn lực của Vô TÂm mà nàng ta không thèm tiếp chiêu chỉ tạo ra lớp màng bảo vệ giống như Vô Tâm nhưng có màu vàng kim. Nàng nghĩ chiêu thức của Vô Tâm nhìn đẹp mắt như vậy thì có mấy phần trăm lợi hại đây? Nhìn qua đã biết là hoa hoa, lá lá chỉ là chiêu thức mĩ miều không có lấy chút sát lực.

Vô Tâm nhìn thấy thái độ của Uyên Nhân Nhi mà nàng thật ra muốn cười to tiếng quá. Đi đánh nhau mà xem thường đối thủ thì đó chính là mất nửa cái mạng rồi. Nàng bây giờ không biết nên cười mình may mắn hay dính trúng kẻ đầu heo đây?

Nở nụ cười tươi như hoa Vô Tầm đứng trong quả cầu lục sắc mình tạo vẫy tay hét to về phía trước:

-Tỷ tỷ, cẩn thận nha. Chiêu thức của muội sử dụng tuy "có chút sát lực" nhưng nhìn rất bổ mắt. Tỷ tiếp chiêu nhé. hihi

Biển Lam Liên~ Nổ~"

Nghe xong lời cảnh cáo Uyên Nhân Nhi không tăng cường lớp bảo vệ mà còn cười mỉa mai Vô Tâm

- Đồ phế vật thì chiêu thức chính là phế vật thôi~

Thở dài. Được rồi nàng làm phúc mà còn bị người ta tát cho gáo nước lạnh như vậy thì thôi đi. Mấy chiêu tiếp theo khỏi cảnh cáo cho đỡ tốn nước miếng cho rồi.

Sau khi nghe hiệu lệnh của Vô Tâm những bông hoa sen, viên ngọc bắt đầu dao động. Chúng bay với quỹ đạo rất quỷ dị và rất nhanh. Tiếng chúng ma sát với không khí tạo ra những tiếng rít nghe rất chói tai như tiếng móng tay dài cà lên bảng trong những bộ phim ma học đường khiến ai nấy có mặt ở đây tóc gáy đều dựng đứng.

Uyên Thán hết nhìn chiêu chức của Vô Tâm lại nhìn Vô Tâm. Trong lòng ông luôn nhấp nhỏm không yên giống như sắp có chuyện gì đó không sắp đến nhưng ông không không biết biết chuyện gì cả. Vì ông tin tưởng Huyễn lực của cháu gái mình sẽ đánh lại Vô Tâm. Vì ông đã nhìn rõ Huyễn vương cấp của Vô Tâm khi mới bước vô sàn đấu.

( À người có cấp cao hơn sẽ nhìn thấy được cấp độ của kẻ dưới mình trừ số trường hợp đặc biệt thôi)

Chúng nhanh chóng như có linh tính mà đồng loạt lùi về về sau khoảng m sau đó từ từ nứt toạc ra từng mảnh nhỏ hình thành thành biển kim châm dài khoảng gang tay màu lam. Màu lam xinh đẹp óng ánh dưới ánh nắng của mặt trời mang màu chết chóc khó nói nên lời.

Chúng theo thứ tự mà từng đợt ầm ầm đâm vào quả cầu mỏng manh đang bảo vệ Uyên Nhân Nhi.

Cả khán đài có vài người chịu không được hình ảnh mang tính kích thích như vậy mà ngất tại chỗ. Số người còn lại thì lưng áo đã sớm ướt mảng lớn. Nhìn thấy khí thế chiêu thức kia chính là biển kim đang đâm vào mà họ lại run rẩy rẩy khắp cả thân mình.

Đùa họ ư? Cứ tưởng tượng mình là UNN dưới kia bị từng kim, từng kim đâm thành con nhím khổng lồ thì không lạnh buốt sống lưng mới lạ.

-Ta rút lại lời nói! Chiêu thức biến-thái như vậy ta không muốn nhìn lần thứ .

- Đúng vậy! Tâm hồn nhỏ bé mong manh của ta sắp vỡ vụn rồi~

- Con mẹ nó! Làm ta tưởng tiên cảnh ai ngờ là tầng thứ của địa ngục.

- Ân! Thứ gì càng đẹp càng nguy hiểm. Cứ cà tàng, bình thường như ta đây là chính là vẻ đẹp thánh khiết nhất.

- ….

Mà người họ đang kinh sợ kia không biết từ lúc nào đã không hề thục nữ ngồi bệt trên mặt đất lấy bánh nướng từ từ gặm. Mắt nàng cong cong như trăng lưỡi liềm nhìn về phía UNN đang chật vật chống đỡ từng đợt kim đâm.

-Oa~Thật hảo xem.

Thật ra chiêu thức này nàng mới học được cách đây không lâu mà quan trọng là chiêu thức này nhìn rất bổ mắt. Mà nàng đang đói, khi ăn mà có cảnh đẹp vui mắt nhìn thì khẩu vị sẽ tăng lên nên nàng mới quyết định sử dụng chiêu thức này. Ý niệm của nàng không rảnh rỗi bắt đầu từ trong huyễn đào lấy thêm ra ly nước ép từ từ ăn bánh, lại từ từ uống nước xem “cảnh đẹp” trước mắt.

Vân tộc không khỏi vui sướng khi Uyên Nhân Nhi chật vật, đặc biệt là gia gia của Vô Tâm-Vân Hữu Nam. Ông không ngừng tốt bụng mà nháy nháy mắt đầy bất đắc dĩ về phía Uyên Thán đang tức giận lồng lộn ruột gan: Có thể phân biệt đẳng cấp hơn nữa không? người đang chật vật chống trả, còn kẻ nhàn tản như đang trong buổi tiệc trà mà kẻ đó còn thua cấp bậc so với đứa cháu của ông. Bảo sao y không tức ?

- Cháu gái ngươi hình như bữa nay chưa ăn cơm? Lão già~ Hắc.. hắc…

-Ngươi… ngươi…

- Ta sao? Ta chính là lão già đẹp lão nhất đế đô này! Có cháu gái giỏi nhất đế đô này!

-….- Tức chết y mà. Hừ. Con nhóc Vô Tâm kia ngày càng chướng mắt y. Nó đã nằm trong danh sách đen của y giờ thì y ngày càng có xu hướng muốn bóp cổ con nhóc đó chết ngay tại chỗ cho hả dạ.

- Hoan hô! Con gái bảo bối, ta nói mà con ta đâu thể thua dễ dàng như vậy. Con giỏi lắm

Chả biết mẫu thân Vô Tâm tỉnh lại lúc nào xem trận đấu. BÀ thấy chiêu thức của con mình đáp trả thì không ngừng vui vẻ khen ngợi cái tay cũng không chịu yên chỗ mà đạp mấy phát mạnh lên đùi phu quân của mình khiếng ông đau nhe răng, trợn mắt.

- Cháu gái chúng ta giỏi phết- mấy bá bá, mấy thúc thúc của Vô Tâm cũng sung sướng tươi cười khen ngợi nàng. Khiến cho Uyên tộc mặt đã đen như đít nồi bây giờ càng đen kịt hơn.

Sau khi Vô Tâm ăn hết nửa cái bánh nướng thì biển kim đâm xuống cũng là đợt cuối cùng. Nàng tạm thời để miếng bánh dc gói cẩn thận trong bọc giấy xuống đất cạnh ly nước ép.

Vô Tâm từ từ đứng dậy ngẩng đầu nhìn về phía khói bụi mờ mịt đằng trước che khuất bóng dáng Uyên Nhân Nhi.

Chờ lúc khói bụi tan đi để lộ tấm màng bảo vệ của Uyên Nhân Nhi chi chít lỗ nhỏ bị kim đâm thủng. Cách xung quanh nàng ta phân chính là vô số kim lam sắc. Mặc dù quần áo không có chút tổn hại nào nhưng đầu tóc hỗn loạn, thân mình cứng nhắc quỳ trên mặt đất.

Uyên Nhân Nhi nhìn như không bị tổn hại mấy nhưng nàng biết mình lần này nàng bất cẩn bị mấy kim đâm vào cơ thể. Chiêu này nàng thua.

Làm nàng bất an là những kim này rất bất thường. Một số kim sau khi đâm vào cơ thể mình thì biến mất, ngay cả chỗ bị đâm cũng không thấy. Rất bất thường! Ngay sau khi đánh thắng trận này này phải kêu Đan sĩ tới coi.

Sắp xếp xong xuôi thì Uyên Nhân Nhi trong lòng dấy lên lửa giận ngùn ngụt. Nàng là tài nữ đế đô, huyễn lực cũng luôn thuộc loại đứng đầu thế nhưng hôm nay lại chật vật đỡ chiêu như thế này trước bao người. Mặt mũi của nàng? Thanh danh của nàng ? từ bây giờ bị con nhóc xấu xí kia làm cho mất hết.

Nàng hận. Ngũ ca của nàng ta đẹp lắm sao? Được nàng để trong mắt mà xem xét làm phu quân mình.Chính là may mắn mà không biết hưởng. Không có Vân Thiên thì còn bao nhiêu công tử, vương gia rồng trong biển người chỉ để chưng sao?

Mà từ nhỏ tới lớn chưa ai dám làm phật ý nàng, chưa từng ai dám làm nàng bị thương tổn mà có cuộc sống tốt đẹp? Lời nàng ra chính là thánh chỉ.

Cho nên giết Vô Tâm mới có thể rửa dc nỗi nhục nhã hôm nay của nàng. Chỉ có giết con nhóc kia lửa giận nàng mới nguôi ngoai.

Sát khí từ người Uyên Nhân Nhi tỏa ra khiến cái mũi thính như mũi chó của Vô Tâm có muốn hay không, cũng ngửi dc mùi vị “ có kẻ định giết mình đây”.

Uyên Nhân Nhi nhanh chóng ổn định thân mình. Nàng bắt đầu kết ra thủ ấn phức tạp, một hoằng đồ màu vàng hiện dưới chân. Tay cầm hoàng kiếm cắt vào lòng bàn tay còn lại vết thương dài.

Dòng máu đỏ tươi rưới lên hoằng đồ và hoàng kiếm. Màu vàng từ từ chuyển thành màu đỏ tươi. Màu của máu.

Miệng lúc đóng, lúc mở đọc ra chuỗi chú thuật linh ấn vào kiếm. Cây kiếm bùng cháy dần dần hiện ra con chim khổng tước đẹp đẽ,cao ngạo to lớn.

Khóe miệng nhấc lên. Đây chính là võ kĩ của Uyên tộc nàng. Năng lượng mà nó tàn phá không chuyện ai cũng có thể cản trở dc. Cũng nhờ chiêu này của lão tổ tông mà Uyên tộc mới có chỗ đứng trong đế quốc. Cho nên có thể nói chiêu thức này là không thể khinh thường- trừ người biến thái như Vô Tâm.

Rút kinh nghiệm lần trước Uyên Nhân Nhi cắn răng để lộ lực lượng bí mật của mình ra đó là con thánh thú cấp . Nàng muốn chắc chắn mình chiến thắng Vô Tâm chiêu vang dội.

- Nha Vương~ Hiện thân

Sự triệu hồi ma thú của Uyên Nhân Nhi gây ra tiếng động không nhỏ. Một con sói to chừng m toàn thân phủ lớp lông đen tuyền, cứng cáp, óng ả dưới ánh mặt trời càng thêm chói mắt.

Chủ nào thì ma thú ấy. Con sói to lớn chậm chạp mở đôi mắt màu vàng kim khinh thường nhìn những nhân loại nhỏ bé trên khán đài.

Một số người nhìn thấy con mắt khổng bố của “ sói vương” nhìn qua chịu không dc kích thích mà tè trong quần. Một số thì ghanh ghét, đố kị với Uyên Nhân Nhi: Chính là thánh thú cấp đó. con thánh thú đã là giá trên trời giờ đây là con thánh thú cấp nữa. Còn có nhóm người đang nhịn cười đau cả bụng. Có người nhịn không dc mà bật thành tiếng

- Chết cười lão nương! Xấu xí cứ tưởng thiên nga. Chỉ là con thánh thú mà mắt để trên mông không thấy vua của mình…haha… Bạch Ngân vương khí của ngươi dạo này hình như có xu hướng đi làm ăn xa nhỉ?

- Tử Hắc. Hôm nay ngươi nói câu này chuẩn không cần chỉnh luôn. Ngày ngày cứ khoe khoang ta là vương, ta là vua tự hào với ta. Giờ thì hay rồi ngay cả con dân của mình cũng không nhận ra vua của nó mà còn xem y với ánh mắt đầy khinh thường nha~ Đi theo Lão đại là chính xác, ngày ngày có kịch vui xem

- Tiểu kim kim à? Nàng nỡ lòng nào sát muối lên nỗi đau của ta. Tim ta như muốn vỡ thành ngàn mảnh. Thở dài mà.

- Có sụ bất lực nhẹ- Tử Nguyệt cũng góp vui đổ thêm dầu vào trận hỏa lớn.

Tuy giọng nói của Bạch Ngân có chút vui đùa nhưng ánh mắt của y nhìn con sói kia đong đầy” tình yêu” hận không thể ngay lúc này lên lột sống lấy da làm thảm lót mông.

Không phải y thu liễm ma vương khí trên người thì con sói nho nhỏ kia có thể làm càn sao? Hừ. Sau khi kết thúc trận đấu y không chỉnh nó thừa sống thiếu chết thì mặt mũi đứng trước Tiểu Kim tán dóc còn đâu nữa? Chẳng lẽ con đường tán gái của y lại chông chênh như vậy?

Con sói đang ngạo ngễ nhìn đám nhân loại thì không biết tại sao lông nó dựng đứng lên: linh cảm chuyện sắp tới thật không tốt nha.

Uuyên Nhân Nhi bất chấp tất cả nàng hợp nhất hoàng kiếm và ma thú lại. Từ từ sau đó xuất hiện con quái vật thân sói đầu khổng tước bao quanh thân mình là nhiều tầng lửa đó.

Nhiệt độ của không khí bắt đầu tăng lên nhanh chóng. Những người có huyễn lực yếu nhanh dịch chuyển tới vị trí an toàn để xem trận đấu. Bọn họ đi xem cho vui chứ đâu có muốn mất mạng đâu? Trách xa trung tâm giông tố là tốt nhất.

Uyên tộc và những người biết rõ độ tàn phá của chiêu thức trên thì hả hê cười cợt nhìn Vân tộc.Còn gia tộc Vô Tâm đưa ánh mắt nhìn đầy lo lắng về phía nàng

- Tâm nhi, chơi vậy đủ rồi! Con thua đi. Về phần thua cuộc phụ thân cùng gia gia chấp thuận bồi thường / gia sản là dc rồi

- Bảo bối! nghe lời phụ thân đi con- Mẫu thân Vô Tâm lo lắng khuyên nhủ.

- Ây nha. Mấy người các ngươi gấp làm cái gì? Hoàng thượng còn chưa gấp, thái giám đã gấp rồi?

- Tỷ tỷ! cố lên. Tiểu Linh chờ ăn món nướng buổi tối.

- LÃo đại sẽ giải quyết ổn thỏa thôi. Huyễn vương cấp nho nhỏ không là gì đối với nàng ấy.

- Ân.

Vân tộc nghe thấy lời nói của đám người vân tộc mà hít từng ngụm khí lạnh. Huyễn vương cấp từ lúc nào trở nên nho nhỏ trong mắt người khác rồi? Chả lẽ bảo bối cấp độ còn cao hơn cả Uyên Nhân Nhi. Rất không có khả năng nha nàng ấy chỉ mới có tuổi? chả lẽ là Huyễn Tông?

Vô số thắc mắc hiện lên nhưng nhìn bóng lưng nhỏ phía dưới mọi người không tự chủ mà tin tưởng Vô Tâm. Thôi cho bảo bối chơi thỏa thích đi còn tàn cuộc cứ để mấy ca ca lo lắng là dc.

Vô Tâm nhìn quái thú mới hình thành mà cau mày tay day trán nói ra câu khiến không khí cả quảng trường đang căng thẳng trở nên “vui vẻ” lên hẳn:

- Con này mang về nuôi có phải hay không sẽ bị Bạch Ngân ngứa mắt làm món cầy tơ món. Nhưng mà nhìn nó già như vậy nấu chắc phải dùng nồi áp suất rồi.

Mọi người ở quảng trường người nhìn ta, ta lại nhìn người mà khóc không ra nước mắt. Cô nãi nãi ơi! Cô có biết cô đang bàn cái gì không? Đó chính là thánh thú cấp đấy. Có ai như cô nghĩ mang thánh thú đi làm món thịt chó không?

Tai của con “sói vương” rất thính. Nó nghe thấy điều này khỏi tức giận . Vì tức giận mà ngọn lửa vây quanh thân cháy càng to, càng mãnh liệt hơn. Nó chính là sói, là sói thánh thú đấy. Tại sao nhân loại kia có thể so sánh nó với loài chó thấp hèn kia chứ? Nó rất là-tức-giận.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio