Cây mây quấn quanh Hồng Lãng kéo bay đi, giống như phi hành ở trong tầng mây, thẳng đến một bóng đen cao lớn mông lung thoáng hiện phía xa xa, sương mù ngược lại dần dần chuyển nhạt.
Hiện ra ở trước mắt của Hồng Lãng, là một cây quái thụ cao lớn yêu dị màu đỏ. thân cây cao lớn, trên cành cây treo đầythi thể người, những thi thể này đã trở thành sinh vật bất tử, chúng nó cùng nhánh cây dung hợp thành thể, giống như là từ trên cây mọc ra, một đám ở trên nhánh cây múa may giương nanh múa vuốt,phát ra lớn tiếng gầm gừ, trong tay còn cầm cây búa loang lổ máu, liêm đao cùng thiết liên.
Trên thân cây của xích thụ hiện ra khuôn mặt dữ tợn, mắt mũi miệng đầy đủ hết, chiến tranh sương mù cuồn cuộn không ngừng theo trong miệng của nó nhả ra.
Dưới thân cây, vô số cây mây như những cái chân, đem thân cây tự do hành tẩu trên mặt đất, những nơi nó đến, nó cũng phun ra chiến tranh sương mù tràn ngập tứ phương, khó trách Anbela nói nó là gió bão chi thụ.
Ở trên một cây nhánh cây có treo người nhìn kỹ mới nhận ra là lão Lí thành viên của đội Nam Hải, thân thể hắn bị một cây nhánh cây xuyên thấu, máu tươi đang từ trong thân thể chảy ra ào ạt, thế mà giọt cũng không rơi. nhánh cây Màu đỏ giống như mạch máu đang mấp máy, đem sinh mệnh của lão lí hút đi từng chút một, lão lí không hề có động tĩnh gì giống như đang ngủ.
năng lực đặc thù của Gió bảo chi thụ ”hấp huyết yêu đằng”: hút máu của mục tiêu, mỗi giây hấp thu gây sát thương cùng với khả năng khôi phục bản thân, giết chết mục tiêu có tỉ lệ đem mục tiêu chuyển hóa thành sinh vật bất tử, bảo trì một nửa sức chiến đấu của nạn nhân khi còn sống.
Khi hắn nhìn đến Hồng Lãng bị xoắn tới, khuôn mặt trên thân cây phát ra tiếng cười ha ha: "Nga, lại đến một cái, đừng nóng vội đừng nóng vội, chờ ta hấp thu hoàn toàn tên này sẽ đến phiên ngươi."
Hồng Lãng nhổ ngụm nước miếng: " tính tình của Lão tử luôn luôn gấp, hiện tại ta sẽ đi!"
song chưởng của Hắn rung lên, lực lượng toàn thân bùng nổ, cơ bắp rung động, một cỗ lực truyền ra, đem những cái dây mây quấn quanh hắn chấn vỡ.
quái thụ kêu kinh di: "lực lương của hắn thật mạnh"
Hồng Lãng vọt đến, kêu lên: "Chết đi!"
tán cây của xích thụ lay động, mấy chục con sinh vật bất tử rít lên đồng thời đánh tới, Hồng Lãng trực tiếp huy động chiến phủ, phát động kỹ năng huyết tinh cuồng nhiệt! Kỹ năng tàn sát! Kỹ năng xung phong! kỹ năng phát động cùng lúc.
Ảnh phủ bay Đầy trời bổ về phía những bất tử sinh vật này, bản nhân của Hồng Lãng hóa thành một đạo quang ảnh bay về phía quái thụ, xẹt qua rất nhiều sinh vật bất tử kết hợp với cây mây bay đến, lực lượng chi nhận trong tay hiện ra một mảnh huyết sắc, chém vào măt của quái thụ
một đao này thế trầm lực mãnh, chém ra một đạo vết thương thật sâu ở trên thân cây, thân cây chảy ra đại lượng máu tươi.
Gió bảo chi thụ tê thanh cuồng khiếu: "Ngươi cũng dám thương tổn ta!"
một kích này phát huy ra tác dụng thương tổn cực lớn với quái thụ, thế mà một kích này tạo ra sáu trăm điểm thương tổn với nó, làm cho quái thụ nhất thời sợ hãi quái khiếu kêu to.
tiếng kêu của Nó thê lương mà bén nhọn, theo tiếng hô của nó, mười con cuồng chiến sĩ theo trong sương mù bay đến, theo sát sau đó còn có một đám quái vật tăng lữ mặc trường bào, là giáo sĩ giáo đường của thế giới đen sẫm. Sinh mệnh lực , phòng ngự điểm, quái vật công kích viễn trình.
đám quái vật vừa xuất hiện liền hung mãnh hướng Hồng Lãng đánh tới. Mấy giáo sĩ giáo đường đồng thời dương tay, đánh ra từng đạo cột sáng.
Một đạo cột sáng bắn trúng Hồng Lãng, hắn như bị đạo sấm sét đánh trúng, một gã cuồng chiến sĩ đồng thời nhảy lên, trong tay chiến phủ hung hăng bổ trên người của Hồng Lãng, lần này Hồng Lãng cũng không còn đủ lực phòng ngự hộ thể, một búa này thế mà chém ra một chùm mê ly huyết vụ trên người hắn.
Gào —— giống như tiếng dã thú gầm rống,tiếng gầm của Hồng Lãng khiến cho cuồng chiến sĩ hơi tạm dừng một chút.
Ngay sau đó chiến đao của Hồng Lãng chém ra như đạo lôi mang, chém đến cổ họng của cuồng chiến sĩ.
Cùng lúc đó, tàn sát chiến phủ trong tay Hồng Lãng liên tục chém ra ba mươi sáu phủ, tay phải Hồng Lãng liên tiếp bổ vào sọ não của cuồng chiến sĩ, đem đầu tên này dập nát, sau đó hắn cùng thi thể cuồng chiến sĩ kia ngã xuống mặt đất.
"Giết nó!" âm thanh thê thảm của Gió bảo chi thụ hét rầm lêm.
"Chỉ bằng ngươi cũng xứng!" Hồng Lãng lớn tiếng rống lên, toàn thân hắn huyết mạch sôi sục,, cả người của hắn cao lớn thêm vài phần.
bốn gã cuồng chiến sĩ đồng thời hướng hắn đánh tới.
"Cút ngay!"
Tiếng hô như sấm điếc tai, một cỗ khí thế bàng bạc lần thứ hai trong thân thể Hồng Lãng nổ tung, thế mà tạo ra một mảnh không khí cuộn sóng.
Anbela vừa lúc vọt tới, nàng kinh hãi nhìn thấy một màn này, chỉ thấy lực lượng chi nhận cùng tàn sát chiến phủ trong tay Hồng Lãng đánh về phía bốn gã cuồng chiến sĩ,trong lúc đón đỡ công kích của đối phương đồng thời cũng lấy tốc độ lôi đình chém về phía toàn bộ bốn gã cuồng chiến sĩ kia.
Hắn lấy công đối công, tự thân cũng chịu nhiều vết thương nặng, lại giống như không có cảm giác đau, có ít nhất ba đạo miệng vết thương chảy ra vòi máu, đem toàn thân dùng máu tươi nhuộm thành một huyết nhân. Người kia giống một đầu sư tử hình người, lần thứ hai vọt tới bên người quái thụ, điên cuồng chém lên thân nó.
Cách đó không xa giáo sĩ giáo đường đối với Hồng Lãng phát động tiến công lần thứ hai.
" cẩn thận,Hồng Lãng!" Anbela quát to một tiếng, lấy tốc độ như tia chớp đánh về phía giáo sĩ giáo đường, hai tay đồng thời huy vũ, hai ngọn lửa đánh trên người hai gã giáo sĩ giáo đường, đánh cho hai tên này bay lên, thân thể ở không trung thiêu đốt thành hai luồng hỏa cầu. lúc này hai gã giáo sĩ cũng đồng thời đối đánh ra cột sáng về phía Anbela, Anbela kêu một tiếng đau đớn, tay trái đột nhiên hiện ra trường kiếm màu đỏ, ngọn lửa dọc theo thân kiếm thiêu đốt, đâm trúng trái tim một gã giáo sĩ giáo đường, chưa kịp rút ra mũi kiếm, một cái khửu tay lại đánh vào một tên giáo sĩ giáo đường khác, phong cách chiến đấu của nàng đúng là cực kỳ tương tự với Trầm Dịch.
"Cảm tạ!" Hồng Lãng kêu to lại huy, huy động tàn sát chiến phủ, giống như đạo hàn quang bén nhọn chói tai, nửa khuôn mặt của gió bảo chi thụ thế mà đều bị hắn cạo.
Gió bảo chi thụ đau đớn rú lên một tiếng, nó bị thương rất nặng khiến nó đình chỉ phun ra sương mù, dưới thân vô số cây mây tụ tập cùng chỗ, kết thành cái lưới cực lớn, cuốn về hướng Hồng Lãng, cùng lúc đó, hấp huyết yêu đằng phía trên cũng đều hạ xuống đâm về hướng Hồng Lãng.
Gió bảo chi thụ trừ bỏ có khả năng phun ra chiến tranh sương mù cùng đại lượng binh lính cận vệ, thì năng lực chiến đấu của bản thân cũng tương đối cường hãn. vô số dây mây tạo ra cái lưới cức lớn, đủ có thể bao phủ phạm vi mấy chục thước, lấy khí thế phô thiên cái địa áp chế, nháy mắt đem liền đem hắn trói thành một cái bánh chưng.
Những hấp huyết yêu đằng với miệng rộng chi chít răng nhọn đích theo khe hở của cái lưới tiến vào, xuyên thấu thân thể Hồng Lãng, bắt đầu hút máu của hắn từng ngụm từng ngụm.
Những thương tổn lúc trước của Gió bảo chi thụ theo tác dụng của hấp huyết yêu đằng lại bắt đầu khôi phục từ từ.
"Hồng Lãng!" Anbela tâm thần kinh hãi, phát ra tiếng kêu thất thanh.
Cùng lúc đó, phía trên thụ đỉnh một tiếng kêu thê lương đột nhiên vang lên, rõ ràng là lão lí. Hắn toàn thân vặn vẹo, cả bộ mặt trở nên dữ tợn hung ác, làn da hiện ra một mảnh xám trắng, rõ ràng đã bị chuyển hóa thành sinh vật bất tử.
chiến trường trung ương Kurast, nơi này là địa phương chiến đấu kích liệt nhất, cũng là địa phương có bầu không khí nồng đậm huyết tinh.
Nơi nơi đều phát ra tiếng kêu chém giết, âm thanh vũ khí va chạm, cùng với tiếng súng dày đặc. Một ít thanh âm ở trong chiến đấu trở nên càng ngày càng xa, này thuyết minh cả chiến tuyến theo chiến đấu kịch liệt đang kéo dài ra.
đội hình ban đầu trở nên rời rạc, mạo hiểm giả dưới sự tấn công của đại lượng quái vật kiên trì đánh sâu vào khiến cho tình hình trở nên tán loạn, dẫn đến hoàn cảnh mọi người tự chiến đấu.
binh lính nhảy dù lấy hai mươi người một tổ, bọn họ tránh ở một gian gian phòng trống, thông qua ánh lửa hấp dẫn mục tiêu, sau đó tiến hành công kích đối với địa điểm cố định. Mặc dù vậy, ở trên thực lực cá nhân, binh sĩ nhảy dù ngay cả quái vật cấp thấp nhất đều kém, nhưng năng lực tác chiến tổng hợp của bọn họ cùng với năng lực phối hợp tương đối kinh người, kinh nghiệm chiến đấu phong phú thậm chí càng vượt qua một ít mạo hiểm giả —— sương mù dày đặc là chương trình huấn luyện mà binh sĩ nhảy dù bắt buộc phải học
Tại chiến trường nơi không thấy rõ năm ngón tay, sức chiến đấu cao thấp kỳ thật đã không hề trọng yếu, năng lực ứng biến linh hoạt cùng kinh nghiệm chiến đấu phong phú mới là nhân tố mấu chốt để sinh tồn. binh sĩ nhảy dù là dựa vào điều kiến sau đến tác chiến, nhóm mạo hiểm giả còn lại thì dựa vào điều trước.
Một con ưng địa ngục từ không trung đáp xuống, chưa kịp bổ nhào vào mục tiêu, chỉ thấy trong sương mù đạo hàn quang vừa hiện, một chủy thủ sắc bén đã đâm thủng ngực nó, một bàn tay thon dài xuyên qua sương mù, bắt lấy cái cổ của ưng địa ngục, năm ngón tay bóp mạnh, đem cổ của nó vặn gảy.
Mới vừa dứt bỏ thi thể, tiếng gió bên tai vang lên, Trầm Dịch theo bản năng cúi đầu, tránh thoát một thanh lợi phủ đang đánh tới, tay trái bắt lấy đối phương đồng thời,súng trên tay phải hướng về phía cuồng chiến sĩ, liên tục nổ súng ba ba ba. Tên cuồng chiến sĩ kia cũng thật hung hãn, mặc cho Trầm Dịch bắn vào bụng của hắn khiến cho hắn phải lui vài bước, tay trái cuồng bạo chi trảo phóng ra, kỹ năng bạo động xạ kích, công kích gấp bốn lần lực lượng đánh vào trên người tên cuồng chiến sĩ kia lại vẫn không thể đem hắn giết chết. Trầm Dịch tay phải chuyển động, xạ nguyệt thương tiến vào trong miệng tên kia, liên tục nổ súng, viên đạn xuyên thấu sọ não tên chiến sĩ kia, óc vẩy ra thân thể của Trầm Dịch
Chưa kịp thở một hơi, phương xa liền truyền đến tiếng rítsắc nhọn theo sau là tiếng huýt gió bén nhọn vang lên, trận doanh của mạo hiểm giả đột nhiên mảnh ồn ào náo động cùng với tiếng động ầm ầm, hiển nhiên là có cái gì vọt vào trong ahàng ngũ, đang ở bốn phía giết hại.
"Đáng chết, đó là cái gì vậy, nó thật nhanh......" Có người ở xa xa kêu to.
Một người trong sương mù bay ra, ngã xuống ở dưới chân của Trầm Dịch, đúng là mạo hiểm giả kia nói chuyện lúc trước. nửa khuôn mặt của hắn đều bị tạp toái, toàn thân huyết nhục mơ hồ, ngực chỗ lại xuất hiện một cái đại động, người còn chưa chết đi, bắt lấy Trầm Dịch gian nan kêu lên: "Cứu...... Cứu ta......"
Trầm Dịch đang sử dụng chữa bệnh thuật cho hắn, đột nhiên từ xa xa một tiếng âm thanh rít gào bay tới, trong nháy mắt liền vang vọng màng nhĩ của Trầm Dịch.
Trong Sương mù lao ra một đạo thân ảnh, như con ngựa phóng tới, lấy khí thế mạnh mẽ đánh về hai mắt của Trầm Dịch. Trầm Dịch không kịp cứu người, chỉ có thể cầm chủy thủ đánh về phía đối thủ, chẳng sợ không thể đả thương được người nọ mà chỉ mong có thể để người này thối lui. thân hình của Người nọ lại chợt lóe,tránh thoát một kích này, đồng thời xông lên, năm ngón tay hung hăng chụp vào mặt của Trầm Dịch, thế tới hung mãnh!
Trầm Dịch dùng khửu tay đón đánh,đang đánh vào đầu ngón tay của đối phương, thì người nọ đột nhiên thu trảo sau đó đá ra chân, Trầm Dịch dùng tay đón đỡ, hai người trong nháy mắt ngươi đi ta tới, ai cũng không có thể làm bị thương đối phương,, động tác song phương mau lẹ như gió, phản ứng nhanh chóng, quyền cước giao tiếp phát ra tiếng va chạm kịch liệt, thế mà lại đánh cho lực lượng ngang nhau.
Người đó đột nhiên thét dài, một đôi chân dài như ngọc,đá về như hướng Trầm Dịch.
hai chân của người nọ tới cực nhanh, trước ngực của Trầm Dịch bị chân của nàng đá bay đi, người nọ lại ở không trung trực tiếp đổi hướng, tung người chụp vào cổ họng của Trầm Dịch. Ngay tại khoảng khắc sắp trảo trúng, tay phải của Trầm Dịch có ánh lửa lóe lên, ba viên đạn đã bay ra bắn trúng đối phương, người nọ kêu một tiếng, tay phải chém ra, gần ngay gang tấc cổ của Trầm Dịch, ở trên cổ của hắn tạo ra một đạo huyết tuyến, đồng thời chính mình cấp tốc lui về phía sau, trong quá trình rút lui, đột nhiên hung hăng bổ một chưởng vào trên xương cổ của mạo hiểm giả kia
Lần này công kích cực kỳ sắc bén, đem xương cổ của mạo hiểm giả kia trực tiếp vặn gảy, mạo hiểm giả kia kêu to lên, ngã trên mặt đất như con cá chết giật giật vài cái, sau đó không còn cử động nữa
Trầm Dịch bị đánh bất ngờ cùng với người nọ lúc này mới song song dừng tay.
Gió thổi qua, thổi bay sương mù đầy trời.
Chiến tranh sương mù dần dần tiêu tán, liền ngay cả hắc ám giết chóc cũng yên lặng tán đi.
Xuất hiện ở trước mắt Trầm Dịch rõ ràng là một cái nữ tử áo trắng,hai mắt màu đỏ, mặc áo giáp tường vi, trán mang đai lưng màu đỏ.
ánh mắt của Trầm Dịch co rút lại một chút, rốt cụộc nói: "Chiến tranh xử nữ?"
Đối phương ngẩng đầu lên, trên mặt mang vẻ cao ngạo: "Ta gọi sa lợi na."
Chiến tranh xử nữ Sa lợi na: một trong ba thống lĩnh của ma quỷ binh đoàn, sinh mệnh lực , lực công kích , lực phòng ngự .