Vô Tận Đan Điền

chương 1104: vô tướng chi khí (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ầm!

Chiết Dực Chi Tiễn hóa thành một đạo hắc tuyến, thẳng tắp phóng tới, tốc độ thậm chí vượt qua tốc độ ánh sáng, ở dưới Thiên Nhãn xem ra, cũng chỉ là một đạo ảo ảnh.

Nhiếp Vân đang ngăn cản Tĩnh Phàm điên cuồng, lập tức chứng kiến mũi tên bắn tới, đồng tử thoáng một phát nhíu lại, toàn thân run rẩy.

Ở trong mũi tên phóng tới, hắn cảm nhận được sát ý nồng đậm, biết rõ cho dù hắn hiện tại, muốn ngăn trở cũng không có khả năng!

- Đi!

Tình huống nguy cấp, Nhiếp Vân chẳng quan tâm cùng Tĩnh Phàm chiến đấu, Phượng Hoàng chi dực mạnh mẽ lóe lên, vạch phá tầng tầng không gian, tránh thoát đi qua, đồng thời, bàn tay run lên, ném Tiên Võ Tông Chưởng Giáo ấn ra ngoài.

Tiên Võ Tông Chưởng Giáo ấn, am hiểu phòng ngự, ngăn trở không khó!

Ầm ầm!

Hắn trốn tránh tốc độ nhanh, tốc độ của mũi tên nhanh hơn, thoáng một phát đánh vào Tiên Võ Tông Chưởng Giáo ấn.

Chưởng Giáo ấn còn chưa kịp biến lớn, Chiết Dực Chi Tiễn điên cuồng bắn phá, như máy khoan điện, xuyên thấu qua phòng ngự bay thẳng đến.

Cho dù Chiết Dực Chi Tiễn không thể đánh nát Chưởng Giáo ấn, nhưng lực lượng xuyên suốt ra, vẫn là Nhiếp Vân khó có thể ngăn cản.

Bành!

Ngực của Nhiếp Vân tạc ra một lổ thủng, cuồng phun máu tươi.

- Trị Liệu chi khí!

Trị Liệu chi khí tuôn ra.

Xì xì!

- Cái gì?

Trị Liệu chi khí vừa tới lỗ thủng trước ngực, Nhiếp Vân liền cảm thấy một cổ lực lượng ăn mòn mãnh liệt, ngăn cản hắn, căn bản không cách nào Trị Liệu!

Trị Liệu sư không thể Trị Liệu, loại sự tình này còn là lần đầu tiên gặp được, khó trách danh khí của Vẫn Lạc Cung, Chiết Dực Chi Tiễn lớn như vậy, quả nhiên cường đại đáng sợ!

Chỉ ám kình thấu qua Chưởng Giáo ấn phóng tới, cũng có uy lực như thế, thật bị đâm trúng, chỉ sợ liền chết ngay.

- Lại vẫn không chết? Lại đến!

Nhiếp Vân bị thương chỉ là chuyện trong nháy mắt, lập tức chứng kiến chưởng giáo Tĩnh An lần nữa kéo cánh tay của Lạc Khuynh Thành, mũi Chiết Dực Chi Tiễn thứ hai nhắm ngay tới.

Thực lực bản thân Lạc Khuynh Thành không bằng Tĩnh An, hơn nữa nàng vừa gặp phải sự tình sốt ruột có chút bối rối, đứng tại nguyên chỗ, không biết như thế nào cho phải.

Thời điểm Nhiếp Vân lần thứ nhất gặp được nàng, bị Yêu nhân đuổi giết, trong lúc bối rối ném kiếm đi, không để ý nguy hiểm đi tìm kiếm, để cho hắn nở nụ cười rất lâu, hiện tại tuy thực lực gia tăng lên, tâm trí lại đồng dạng lúc trước, đơn thuần đến cực điểm.

Rầm ào ào!

Kéo cung như trăng rằm, một cổ khí tức tất sát bao phủ Nhiếp Vân, nhìn bộ dạng hiện tại, biết rõ lại bị đánh thoáng một phát, không chết cũng không xê xích gì nhiều, lúc này mạnh mẽ hét to một tiếng.

- Cút ngay!

Ầm ầm!

Thanh âm vang dội giống như âm thanh thiên nhiên, ở trên không trung nổ tung.

Lạch cạch!

Đường đường Tĩnh Thiên Tông tông chủ Tĩnh An liền té ngã trên đất, quay tròn lăn đi ra ngoài.

Chứng kiến một màn quỷ dị này, chung quanh lặng ngắt như tờ.

- Là thiên phú Tiên Âm sư!

Một lát sau, Linh Lung Tiên Tông bộc phát ra một hồi lửa nóng, con mắt của tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Hoắc Dĩnh.

- Ta... Không biết người này a!

Phù Thiên đại lục nổi danh nhất Tiên Âm sư chỉ có một, là Hoắc Dĩnh, Vân Phong này đột nhiên bộc phát Tiên Âm, nhất định là nàng lưu truyền ra Tiên Âm chi khí, bằng không thì, tổng không có khả năng hắn còn có thiên phú Tiên Âm a!

Thiên phú Tiên Âm của Nhiếp Vân, là chưa bao giờ thi triển qua ở trước mặt Hoắc Dĩnh, bởi vậy coi như là nàng, cũng chỉ biết người phía trước có được thiên phú Diễm Hỏa, Địa Hành, Thiên Nhãn, Ngụy Trang, không biết nam nhân mình âu yếm còn có năng lực thiên phú như nàng.

Cho nên, biết rõ Vân Phong có được thiên phú Tiên Âm, chỉ là sững sờ, không có liên tưởng đến trên người Nhiếp Vân.

Nàng mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, người tông môn khác lại nhìn có chút hả hê.

Ở trong mắt người khác, Tiên Âm sư chỉ có một cái, là Hoắc Dĩnh, hiện tại Vân Phong đột nhiên sử dụng, khẳng định cùng nàng có quan hệ, một nam một nữ, một cái anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, một cái mỹ mạo như hoa, khuynh quốc khuynh thành... Hắc hắc, chuyện gì xảy ra dùng đầu ngón chân cũng có thể hiểu rõ ràng.

Trước kết thân với Di Hoa, sau đó song tu với Nhiếp Vân, sau đó lại cùng tiểu tử này nhiễm lên quan hệ, ha ha, cái gì Thánh nữ, thuần khiết đến cực điểm, tựa hồ cũng chả có gì đặc biệt...

- Các ngươi...

Chứng kiến ánh mắt trần trụi của mọi người, Hoắc Dĩnh ở đâu không biết, tức giận đến khuôn mặt trắng bệch, quay đầu nhìn về phía Vân Phong trong tiểu viện, hận ý cuồn cuộn.

- Hôm nay ta sẽ giết ngươi, để chứng minh trong sạch!

Hoắc Dĩnh cắn răng.

Cái nhìn của người khác nàng không để ý, nếu để Nhiếp Vân biết, mình cùng nam nhân khác có quan hệ, còn có mặt mũi sống sao?

Cho nên vì trong sạch, vì ngăn miệng của tất cả mọi người, nàng muốn chiến đấu với Vân Phong một hồi, dù bị giết, cũng sẽ không tiếc!

Hoắc Dĩnh chỉ xấu hổ, còn Tĩnh Thiên Tông tông chủ Tĩnh An, tâm muốn chết cũng đã có.

Đường đường tông chủ của tám đại tông môn, bị người quát một câu lăn ra đất, toàn thân run rẩy, thiếu chút nữa nhổ ra một búng máu.

- Ta và ngươi bất cộng đái thiên, chết!

Từ trên mặt đất đứng lên, chẳng quan tâm bùn đất trên người. Tĩnh Phàm quát một tiếng, đánh tới Nhiếp Vân.

Bất quá còn chưa tới, đã bị Lạc Khuynh Thành ngăn trở.

- Chưởng môn không thể, Vân Phong này không phải người xấu!

Tuy Lạc Khuynh Thành không biết Nhiếp Vân vì sao ngụy trang thân phận, nhưng thấy hắn không nói, cũng bất tiện vạch trần, đành phải xưng hô Vân Phong.

- Ngươi dám giữ gìn một Yêu nhân, cút ngay cho ta!

Bị Lạc Khuynh Thành ngăn cản, Tĩnh An càng thêm tức giận, bàn tay đẩy một cái, Tĩnh Thiên Tông Chưởng Giáo ấn liền xuất hiện ở trước mặt, đột nhiên chấn động, Lạc Khuynh Thành không có sức phản kháng, đã bị đánh bay ra ngoài.

Đánh bay Lạc Khuynh Thành, Chưởng Giáo ấn của Tĩnh An gào thét đâm qua Nhiếp Vân.

Lúc này Nhiếp Vân bị Chiết Dực Chi Tiễn bắn trúng, trên người máu tươi chảy ròng, vô lực trốn tránh, thấy Chưởng Giáo ấn phóng tới, song chưởng đưa về phía trước, lòng bàn tay lập tức xuất hiện một vòng xoáy cự đại.

Thiên phú Nguyên Khí sư!

Dưới tình thế cấp bách, đành phải vận dụng thiên phú Nguyên Khí sư.

Rầm ào ào!

Bị vòng xoáy quấy, lực lượng đi về phía trước của Chưởng Giáo ấn bị cắn nuốt sạch sẽ.

Hô thoáng một phát, đã bị chộp vào lòng bàn tay.

- Trùng kích!

Đã có mấy lần kinh nghiệm luyện hóa Chưởng Giáo ấn, Nhiếp Vân chẳng muốn nói nhảm, năm Chưởng Giáo ấn trong Nạp Vật Đan Điền mạnh mẽ xoay tròn.

Oanh! thoáng một phát, liền quét sạch sẽ linh hồn lạc ấn ở trong Tĩnh Thiên Tông Chưởng Giáo ấn, để cho nó biến thành vật vô chủ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio