Vô Tận Đan Điền

chương 1418: cướp đoạt hỗn độn linh dịch (thượng) (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cho nên hiện tại hắn xuất hiện, so với Sử Tần xuất hiện còn tốt hơn, lại càng dễ lấy được tín nhiệm, quả nhiên, ba người phảng phất như thấy được cứu tinh, không hề hoài nghi.

Đây thật ra là tâm lý con người, gặp được nguy hiểm đều khát vọng được cứu vớt, mà người có thể cứu bọn hắn, trong lòng sẽ vô hạn mở rộng, quyết không hoài nghi.

Đương nhiên, dưới tình huống bình thường, trưởng lão Huyền Tiên cảnh cẩn thận quan sát cũng có thể nhìn ra Nhiếp Vân ngụy trang, nhưng lúc này bọn hắn đang giằng co không dứt, toàn bộ tinh thần đều dùng để đối kháng mặt quỷ, hơn nữa dưới tác dụng của tâm lý nguy hiểm, căn bản không biết Tân Dậu Quyết trước mắt không phải chân thân, mà là một cái khác.

- Tốt! Các ngươi chịu đựng, ta trước trợ giúp tổ tiên luyện hóa Hỗn Độn linh dịch!

Nhiếp Vân nơi nào sẽ giúp bọn hắn ngăn cản Phù Diêu, ăn nói lung tung, bước đi vào đài cao, thò tay trảo tới Hỗn Độn linh dịch.

Ông!

Bàn tay còn chưa tới trước đài cao, đã cảm thấy một cổ lực lượng khổng lồ vọt tới, chặn đường đi.

- Cái này... Rõ ràng lại là phong ấn!

Nhiếp Vân lập tức hiểu được, chung quanh đài cao bố trí một tầng phong ấn cực kỳ cường đại, bởi vì khoảng cách quá xa, thiên phú Thần Thâu cũng bất lực, biện pháp duy nhất là xé rách phong ấn, mới có thể lấy đi linh dịch ở trong đó.

- Nguy rồi, cái phong ấn này là ba vị Huyền Tiên trưởng lão bố trí, thực lực bây giờ của ta căn bản xé không ra...

Bị phong ấn chấn động, Nhiếp Vân hiểu được, sắc mặt càng ngày càng gấp.

Hiện tại cho hắn thời gian không nhiều, nếu như không thể phá vỡ phong ấn lấy đi Hỗn Độn linh dịch mà nói, không nói Sử Tần trưởng lão, Tân Dậu Quyết chính thức ở đằng sau sắp vọt tới, chỉ nói ba vị Huyền Tiên cảnh Thái Thượng trưởng lão này, chỉ sợ cũng có thể phát hiện dị thường, thời gian nháy con mắt đuổi giết hắn thành cặn bã.

- Lôi Đình Cửu Châu, phá cho ta!

Tình cảnh nguy cấp, Nhiếp Vân cũng không che dấu, quát một tiếng, nhắm phong ấn đánh một quyền.

Lúc trước tu luyện Lôi Đình Cửu Châu, dùng Lôi Điện Thạch bổ tràn đầy năng lượng, toàn bộ phóng thích, lực lượng va chạm như sóng biển ngập trời, đơn thuần lực lượng ngay cả La Tiên cảnh trung kỳ cũng có thể bị một quyền đánh chết.

Hô...

Tuy công kích đáng sợ, nhưng phong ấn càng cường đại hơn, chỉ thoáng một phát liền hấp thu toàn bộ lực lượng, trong đó làn da của Vân Vũ Tử càng ngày càng hồng nhuận phơn phớt, tựa hồ dưới một quyền trợ giúp, tốc độ dung hợp ngược lại nhanh hơn.

- Nguy rồi, cái phong ấn này có thể hấp thu công kích, truyền đưa lực lượng tới, trợ giúp luyện hóa linh dịch...

Đồng tử của Nhiếp Vân co rụt lại.

Lôi Đình Cửu Châu là thủ đoạn công kích mạnh nhất của hắn, hiện tại cũng bất lực, xem ra chỉ có thể sử dụng Nguyên Khí Đạn rồi.

Nhưng Nguyên Khí Đạn tích súc thời gian quá dài, tình huống trước mắt căn bản không cho phép, hơn nữa bạo tạc nổ tung uy lực quá lớn, đánh nát phong ấn còn thôi, nếu ngay cả Hỗn Độn linh dịch cũng nổ bay, vậy thì muốn khóc cũng không kịp.

- Tân Dậu Quyết, thất thần làm gì, tiếp tục oanh kích phong ấn, để cho tổ tiên luyện hóa linh dịch nhanh hơn! Một khi tổ tiên hoàn toàn luyện hóa linh dịch, sẽ phục sinh, phá giải khốn cục hôm nay!

Một Thái Thượng trưởng lão Huyền Tiên cảnh hô to.

Bọn hắn cho rằng vừa rồi Nhiếp Vân ra quyền là vì trợ giúp luyện hóa, đối với thân phận của hắn chưa từng nghi ngờ.

- Đại Lực Đan điền, 50 lần lực lượng, thiên phú Thiên Thủ sư Ma Ha Vô Lượng xé rách!

Nhiếp Vân biết rõ chỉ là thời gian quá ngắn, đối phương không kịp sinh nghi, một khi lại do dự nhất định sẽ bị phát hiện, lúc này sắc mặt dữ tợn, Linh Tê Luyện Thể Quyết đạt tới đệ thất trọng phối hợp Đại Lực Đan điền nhanh chóng vận chuyển.

Thời điểm Phật Ma đồng tu Linh Tê Luyện Thể Quyết, Kim Cương Lưu Ly Thể đạt tới đệ thất trọng, thân thể có khả năng thi triển hạn mức cao nhất là 50 lần, lúc này rất nhiều thiên phú đồng thời vận chuyển, hai tay vàng ròng, đột nhiên xé tới phong ấn.

Răng rắc! Răng rắc!

Cường giả Huyền Tiên bố trí phong ấn ở dưới áp lực cực lớn, rốt cục xuất hiện khe hở, khí lưu bạo tẩu, tựa hồ tùy thời có thể vỡ tan.

- Ngươi... Ngươi không phải Tân Dậu Quyết! Ngươi rốt cuộc là ai?

Thấy một màn như vậy, Tam đại Huyền Tiên cảnh trưởng lão có ngốc cũng hiểu được, lên tiếng trường rống, ba đạo sát ý hội tụ, tựa như ba đạo lợi kiếm.

Nếu không phải bọn hắn chống cự lại mặt quỷ ở trên không trung, chỉ sợ sớm đã ra tay đánh chết Nhiếp Vân.

- Ba vị trưởng lão, thằng này là Tu La ngụy trang, ta mới thật sự là Tân Dậu Quyết!

Tam đại trưởng lão vừa ý thức được người trước mắt là giả dối, chợt nghe xa xa một hồi la lên, quay đầu nhìn lại chỉ thấy Tân Dậu Quyết chính thức, Sử Tần trưởng lão đã chạy vội đến.

Răng rắc!

Ba vị trưởng lão vừa phân tâm, phong ấn phía trên lần nữa rạn nứt, khe hở cực lớn để cho nhân tâm lạnh mình, tựa hồ tùy thời có thể sụp đổ.

- Giết Tu La này! Ngàn vạn lần đừng cho hắn cướp đi linh dịch!

Cảm nhận được áp lực trên đầu, Tam đại trưởng lão không kịp đối phó Nhiếp Vân, lực lượng toàn thân tập trung ở trên vách ngăn, đồng thời bàn giao một câu.

- Vâng!

Tân Dậu Quyết, Sử Tần trưởng lão nghe được phân phó sớm liền chuẩn bị xong, đáp ứng một tiếng đồng thời ra tay.

- Đã xong, chẳng lẽ thực lấy không được Hỗn Độn linh dịch?

Chứng kiến hai đại cao thủ công kích uy lực vô cùng, trong nội tâm Nhiếp Vân lo lắng, đang muốn quay người đào tẩu, đột nhiên lỗ tai khẽ động, lộ ra sắc mặt vui mừng, hưng phấn nói.

- Ngươi tỉnh, quá tốt rồi!

Ở thời khắc nguy cấp nhất, Tiểu Long nuốt Huyền Tiên yêu hạch thức tỉnh!

Ầm ầm!

Vừa thanh tỉnh, Tiểu Long đột nhiên từ trong Tinh Cung chui ra, kim quang bắn ra bốn phía, năm kim trảo giống như lũng đoạn thời không, bắt tới công kích của Tân Dậu Quyết, Sử Tần trưởng lão.

Phốc!

Hai cao thủ La Tiên cảnh đỉnh phong, bị long trảo quét qua, đồng thời phun máu tươi, trọng thương té trên mặt đất.

- Phá...

Một chiêu phá vỡ công kích nguy hiểm nhất đối với Nhiếp Vân, đuôi rồng quét qua, lực lượng đánh vào khe hở mà Nhiếp Vân xé rách, ầm ầm thoáng một phát, ba vị Huyền Tiên trưởng lão bố trí phong ấn đã bị xé rách, liệt ra lổ hổng lớn.

- Cơ hội tốt!

Nhiếp Vân biết rõ loại cơ hội này nếu không nắm chắc, cũng quá ngu ngốc, hai mắt tỏa sáng, vận chuyển thiên phú Phong Hành sư, xoay người như du ngư chui vào.

- Thu!

Bàn tay lớn mở ra, kim chói, trảo tới Hỗn Độn linh dịch.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio